Chương 2
“Không nên, ngươi không nên qua đây.” Mắt thấy Tiêu Cung không có hảo ý hướng hắn đi tới, Tiêu Thú liền kêu to.
“Ân, thơm quá. Quả nhiên là vị đạo trong thời kỳ động dục.” Tiêu Cung đi tới bên giường, cúi đầu tại bên tai hắn ngửi ngửi.
“Cái gì là thời kỳ động dục? Ngươi mới động dục đó.” Ta phi, ta sống đến lớn như vậy, liên một người bạn nữ cũng chưa có kết giao qua, thì làm gì có cái gọi là thời kỳ động dục chứ, ta xem dáng vẻ của hắn mới là động dục đó.
“Vừa rồi chắc là mẹ quên nói với anh, lẽ ra tại vào năm đại trưởng tử hai mươi tuổi, thì trên người sẽ xuất hiện một đóa sen vàng, thế nhưng chẳng hiểu vì sao thẳng đến năm anh hai mươi bốn tuổi mới xuất hiện, khi đóa liên hoa xuất hiện cũng là biểu thị cho thời kỳ động dục, người kế thừa đời sau đã được chuẩn bị.” Tiêu Cung vừa nói vừa mở chăn ra, bàn tay thì đặt trên họa tiết liên hoa trước ngực vẻ vòng vòng, lúc này tiêu Thú mới phát hiện chính mình trần như nhộng dưới chăn đơn.
“Nhị đệ, ngươi xem tướng mạo ta thật bình thường, hơn nữa cái truyền thuyết kia đã qua rất lâu rồi, ngươi như thế tướng mạo tuấn suất, còn sợ không có được trái tim của giai nhân, ngươi hãy bỏ qua ta đi.” Tiêu Thú hi vọng nhị đệ mình nhìn đến hắn tướng mạo bình thường mà thủ hạ lưu tình, buông tha hắn.
“Gọi Cung!! Thú, anh biết không? Khi tôi vừa sinh ra, suốt đời chỉ biết anh sau này sẽ là vợ của mình, vô luận anh lớn lên biến thành bộ dáng gì đi nữa, tôi cũng sẽ không buông tha.” Tiêu Cung cười toe toét, chăm chú nhìn hắn.
“Không phải, ta không phải là vợ của ngươi.” Ta là một đại nam nhân làm sao làm vợ người ta, hơn nữa làm vợ đệ đệ mình lại càng không có khả năng a~
“Cung, không được? Thú không phải vợ của ngươi, hắn phải là vợ của ta mới đúng.” Mẹ ơi, tam đệ Tiêu Bội cũng xuất hiện xen vào một chân, hắn sợ bây giờ chưa đủ loạn sao.
“Bội, ngươi chớ quên ngươi chỉ là dự bị, không nên si tâm vọng tưởng.” Mẹ thật đúng là hội đặt tên tự, ta mới phát hiện tên ba chúng ta phân biệt là tiểu thụ, tiểu công và tiểu bị, sẽ không phải là trong thời gian sinh chúng ta đã nghĩ đến trước chứ.
“Hứm, ngươi đừng quên, mẹ từng nói qua nếu như Thú không thích ngươi, ta sẽ là trượng phu của hắn.” Tiêu Bội hiển nhiên không chịu thua.
“Ngươi không có tư cách, Thú là của ta.” Nếu như Tiêu Thú là một người nữ nhân lúc này chỉ sợ sẽ cảm động khóc lóc nức nở, hai người đại soái ca lại vì hắn đánh nhau, đây là cỡ nào lãng mạn chuyện tình, thế nhưng hắn rõ ràng là nam nhân, ngoài ra còn là ca ca của hai đại soái ca đây.
“Các ngươi dừng tay lại cho ta.” Tuy rằng hiện tại Tiêu Thú rất ghét bọn hắn, nhưng hắn cũng không mong muốn nhìn thấy bọn chúng huynh đệ tương tàn.
“Thú, anh nói, anh thích người nào?” Nhìn thấy Tiêu Thú dừng quát, hai người bọn họ nghe lời quây quanh bên người hắn, dáng vẻ giống như tiểu cẩu vậy.
