Chương 11: H nhẹ

Cơ thể trắng nõn không tì vết của cô hiện lên trong mắt anh.Quý Nghiên Dương ổn định hơi thở,cổ họng khô khốc đến đau rát.Gấp gáp đặt vết hôn lên cần cổ xinh đẹp của Ngạn Thanh.Da thịt của cô mềm mại khiến anh không kiềm lòng mà muốn đánh dấu trên mọi ngóc ngách.

Cậu nhỏ của anh chỉ vừa cắm vào phần đầu đã khiến cơ thể cô run lên,giọng nói hơi nước ma mị cất lên.

-Ưʍ..anh nhẹ..nhẹ chút.

Đã đến đây rồi sao nói dừng là dừng được,trên trán anh phủ một tầng mồ hôi mỏng.Cúi xuống hôn lên môi cô một cái nhẹ.

-Làm nhiều lần rồi mà em vẫn đau như thế sao?

Ngạn Thanh hung hăng trừng lấy anh.

-Chẳng phải đều tại của anh to?

Tiếng cười trầm khàn quyến rũ vang lên,được người phụ nữ của mình khen như thế thì còn gì sướиɠ bằng.Anh lại lần nữa thúc hông đẩy thêm vào,giọng nói ngọt ngào mà dụ dỗ cô.

-Ngoan nào.

Càng vào sâu âm huyệt nhỏ của cô càng thít chặt khiến anh sung sướиɠ đến đỉnh điểm.Quý Nghiên Dương càng thúc càng hăng dù rằng anh đã cố kìm nén kɧoáı ©ảʍ của mình lại.

Ngạn Thanh đỏ bừng mặt mà vùi vào l*иg ngực anh thở gấp,dưới thân vẫn luôn chảy ra mật dịch.Vừa ướŧ áŧ vừa kí©h thí©ɧ khiến cô lạc vào chốn bồng lai không còn đủ tỉnh táo nữa.

Trong vô thức mà cào lên tấm lưng săn chắc của anh,cất giọng nỉ non.



-A Dương…ưm

Chỗ sâu nhất trong hoa huyệt bị anh khuấy đảo khiến kɧoáı ©ảʍ đạt mức cao nhất.Trong cơn mơ màng cô nghe thấy anh gọi tên cô.

-Thanh Thanh.

Quý Nghiên Dương đưa tay xoa nắn đôi bồng đào căng tròn đến nghiện.Anh muốn nuốt trọn lấy cô,từng cm trên người cô đều khiến anh u mê không lối thoát.

Anh bắt đầu đổi tư thế,đặt cơ thể mềm mại của cô lên đùi mình.Nhìn thấy gương mặt nhiễm sắc tình kia càng khiến vật dưới thân anh căng cứng.

Khẽ đưa tay vén mái tóc cô ra sau,yêu chiều hôn lên từng bộ phận xinh đẹp trên gương mặt của cô.

Ngạn Thanh cúi đầu tìm kiếm ánh mắt của anh,bốn mắt nhìn nhau đến đắm tình.Cô nhẹ nhàng hôn một cái phát ra tiếng động cực kì ái muội.Dường như cô đã lún quá sâu vào cơn mê tìиɧ ɖu͙©,môi nhỏ khẽ mấp máy đầy yêu nghiệt.

-Em muốn nữa,mau cho em.

Anh nhìn cô,rõ ràng là đôi mắt hồ ly sắc xảo ,đuôi mắt lại mang theo độ cong kiều mị.Làm anh cam tâm tình nguyện đắm chìm trong nó.Như bị cô cuốn lấy hồn.

-Cho em liền đây,tiểu yêu tinh.

Nói xong hai tay anh cùng nhịp mà nhấc hông cô lên.Một phát liền đút gọn lấy cây gậy của anh vào bên trong,Quý Nghiên Dương hệt như con sói hoang bỏ đói.Điên cuồng mà cắm rút ra vào.



Bên trên thân thể nóng bỏng của cô liên tục phập phồng.Đôi gò bồng nảy lên xuống ma sát lấy gương mặt anh.Quá lãng phí,Quý Nghiên Dương liền ngậm lấy đầṳ ѵú cô mà mυ"ŧ mát.

Ngạn Thanh được anh yêu đến muốn ngất đi,cả hai chìm đắm đến tận rạng sáng mới thôi.

Xong việc Quý Nghiên Dương bế lấy cơ thể ỉu xìu của cô hướng về phía phòng tắm.Không lâu sau bên trong lại phát ra tiếng rêи ɾỉ của Ngạn Thanh.Đúng thật không nên kí©h thí©ɧ con sói trong người anh mà.

Sáng hôm sau,ánh nắng sớm chiếu vào bên khung cửa sổ.Mùi thơm thanh mát từ cây xanh trồng ngoài ban công lan toả trong căn phòng.

Ngạn Thanh vì đau nhức mà cau mài,mí mắt bắt đầu hé mở tiếp nhận ánh sáng.Đập vào mắt cô là cơ thể của Quý Nghiên Dương.Thứ thu hút cô không phải những đường cong rắn chắc mà là những vết hôn,vết cào chằng chịt trên người anh.

Hai mắt nai chớp chớp liên tục,đôi gò má ửng hồng đến đỏ như tôm luộc.Lại nhìn xuống cơ thể mình,mọi ngóc nghách đều sạch sẽ,phía bên dưới đều được anh thoa luôn cả thuốc,anh còn mặc luôn đồ ngủ cho cô.Chu đáo như thế thì cô có thể không yêu sao?

Khoé môi bất giác mỉm cười,mặc kệ hai chân nhức mỏi cô vẫn ráng rời giường.Lục tìm trong ngăn kệ tủ lấy tuýt thuốc mỡ.Ngạn Thanh lại lần nữa chèo lên giường,ngồi thụp xuống tỉ mỉ mà thoa thuốc cho anh.Nhẹ nhàng hết mức có thể để không đánh thức anh.

Vì cô muốn trân trọng những khoảng khắc này,đây là lần đầu tiên khi cả hai quan hệ mà anh ngủ lại lâu như thế.Trước kia mỗi khi cô tỉnh giấc đều không thấy anh bên cạnh rồi.

Quý Nghiên Dương ngủ không sâu,anh hé mở mắt nhìn cô gái bên cạnh.Cô vẫn chưa phát giác ra anh đã tỉnh.

Ngạn Thanh có khí chất tao nhã tựa như một quý cô quyền quý,nếu anh không biết quá khứ của cô,thì còn cho rằng cô lớn lên trong cuộc sống nhung lụa.

Sườn mặt tinh tế tới mức khiến người khác rung động.Quý Nghiên Dương dời tầm mắt nhìn xuống chiếc váy ngủ của cô.Cặp đùi thon dài như bạch ngọc lộ ra bên ngoài.Chỉ mới nhìn đến đây mà thân dưới lại có cảm giác căng cứng.

Ngay lập tức Quý Nghiên Dương dời mắt sang hướng khác,anh không phải là người có nhu cầu tìиɧ ɖu͙© mọi lúc mọi nơi như này.Lần đầu của anh cũng là với cô,dù có ở trước mặt bao nhiêu người phụ nữ gợϊ ȶìиᏂ thì anh cũng không hứng lên nổi.Vậy mà đối với cô lại luôn…..