Chương 4: Quà Tặng Vàng Và Thạch Anh Tím(Amethyst)

"Anh đến đón em rồi đây!"

Harry đến đón tôi ở biệt thự sớm hơn một chút so với thời gian dự kiến. Việc chuẩn bị của tôi đã hoàn tất từ

lâu nên tôi đích thân chào đón Harry ở lối vào.

Harry đã mặc trang phục trang trọng phù hợp với chiếc váy màu hoa oải hương của tôi, mặc dù chỉ vừa được biết thông tin về người hộ tống mình vào tối qua.

"Đó là một chiếc váy đẹp, cùng màu với mắt em. Nó rất hợp với em!"

Bố tôi cũng khen qua vì chiếc váy tôi mặc rất đẹp nhưng cho đến khi Harry khen tôi lại thấy khác thường, một cảm giác hồi hộp khó tả.

"Ôi trời... mặt em đỏ lên rồi?"

Mặt tôi đang đỏ bừng, tôi đã không để ý tới điều đó cho đến khi mẹ tôi chỉ ra. Bố tôi đang ngồi cạnh mẹ, vẻ mặc đau lòng, ta cũng đã khen qua con bé như vậy nhưng mà,...

Tôi ấn vào má mình để xác nhận và cảm thấy hơi nóng một chút.

"Cảm ơn Harry! Anh cũng ngầu quá!! Hehe...em rất vui vì đã cùng debut với Harry. Em rất mong chờ điều đó!!"

Lần này, mặt Harry đỏ bừng.

"Anh có sao không? "

Khi tôi nhìn vào đó, anh ấy đưa tay lên và ra hiệu cho tôi yên lặng. Mẹ tôi mỉm cười khi chứng kiến

sự tương tác giữa hai người.

"Đúng rồi. Để ta tặng hai con một món quà nhân dịp ra mắt nhé!"

Nghe mẹ nói, bố tôi vội vàng lấy từ trong túi ra hai chiếc hộp nhỏ. Harry và tôi mỗi người nhận một cái và mở nó ra. Hộp của tôi chứa một chiếc vòng tay bằng vàng.

"Cảm ơn bố và mẹ. Con có thể đeo cái này ngay không?"

Bố mẹ tôi gật đầu, nói tất nhiên rồi. Đến chiếc hộp của Harry, anh tìm thấy một sợi dây chuyền vàng dành cho chiếc đồng hồ bỏ túi có gắn một tấm bùa thạch anh tím.

"Cảm ơn chú và dì. Nó rất tuyệt vời. Có phải vì biết trước con sẽ nhận được sợi dây chuyền này từ hai người, nên bố con mới tặng một chiếc đồng hồ không dây cho con?" Harry hỏi

"Hehehe. Đúng vậy. Ta đã bàn bạc với Thủ tướng. Vì đây là một dịp đặc biệt nên ta muốn tặng một thứ sẽ làm kỷ niệm cho cả hai. Ta sẽ rất vui nếu con thích nó..." Bố trả lời.

Harry ngay lập tức đeo sợi dây chuyền này vào chiếc đồng hồ bỏ túi mà cậu vừa nhận được. Cả chiếc vòng tay và dây chuyền đều có khắc ngày hôm nay trên đó.

"Tôi rất thích nó! Viên thạch anh tím này là màu mắt của Anna. Tôi vui quá!!"

"Cậu đoán đúng rồi... con bé nhà ta có vẻ không được tinh ranh cho lắm..."

Mẹ tôi có vẻ hơi thất vọng khi nhìn thấy tôi... chiếc váy mới và chiếc vòng tay vàng bà vừa tặng tôi.

Hôm nay là một ngày rất đẹp nên sẽ không có gì phải lo lắng.

"Chúng ta sẽ đi sau, các con sẽ đến đó trước."

Gia tộc Freisen cũng sẽ cử người nhà và người hầu theo sau.

Họ phải đi xe ngựa của Harry để đến cung điện. Nó không xa cung điện hoàng gia nên nếu nói chuyện một lúc, chúng ta sẽ đến đó ngay thôi.



"Anna, đây là món quà bố mẹ anh tặng cho em, người sắp debut."

Anh ấy đặt một chiếc hộp nhỏ vào lòng bàn tay và yêu cầu tôi mở nó ra.

“Tôi có thể mở nó được không?”

