Mọi người ai nấy quá đổi ngạc nhiên vì nhìn cô quá trẻ làm sao đủ khả năng. Còn hai phó phòng kinh doanh thì không có lời gì để nói nữa thầm nghĩ tới tuần vừa qua ở phòng làm việc...
- Cô này đi cửa sau sao chứ cty mình tầm cỡ vậy làm sao cô ta đủ khả năng chen chân vào vị trí này.
- Chả hiểu TGĐ làm việc kiểu gì, xưa nay đâu có vậy.
- .....
Dù chỉ là những lời xì xầm nhỏ nhưng chị cũng nghe loáng thoáng và cũng hiểu tất cả.
- Mọi người có ai có ý kiến gì cứ phát biểu.
Chị lên tiếng để dẹp ngay cái vấn nạn to nhỏ này.
- TGĐ một người trẻ như vậy liệu có đủ khả năng lãnh đạo 2 phòng kinh doanh của cty. Với lại cty mình cũng thuộc dạng tầm cỡ, một số đối tác cũng biến hoá khó lường liệu cô ấy có đương đầu nổi không khi gặp đối tác khó chịu và mưu mẹo. Liệu cô ấy có đủ kinh nghiệm để xứ lí.
Một người trong ban cố vấn của cty lên tiếng nhưng đây cũng là ý kiến của đa phần mọi người.
- Mọi người yên tâm, cô ấy đã đảm nhận chức vụ GĐ maketing thời gian gần 4 năm bên tập đoàn đa chức năng toàn cầu nên tôi nghĩ cô ấy đủ năng lực và kinh nghiệm cho vị trí này.
Mọi người lại được một phen ngạc nhiên nữa. TĐ Toàn cầu có danh tiếng ai cũng biết. Không thể tin cô lại làm chức vụ này ở bên đó.
Quỳnh lúc này cũng không kém, trước nay cứ ngỡ cô là quản gia, sau này tưởng làm gì đó thôi chứ đâu ngờ...
- Nhìn trẻ vậy mà đã đảm nhận chức vụ này bên kia cũng không tồi đâu. Chắc là có năng lực thực sự.... Lại xì xào to nhỏ.
- Vậy hoan nghênh cô Uyên đến với cty chúng ta.
- Vâng cảm ơn các anh chị. Mong các anh chị giúp đỡ thêm.
Vậy là màn giới thiệu diễn ra vui vẻ. Chỉ có hai phó phòng là cảm thấy giận vì mình bị chơi một vố. Tưởng là nhân viên mới làm ra sức chỉ bảo vô số mẹo và bí quyết... còn tán tỉnh nữa chứ. Ai ngờ đâu lại là sếp của mình.
- Phó phòng Phong, em gọi về PKD hai tập hợp qua bên PKD một luôn nha.
- Da TGĐ.
Chị lại cùng cô và Quỳnh và trưởng phòng kinh doanh tiếp tục đến PKD một của cty.
- Chào các bạn. Hôm nay cty mình chính thức bổ nhiệm GĐKD mới thay cho GĐ Hương. Cô Đoàn Việt Uyên từ nay sẽ là cấp trên trực tiếp của các bạn.
Một mà ngỡ ngàng cùng tiếng vỗ tay xem như là chào đón cô.
- Cảm ơn các bạn, mong rằng chúng ta cùng nhau hợp tác để đem lại nhiều kết quả tốt cho cty.
Màn ra mắt cuối cùng cũng xong trước một số con mắt tò mò của các nhân viên.
Hai phòng kinh doanh cũng được một phen bàn tán không thôi. Người thì khen giỏi, người thì lo sợ tuần vừa qua mình có làm gì đó không tốt, có vài người cảm thấy không tin với năng lực của cô... Nhưng khi nghe phó phòng nói cô đã làm GĐ gần 4 năm ai cũng cảm thấy khâm phục cô và thôi không nghi ngờ.
- Tặng em, mừng em chính thức gia nhập cty.
Chị tặng bó hoa ban sáng đã ghé mua trên đường đi làm. Dù biết cô không thích lắm nhưng chị nghĩ thủ tục nên cô sẽ không từ chối.
- Cảm ơn. Lần sau đừng tặng nữa nha. Chị biết tôi không thích mà.
Câu sau cô nói rất nhỏ chỉ mình chị nghe. Dù gì ở cty chị vẫn rất có uy, cô không thể làm mất mặt chị được.
- Quỳnh. Em dẫn GĐ qua phòng cô ấy. Em cũng ở lại bên đó luôn nha.
- Dạ.
Quỳnh cùng cô đi ra khỏi phòng không quên mang theo bó hoa còn lại.
- Tặng chị, cũng ý như TGĐ và hy vọng chị thích.
- Cảm ơn Quỳnh. Hôm nay Uyên có nhiều thu hoạch quá.
- Ưu tiên người mới đó. Hôm nay chị rất đẹp.
- Cảm ơn Quỳnh đã khen. Bây giờ chúng ta vào cv chứ.
- Dạ.
- À, Quỳnh cứ gọi là Uyên cũng được, gọi chị nghe sao sao đó.
- Vậy Quỳnh không khách sáo nha.
Buổi sáng cũng nhanh chóng trôi qua. Dù công việc có mới nhưng cô thì đã có nhiều năm kinh nghiệm nên không là vấn đề.
