Chương 2 truyện này mình tạm ngưng ạ từ chương 1-6 ạ

Còn mộng xuân thò coi như thú vui như khi cô thi lên thạc sĩ đi.Ban đầu trong mộng cô chỉ vó thể nhìn sơ sơ hình dáng người đàn ông, sau đó mới có thể bắt đầu chầm chậm có tiếp xúc. Đến bây giờ cô vẫn chưa được hưởng một trận hoan ái hoàn chỉnh.

Mỗi lần sắp đạt đến điểm đó Dư Hiểu sẽ dần dần tỉnh lại nhưng cô đã dần quen với cảm giác này.

Lúc mới đầu sẽ thấy mất mát nhưng cô quen rồi.

Cô không biết tại sao nhưng cô xác định người đàn ông cùng làm với cô đều là một người .

Thậm chí Dư Hiểu còn mừng thầm , dù sao cũng là một người đàn ông trắng trẻo cơ bắp.

Umm mặc dù vẫn chưa nhìn thấy mặt anh.

Thời gian này cứ lặp lại đơn giản như vậy, Dư Hiểu bước đi một thân một mình, bên ngoài thì không có gì nhưng thật ra bên trong đã kìm nén sắp nổ.

Nếu dùng từ đúng quy củ để miêu tả Dư Hiểu thì không còn gì thích hợp hơn. Cô không đủ thông minh cũng không đủ xinh đẹp, cả người không có điểm sáng tạo.

Dù cô nói mình thích chơi game nhưng chơi Vương Giả Vinh Diệu cũng chỉ là củ cải 0/15/0.

Nếu có thể khen thì chỉ có thể nói Dư Hiểu luôn bình tĩnh.

Bên trong cô dù có vừa mệt vừa khổ nhưng cũng không mảy may thể hiện ra ngoài.

Bạn cùng ở chung phòng sớm chiều trong ba năm sao có thể không nhìn ra. Bọn họ luôn lo lắng cho co, nghĩ làm sao để cho cô thư giãn .

Ngày đó, khi Dư Hiểu về kí túc xá đã bị bạn cùng phòng kéo lấy.

"Duo* không?"

(Chế độ chơi đôi trong Pubg)

" Tớ tớ tớ! Chúng ta chơi Duo hả Điềm Mật."

" Tớ cũng muốn chơi"

" Hay là chơi bốn đi , Hiểu Hiểu cũng chơi cùng nhá!"

Dư Hiểu từ chối : " thôi tớ không chơi đâu..."

" Coi nhưng cậu xả hơi một tí, học hành nhiều rồi."

"Đúng đúng, cũng lâu rồi chúng ta không bật hack."

Mọi người cổ vũ cô, chính Dư Hiểu cũng cảm thấy hơi ngứa tay nên chơi với bọn họ một lúc.

Vừa rơi xuống đất đóng hộp.

Dư Hiểu : " a a a... Chưa nổi một phút!"

Vận may ván thứ hai không tệ, vào hẳn bo cuối chỉ còn mình Dư Hiểu bò trườn trên cỏ, sợ hãi quan sát đội địch.

" Có thính rơi kìa, đi nhặt đi "

Dư Hiểu:" không, tớ sợ lắm!"

Dư Hiểu nhìn chăm chăm màn hình điện thoại căng thẳng không chịu được. Cuối cùng vẫn quyết định đi nhặt thính, vừa di chuyển được một bước đã bị bắn vỡ đầu.

Dư Hiểu :" Thêm ván nữa"

Cuối cùng họ cũng chơi đến hai giờ sáng, suýt thì mất ngủ.

Hậu quả của phóng túng quá độ là hôm say Dư Hiểu không thể mở nổi mắt.

Nhờ có chí kiên cường, cô vẫn rời giường để đến thư viện được.

Nhưng bây giờ....

Dư Hiểu nhìn chữ trên sách ý thức dần dần mơ màng, vô thức gục người xuống.

Biết thế này thì tối qua đã không chơi game với bạn cùng phòng.

Khi Dư Hiểu mở mắt ra, cô phát hiện mình đang ở trong l*иg ngực đàn ông.Cô ngồi trên người anh, thân dưới thậm chí còn cảm nhận được cơ bắp đùi anh co rút.

Nhiệt độ trên người anh vẫn rất cao đặc biệt là dươиɠ ѵậŧ sưng cục dưới thân .

Anh siết chặt vòng ra sau liếʍ lên tai cô, môi anh vừa chạm Dư Hiểu lập tức thân dưới ướt.

Cách lần mộng xuân trước đã lâu cô có hơi không nhịn được rêи ɾỉ.

...? Bị anh cười...??

Cô tức giận nhéo bắp đùi anh nhưng có hơi khó khăn, cơ bắp của anh quá rắn chắc.

Anh cởϊ qυầи cô ra lôi dươиɠ ѵậŧ sừng sững chọc vào cửa huyệt ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của Dư Hiểu

Đập nhẹ vào cửa huyệt làm dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra càng nhiều hơn .Tay anh vòng ra trước kéo qυầи ɭóŧ cô sang một bên để lộ mép l*и đỏ hồng tràn trề dâʍ ŧᏂủy̠. Một tay anh xoa vυ" to trắng nõn 1 tay anh xoa l*и cô làm cô sướиɠ sướиɠ đến run lên.

Anh đỡ dươиɠ ѵậŧ ngay mép l*и đẩy vào cửa huyệt ướt đẫm dầm dề của cô, mới đi vào có một nửa đã khiến cô thoải mái đến mức muốn kêu lên.

Tư thế này làm cửa huyệt của cô nhỏ đến mức khác thường. Tay anh lần xuống tách hai mép l*и cô ra động mạnh eo dươиɠ ѵậŧ mới chui vào hết được.

Dư Hiểu ngồi trên người anh sảng khoái đến không nói nên lời.

Anh bóp lấy eo cô thoải mái dựa vào ghế, sau đó điều khiển cô,eo cô hoàn toàn mềm nhũn, nếu k được anh đỡ chắc chắn cô đã tụt xuống rồi.

Động tác của anh rất mạnh làm sách vở trên bàn rơi xuống .

Giác quan của cô bây giờ đều tập trung hết lại giữa hai chân.

Thoải mái, quá thoải mái!

Cô che miệng bây giờ vẫn nhớ được là mình đang mộng xuân trong thư viện, không dám kêu ra tiếng.

Loại bí ẩn không thể nói càng làm cô mẫn cảm hơn.

Anh cảm thấy cô mẫn cảm khác thường càng xấu xa đâm đầu vào rút ra mạnh hơn. Cố ý tìm tới điểm mẫn cảm nhỏ nhất đâm dươиɠ ѵậŧ mạnh vào. Sau đó bàn tay rảnh rỗi bóp lấy âm hạch nhỏ nhéo mạnh.

Dư Hiểu bị kí©h thí©ɧ suýt thì bật dậy, tiếng rêи ɾỉ cuồn cuộn trong cổ họng cuối cùng cũng bật ra.

Anh cũng nâng người lên ôm lấy cô , xoa nắn bầu ngực đang rung mạnh theo nhịp thúc dươиɠ ѵậŧ của anh.

Hai người giao hợp kịch liệt, nơi gắt kết hoàn toàn nhầy nhụa, tiếng nước òm ọp òm ọp và âm thanh thân thể va chạm bạch bạch vô cùng da^ʍ mỹ.

Viết xong quên lưu nên phải viết lại sorry mn đã phải chờ lâu

Mong mn ủng hộ ạ.😊