Harry lặng lẽ gật đầu, có lẽ là do bộ trang phục mà cậu ấy trông vẫn trưởng thành hơn bình thường một chút. Khi nhìn vào bên trong hộp, tôi thấy có một viên thạch anh tím nhỏ trên nền vàng và một đôi bông tai có viên thạch anh tím hình giọt nước lủng lẳng trên đó. Đó là một thiết kế rất đẹp. Và nó hoàn toàn phù hợp với mắt tôi và bộ váy hôm nay.

"Em có biết không? Đồng hồ bỏ túi, dây chuyền, hoa tai và vòng tay mà tôi nhận được hôm nay đều được làm bằng vàng và thạch anh tím!"

Harry cho tôi xem chiếc đồng hồ bỏ túi mà bố mẹ anh ấy đã tặng anh ấy. Có một viên thạch anh tím được khảm nạm trong chiếc đồng hồ bỏ túi nơi có số 12 và 6.

"Không có thạch anh tím trên vòng tay của em!" Tôi phàn nàn và từ từ tháo chiếc vòng ra, đưa cho anh ấy nhìn.

"Ừ ha, không biết nữa..."

"Em cũng không biết. Mẹ đã nói em không được linh mẫn cho lắm..."

Ngay cả Harry cũng gọi tôi là đồ ngốc và tôi phồng má lên. Ngón trỏ của Harry ấn vào má tôi, khiến nó xẹp xuống như có không khí thoát ra ngoài.

“Em không đeo khuyên tai à?” Còn đang ngạc nhiên với câu hỏi, Harry liền đeo nó cho tôi.

"Chỉ hôm nay thôi, cô công chúa nhỏ của anh. hãy đeo cả vàng và thạch anh tím"

Trong khi mỉm cười, anh thủ thỉ vào tai tôi , khiến mặt tôi nóng ran lên.

Có lẽ tôi lại đỏ mặt rồi...? Tim tôi đập thình thịch vì Harry.

"Được rồi, xong rồi. Nó rất đẹp và rất hợp với em!"

Lời nói đó vô cùng xấu hổ. Theo bản năng, tôi vặn vẹo người và cố gắng thay đổi chủ đề.

"À! Đó là cung điện hoàng gia. Chúng ta sẽ đến đó sớm thôi!! em cũng sẽ hộ tống anh hôm nay!!"

"Được hộ tống bởi quý cô Annaliese giống như giấc mơ trở thành hiện thực. Anh rất mong được khiêu vũ với em!!"

Càng nói chuyện, càng cảm thấy xấu hổ hơn. Tôi đã gặp khó khăn khi thay đổi chủ đề...

Ý chuyện gì vây?.... Tôi vừa định mở miệng phàn nàn thì xe ngựa dừng lại. Người tài xế mở cửa và nhắc tôi xuống xe.

"Trông em như muốn nói điều gì đó.... Anna, đưa tay cho anh."

Harry đưa tay ra để hộ tống, và tôi đặt tay mình lên bàn tay đó. Tôi không thể không nhìn chằm chằm vào bàn tay giờ đã lớn hơn một chút của Harry.

“Vậy chúng ta đi nhé, công chúa?”

Anh mỉm cười và nắm lấy bàn tay tôi đang đặt trên tay anh, rồi khoát tay tôi lên cánh tay anh. So với anh trai tôi, anh ấy hộ tống tôi một cách thông minh hơn nhiều, khiến tim tôi càng đập mạnh hơn. Có vẻ như Harry đang nói chuyện với tôi nhiều hơn bình thường bởi vì tôi, người luôn nói nhiều, đã ngừng nói từ lúc nào chẳng hay.

"Ồ? Tôi không biết liệu cô Annaliese vĩ đại nhất thế giới có lo lắng khi trở thành cô gái mới debut không?"



Tôi rất muốn trả lời thật lòng là thật rắc rối và thật phiền...

"Nhìn không có vẻ gì là lo lắng nhỉ!!" Harry đã nói thật nhiều

Tôi có ý định trả lời trở lại nhưng nó hoàn toàn thất bại, không mở miệng ra được.

"Hmm. Không phải là vì Anna chỉ nói khoảng một phần một trăm những gì cô ấy thường làm sao? Anh thì cũng như mọi khi thôi."

Tôi rất vui khi nghe anh ấy nói chuyện với tôi một cách tử tế và lặng lẽ như vậy, và điều đó dường như làm tôi bớt lo lắng hơn.

“Trước hết là phòng chờ. Lối này.”

