Chương 1

Ngạn Thanh khó khăn trở mình,đôi tay ngọc ngà trắng nõn khẽ đưa lên che đi ánh nắng chói chang,đang hung hăng chiếu vào.Cô chật vật lại đưa tay đỡ lấy eo ngồi dậy,cặp mắt hồ ly của cô nhìn sang vị trí bên cạnh.Một cỗ cảm xúc buồn tủi lại trào dâng nhưng cũng mau chóng qua đi.Lần nào cũng như vậy,anh sẽ chẳng ngủ lại, đều rời đi từ sớm cũng chẳng một lời từ biệt nào.Tập thành thói quen,cô chua xót trong lòng rồi lại rời giường tiến về phía phòng tắm.

Đứng trước gương,cô nhìn những dấu hôn mập mờ xung quanh cần cổ trắng nõn, rồi lại cảm nhận từng cơn tê dại trên cơ thể ,không khỏi mắng thầm tên khốn Quý Nghiên Dương.Gương mặt xinh đẹp diễm lệ của cô sau giấc ngủ cũng không hề bị thuyên giảm giá trị nhan sắc.Làn da trắng như sứ,chính là kiểu vừa trắng vừa mềm.Chiếc mũi thon dài cao thẳng,đôi môi không cần tô son cũng đủ hồng hào căng bóng.Cộng thêm đôi mắt hồ ly kia của cô thì quả thật nhan sắc trời ban.Ngạn Thanh chính là vẻ đẹp thuộc dạng vừa thuần lại vừa dục.Trong sáng lại gợi lên du͙© vọиɠ.

Sau khi cô sửa soạn gọn gàng hết thẩy thì vừa đúng lúc chuông điện thoại đặt trên bàn đang rung lên liên hồi.Thân hình uyển chuyển của Ngạn Thanh đi lại,nhẹ nhàng nhấc di động lên bên tai nhỏ giọng.

-Alo

Lan Y đầu dây bên kia giọng có chút gấp gáp,nhưng câu nào câu nấy đều vô cùng rành mạch dứt khoác.

-Bà cô của tôi ơi,bây giờ đã là mấy giờ rồi.Sắp đến tiết mục của em rồi đấy.

Khuôn mặt sắc sảo của Ngạn Thanh hơi nhíu mày,cô nhớ hôm nay cô đâu có show nào kia chứ.Cô còn đang gắng sức nhớ lại xem cô có bỏ lỡ lịch trình nào chăng thì đầu dây bên kia Lan Y liền lên tiếng.

-Hôm qua chị có gửi thời gian show của(HIT SHOW)qua cho em mà.Em vẫn chưa xem sao,có phải em lại ở cùng tên bạn trai kia không.Chị đã nhắc em bao nhiêu lần rồi, tên đó không giúp ích được gì cho em đâu,...

Không để Lan Y cằn nhằn thêm nữa,cô bèn cất tiếng.

-Chị hỏi xem tiết mục hát đơn của em có thể nào dời lại xuống cuối được không nhé,hôm qua di động em hết pin ,sáng nay em mới mở di động lên,xin lỗi chị nhiều.

Nghe cô giải thích Lan Y cũng không làm khó nữa bèn cúp máy đi điều chỉnh lại tiết mục cho cô.Ở bên kia

Ngạn Thanh đưa tay xoa vầng thái dương đang nhức mỏi.

Đường nét tinh tế trên khuôn mặt của cô cũng giãn ra vài phần.Hôm qua di động của cô hết pin là thật,đều tại Quý Nghiên Dương không cho cô thời gian nghỉ ngơi , nên mới không kịp sạc pin.Lúc ngủ dậy thì đã thấy di động đang nằm sạc trên bàn hẳn là anh đã sạc giúp cô.

Lan Y chỉ biết cô có bạn trai ngoài nghành.Mối quan hệ mập mờ này của bọn cô chưa từng tiết lộ ra bên ngoài,không một ai hay biết.Cứ như vậy kéo dài tận 3 năm.Suy nghĩ miên man hồi lâu cô liền lướt lướt trên màn hình tìm đến avatar của anh.



Ngón tay thon dài nhấn kích vào khung trò chuyện.Vẫn dừng lại cuộc trò chuyện ngắn ngủn hai câu vào buổi chiều hôm qua.

"Em đang ở đâu"

"Ở nhà ạ"

Nhìn đoạn tin nhắn Ngạn Thanh lại thấy khó chịu trong lòng,mối quan hệ giữa hai người vốn là như vậy.Ngọt ngào có xa lạ có,...Cô cũng không hiểu sao bản thân mình lại có thể chịu đựng được tận 3 năm ròng rã như thế.Vốn cô chẳng hề thích cái mối quan hệ không danh phận này nhưng cuối cùng cô vẫn nhận ra cô không thể rời xa anh,trái tim của cô đã hoàn toàn bị anh nắm gọn rồi.Người tự nguyện dấn thân vào cuộc tình này cũng chính là cô.

Cô hơi do dự rồi quyết định nhấn nút gọi qua cho Quý Nghiên Dương khoảng trừng 30 giây thì bên kia nhấc máy.Anh không cất tiếng như đang đợi cô mở lời trước,vẫn là như vậy.Tập dần thành thói quen Ngạn Thanh cất giọng.

-Anh đang ở công ty ạ?

Bên kia giọng nói trầm thấp của đàn ông vang lên,chính là giọng điệu lười biếng như có như không của Quý Nghiên Dương.

-Ừm,nhớ anh rồi sao?

Cách một màng điện thoại cô cũng hình dung ra được dáng vẻ của anh.Chắc chắn là một tay cầm điếu thuốc,tay kia hờ hững nâng di động kề bên tai.Dáng vẻ thờ ơ lãnh đạm ngồi tựa trên ghế mà trò chuyện cùng cô.Cô ở bên cạnh anh lâu nên thường xuyên bắt gặp dáng vẻ này của anh.Không để anh đợi lâu cô liền đáp lại.Khuôn miệng nhỏ nhắn của cô không có tiền đồ liền cười rộ lên.

-Tối cùng em đi ăn cơm nhé?

Cô nghe anh khẽ đồng ý rồi hỏi han cô đôi câu thì liền có cuộc họp bèn cúp máy.Chỉ cần nói chuyện cùng anh như vậy thôi thì Ngạn Thanh liền vui vẻ,tâm trạng khó chịu khi nãy cũng không còn.(Cái này người ta gọi là vì yêu mà bất chấp đúng không nhỉ)

Ngạn Thanh cũng mau chóng thay một bộ váy ra chuẩn bị đi đến Chương Trình.Chiếc váy màu hồng nhạt rất thích hợp để cô dự show.Ngắm nhìn thân hình bên trong gương,cô khẽ mỉm cười hài lòng.Cô cao 1m65,thân hình cân đối.Đặc biệt là đôi chân dài của cô trông cực kì bắt mắt,nó không quá gầy nhưng lại đầy đặn vô cùng hoàn mỹ.Tiếp đến là đôi bồng hoa của cô không quá to nhưng để người khác nhìn vào thì liền ghen tỵ không thôi.

Thân hình của Ngạn Thanh rất ăn ý với đôi mắt hồ ly của cô chính là yêu nghiệt chết người.Một vẻ đẹp thanh thuần quyến rũ,rất mê hoặc người khác.