Chương 15

Nàng ta đi thẳng về phía ta, sau đó dừng lại trước mặt ta, chậm rãi tháo bỏ mạng che mặt xuống, để lộ một gương mặt tái nhợt nhưng lại hết sức quen thuộc.

“Tỷ tỷ, đã lâu không gặp.”

Người đến chính là Thục phi Kỷ Tuyết Vi đáng lẽ đã ch/ế/t trong cung.

Ta nhíu mày, rồi lại nghiêng đầu nhìn Lục hoàng tử.

“Đứa bé là con của ngài?”

Lục hoàng tử vỗ tay:

“Hoàng nữ quả nhiên thông minh.”

Ta giật giật khóe môi, thật sự là một mối quan hệ nam nữ hỗn loạn.

Kỷ Tuyết Vi đắc ý tiến sát lại gần ta, bắt đầu khoe khoang:

“Tỷ tỷ, không bao lâu nữa ta sẽ trở thành Thái tử phi, trở thành Hoàng hậu.”

“Tỷ xem, cuối cùng ta vẫn là người thắng.”

Ta im lặng, chắp tay về phía hai người họ:

“Ngày mai tổ chức đại điển, Thái tử và Thái tử phi vẫn nên quay về nghỉ sớm thì hơn.”

Có lẽ là vì một tiếng gọi Thái tử phi của ta khiến Kỷ Tuyết Vi vui vẻ, nàng ta đỡ bụng đi theo Lục hoàng tử trở về.

Sau khi bọn họ đi, Quốc sư từ sau bức bình phong đi ra ngoài.

“Người tỷ tỷ này của con, quá háo thắng.”

Ta ngạc nhiên nhìn về phía sư phụ, ông ấy nói là tỷ tỷ, chứng tỏ ông ấy biết rõ chuyện ta là thế thân của đích tỷ!

Sư phụ hờ hững liếc nhìn ta:

“Chút cỏn con này mà vi sư không nhìn ra thì làm sao đảm đương được vị trí Quốc sư!”

“Số mệnh của các ngươi đan xen lẫn nhau, ta không nhìn ra được ai mới là Thiên mệnh Hoàng nữ chân chính, Hoàng nữ chưa lộ diện, nhưng đời này các ngươi đã định trước sẽ có thành tựu như nhau.”

“Thế nên ngày đó, khi ta đến quý phủ, nhìn thấy ai đầu tiên thì sẽ dẫn người đó về.”

Thì ra là vậy…

Ta khựng lại, ngước mắt lên nhìn Quốc sư:

“Vậy ngày mai tỷ tỷ sẽ…”

Sư phụ vuốt cằm nói:

“Cửu tử nhất sinh.”

Ngày hôm sau là đại điển sắc phong Thái tử.

Hoàng thượng bệnh nặng, không đến tham dự.

Quy trình sắc phong diễn ra được một nửa, Thái tử bị phế trước đó bỗng nhiên dẫn theo thị vệ của đại đội xông thẳng vào trong.

“Cô không đảm đương nổi chức Thái tử, chỉ đành kế vị tiền nhiệm, ngồi thử xem long ỷ này thế nào.”

Lục hoàng tử giận dữ, thị vệ phía sau rút đ/a/o chờ lệnh.

Các quan văn sợ đến tái mặt, vội vàng đi tìm chỗ trốn.

Ta ngồi thẳng ở đó, lặng yên thưởng trà.

Hỏi ta vì sao không tránh đi, bởi vì vốn dĩ sẽ không có trận đánh nào!

Đúng như dự đoán, hai bên còn chưa ra tay, đã nghe thấy một tiếng uy nghiêm vang lên.

Chỉ thấy Thánh thượng tiến vào điện.

“Trẫm còn chưa ch/ế/t!”

“Hai người các ngươi thật khiến trẫm thất vọng!”

Vốn định bẫy một đứa, không ngờ lộ ra rằng cả hai đứa con trai đều chẳng phải loại tốt lành gì.

Sau khi trò hề này kết thúc, cả Thái tử và Lục hoàng tử đều bị nhốt vào nhà lao.

Kỷ Tuyết Vi bị áp giải vào trong cung.

Không bao lâu sau, Thánh thượng đã triệu ta vào cung để bói toán.

Tính xem đứa bé trong bụng Kỷ Tuyết Vi là con của ai.

Ta khựng lại một chút, sau đó mới trả lời:

“Chung quy đều là Hoàng tự.”