Sau khi đến cung điện hoàng gia, người giúp việc sẽ dẫn chúng tôi đến phòng chờ. Khi thời gian đến gần hơn, tôi lại bắt đầu lo lắng. Cô siết chặt cánh tay Harry và khiến anh cười một cách thực sự hài hước.

"Anna cũng có chút lo lắng phải không. Dù sao thế nào đi chăng nữa, Anna của chúng ta rất là táo bạo. Anh tưởng em không biết sợ hãi là gì đấy!"

Tôi không ngờ Harry sẽ nói vậy với mình nên tôi bĩu môi.

“Quả là, Nếu mà phụng phịu cả ngày hôm nay thì em cảm thấy tiếc cho những người phục vụ đã làm việc rất chăm chỉ.”

Hôm nay Harry trông trưởng thành quá, vậy mà hôm nay nhìn có chút đáng ghét. Ý tôi là, mặc dù tôi ăn mặc đẹp và trông trưởng thành nhưng bên trong tôi lại rất trẻ con... Khi debut xã giao, tôi đang gia nhập hàng ngũ người lớn. Bạn không thể mãi là một đứa trẻ được. Và tôi ngưỡng mộ mẹ tôi và đã học được nhiều điều từ mẹ. Hôm nay là ngày tôi cần thể hiện điều đó nên tôi thít chặt bụng hơn. Điều này tự nhiên cải thiện tư thế của tôi. Và khi tư thế của bạn được cải thiện, tâm trạng của bạn cũng được cải thiện.

"Được rồi, giờ ổn rồi!! Em có thể đi được rồi!!"

Tôi cũng nhận thấy khóe miệng anh ấy nhếch lên một cách tự nhiên. Nhờ tốc độ an ổn của Harry, tôi càng cảm thấy bình tĩnh hơn.

"Vậy thì, công chúa. Hãy đến nơi diễn ra trận quyết đấu!!"

"Cái gì vậy! Anh đang phóng đại cuộc debut là một trận quyết đấu à...

Biểu cảm cường điệu của Harry khiến tôi bật cười.

"Có lẽ đó là nơi diễn ra trận quyết đấu. Bởi vì sự đánh giá, soi xét đến từ mọi người sẽ bắt đầu từ bây giờ .Nếu không tự lên tinh thần, thì dù Anna của chúng ta có thế nào đi chăng nữa, em rất có thể sẽ gặp rắc rối. Chà, trong trường hợp đó, có vẻ như em sẽ là người phải gánh chịu tất cả hậu quả...""

Điều đó nghĩa là gì...? Tôi Nhìn chằm chằm vào Harry.

"Em là người xinh đẹp nhất, thông minh nhất và mạnh mẽ nhất trong thế hệ này. Anna à không có cô gái nào sánh bằng em. Đó là lý do tại sao gia đình Sunstone đã ngỏ ý cho Anna làm đối tác debut của anh. Hướng tới tương lai sẽ mang ý nghĩa gì. Em có hiểu không? Ban đầu, Bệ hạ là muốn em ra mắt cùng với Hoàng tử. Vì vậy, Anh đoán mình thực sự đã rất may mắn!"

Nói đến đây, tôi nghĩ có điều gì đó tuyệt vời đã xảy ra mà tôi không hề hay biết. Việc được thông báo rằng tôi có thể đi cùng anh trai mình, thì ra là vậy, Lần đầu tiên tôi nhận ra rằng có một mối liên hệ ở đây.

Nếu là kết hôn thì, nếu mà vẫn cứ diễn biến như vậy tôi sẽ tiến tới với Harry không chừng. Tôi vẫn chưa chắc chắn cho lắm. …… Nhưng……

Đúng rồi. Trong tương lai... tôi vẫn chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra... Nhưng liệu Harry có tiếp tục làm thân với tôi không?"

Nếu mình hỏi, anh ấy sẽ nói với mình rằng đó là "đương nhiên rồi." Tôi nghĩ chỉ cần như vậy là đủ rồi. Có vẻ như khi chúng tôi đang nói chuyện thì đã đến trước phòng chờ.

"Vậy thì, chồng tương lai? Hãy vững vàng hộ tống em nhé!!"" Khi tôi nói đùa điều này, đôi mắt Harry cũng mỉm cười khi anh ấy nhìn tôi.

"Anh không sao đâu vợ tương lai. Anh nhất định sẽ đi theo em!!""

"Ơ!!!!!!" Anh ấy nói cái gì cơ?Đúng lúc tôi đang ngạc nhiên thì cửa phòng chờ mở ra.