” Hai người các ngươi ai ta cũng không thích.” Đầu Tiêu Thú tuy không thể cử động, nhưng con mắt có thể cử động, hắn liều mạng chuyển động con ngươi biểu thị cự tuyệt.
“Không được, anh phải chọn một người trong hai chúng tôi.” Hắn – Tiêu Thú, không tài không đức, sao lại có thể làm cho hai đại soái ca coi trọng như thế chứ, nhưng hắn không biết là: thị hạnh chính là bất hạnh.
“Uy, hai người các ngươi làm trò quỷ gì thế, thời gian thụ thai tốt nhất đều bị bỏ qua hết.” Lúc này ông Tiêu đẩy cửa tiến vào thấy một màn hỗn loạn như thế không khỏi nhíu mày.
“PaPa, cứu con.” Tiêu Thú dường như thấy cứu tinh như nhau, khi còn bé cha chính là người hiểu rõ hắn nhất.
“Xin lỗi, Thú, con ngày hôm nay phải cùng với một người.” Ông Tiêu mặt không chút thay đổi đem Tiêu Bội đi ra ngoài, chỉ để lại Tiêu Thú cùng Tiêu Cung ở bên trong.
“Ngô.” Tiêu Thú tuyệt vọng khi bị Tiêu Cung một ngụm hôn lấy, hương khí nào đó không biết tên lập tức nhập vào ngực, trên ngực hắn đóa sen vàng bắt đầu nóng lên.
Tiêu Cung thấy cơ thể hắn có phản ứng, liền hôn lên vành tai, xương quai xanh, còn hướng đến đóa sen vàng trên ngực kia. Tiêu Thú có thể cảm thấy đóa liên hoa trên ngực hắn đang không ngừng nở rộ, hơn nữa còn phát tán ra một cổ hương khí, vị đạo này giống như vị đạo lúc nãy hắn cảm nhận thấy.
“Ân.”
Tiêu cung khẽ cắn vào một điểm nổi trước ngực hắn, điểm chết người chính là cơ thể hắn có cảm giác, nửa người dưới chịu không nổi kí©h thí©ɧ cường đại mà đứng thẳng lên.
“Van cầu ngươi buông tha ta đi.” Tiêu Thú bất lực dùng đôi mắt ngập lệ nhìn Tiêu Cung, hi vọng có thể xoay chuyển tình huống, ngăn cản y.
” Anh nói cũng thật nhiều nha.” Tiêu Cung hơi nhíu mày, vươn tay nắm chặt lấy phần thân đang sưng huyết của hắn, khiến hắn thiếu chút nữa bắn ra
“Ô.” Tiêu Thú không khỏi nghĩ muốn khóc lớn lên, loại cảm giác chưa từng có này cứ dâng lên trong lòng hắn.
“Ngoan, thả lỏng.” Tiêu Cung phát hiện hắn quá khẩn trương, nên khẽ vỗ vỗ cái mông hắn bảo thả lỏng.
“Ân.”
Tiêu Thú cảm thấy hương khí càng ngày càng đậm, thể xác và tinh thần không khỏi đều thả lỏng ra. Lúc này hắn phát hiện tứ thế những có thể hoạt đông, nhưng hắn chẳng hề giãy giụa, ngược lại phần eo còn chuyển động nhịp nhàng theo tay của y.
“A!”
Hét to một tiếng, Tiêu Thú tại trong tay Tiêu Cung phun ra dịch thể bạch sắc, cả người hồng như tôm luộc.
“Buông.”
Đạt được cao trào, Tiêu Thú một phát giật lại tay lại đứng dậy bỏ chạy. Có lẽ vì mới trải qua một hồi tình cảm mãnh liệt, nên đi đứng cứ nhũn ra, còn chưa đến hai bước thì đã bị Tiêu Cung phía sau ném trở về giường.
“Còn chưa có làm xong, anh dự định đi đâu chứ?”
Tiêu Thú vẫn cho rằng chính mình khí lực rất lớn, không ngờ tới Tiêu Cung khí lực so với hắn còn lớn hơn, y thoáng cái đã ở trên người hắn ở phía sau, đưa bàn tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, y hướng về phía hậu huyệt.
“Không nên, đau nhức.” Nơi đó là lần đầu bị người ta xâm nhập, Tiêu Thú cảm thấy mình giống như bị xé ra.