Đúng là cty chị làm toàn những dự án lớn, đa phần là chung cư cao cấp( chủ yếu là phân khúc dành cho người có thu nhập cao), các khu nghỉ dưỡng cũng cao cấp và một số resort ở vũng tàu, nha trang và cả phú quốc... Nói chung rãi đều từ Trung vào Nam. Hiện tại còn dự án tại Hội An là còn nằm trên giấy chưa triển khai. Có lẽ qua tết kí hợp đồng được sẽ bắt đầu thi công. Đây là một dự án lớn ở khu vực miền trung. Và cũng có một số dự án đất nền đang chào bán nhưng giá cũng không dễ chịu chút nào.
Cô vừa làm vừa suy nghĩ về chị. Một mình chị điều hành cty như thế này thật không đơn giản. Cho thấy trên thương trường chị là người có bản lĩnh như thế nào. Chị cũng chỉ là phụ nữ, bên chị lại không có người đàn ông song hành. Vậy mà chị lại làm được những điều không tưởng. Nghĩ đến đây thôi, cô cũng dành cho chị sự ngưỡng mộ và kính trọng. Mới nhìn thật khó tin vì nhìn chị cũng không thuộc tuýp người mạnh mẽ nếu không nói ở chị cũng có cái gì đó rất yếu đuối, rất mong manh. ...
Cốc cốc.
- Mời vào.
- Hai chị em không định nghỉ trưa à. Cv còn lâu dài đâu nhất thiết phải hoàn tất hết trong hôm nay. Sao Quỳnh không nhắc GĐ đi ăn cơm. Làm vậy người ta tưởng cty mình gian lận thời gian làm việc của nhân viên.
Chị vào phòng thấy cô vẫn còn cắm cúi xem nên thấy xót liền xổ cho một tràng cũng không quên trách Quỳnh.
- Là tôi chưa thấy đói. Quỳnh đi ăn trưa đi Uyên có mang theo cơm, tí Uyên ăn.
- Vậy Quỳnh đi nha, chị cũng tranh thủ ăn đi. Chào TGĐ.
- Ừm.
Quỳnh đi rồi chỉ còn cô và chị trong phòng. Chị lúc này lại không có cái dáng của TGĐ uy nghiêm nữa mà thay vào đó...
- Chị không đi ăn à, cũng trưa lắm rồi đó.
- Em có mang theo cơm mà, tôi ăn cùng nhé!
- Cái gì, tôi mang có một phần cơm à.
- Thì tôi bảo ăn cùng chứ tôi có dành hết đâu.
- Một phần sao ăn đủ. Thôi chị ra ngoài ăn đi.
- Thì mỗi người ăn một nữa.
- Ăn như vậy chiều đói sức đâu mà làm.
- Chiều tôi mua món khác cho em ăn nếu em đói.
- Tôi...
- Em keo kiệt đến vậy à.
- Thôi được rồi, ở cty có cái chén với muỗng không?
- Có, để tôi đi lấy.
Đây là phiền phức đầu tiên mà cô không lường trước được. Ai nghĩ đường đường là TGĐ xử sự như vậy ở ngay cty. Nhưng cô cũng quên mất ở đây là phòng GĐ có ai nhìn thấy đâu mà chị sợ. Còn với cô chị quen rồi.
- Em làm đồ ăn ngon quá, mai làm cho tôi luôn nha.
- Tôi có được quyền từ chối không?
- Không.
- Vậy tôi có được trả thêm lương cho việc dậy sớm của mình không?
- Nếu em muốn. Nhưng dù gì em cũng phải nấu cho mình. Thêm tí có mất thêm thời gian của em đâu.
- Vậy chị thử làm đi.
- Tôi đâu biết nấu. Ờ mà em thấy cv ra sao, có quen không?
- Không sao, tôi thu xếp được. Chắc khoản tuần là nắm bắt hết đó.
- Ờ em làm việc thì tôi yên tâm rồi. Có gì khó khăn nhớ gọi tôi. Tôi sẽ qua.
Em không có gì gọi tôi cũng qua.
- Tôi biết rồi. Chị uống nước không?
- Em mang theo?
- Ờ.
- Vậy tôi cũng uống.
Cốc cốc.
Quỳnh đẩy cửa đi vào với hai li trà sữa trên tay nhưng...
- Ơ TGĐ không đi ăn cơm à. Em mua có hai li...
Quỳnh đang cầm trên tay nên ai cũng thấy. Không có cách nào.
- Chị ăn cơm rồi. Em mua cho GĐ hả.
- Chị ăn rồi? Chị ăn ở đâu em không thấy? Vậy hai chị uống đi em gọi mấy đứa lấy thêm ly nữa.
Chị ăn ở đâu sao em thấy được. Đúng rồi, chị đâu có ăn đâu mà là chặn phần cơm của ai kia.
- Quỳnh đừng gọi nữa, Uyên không uống đá nên hai chị em uống đi.
Uổng công Quỳnh đang lấy lòng cô mà cô phủ phàng từ chối, không nể mặt Quỳnh tí nào. Từ sáng giờ chung phòng có nói được gì đâu, định tranh thủ ăn nhanh mời cô trà sữa nói chuyện mà...
- GĐ không uống đâu, để chị uống cho.
Chị biết ý Quỳnh nên không ngại chen ngang. Cũng ngồi đó uống và tám chuyện cho hết giờ nghỉ trưa.
- Chị Uyên làm Quỳnh tưởng chị là quản gia nhà TGĐ thật nữa chứ.
- Thì lúc đó là quản gia thật mà. Quỳnh không tin có thể hỏi TGĐ xem.
Cô vừa đá xéo vừa nhìn chị cười cười, Quỳnh nhắc lại cũng làm cô nhớ đến quãng thời gian ở nhà chị, ngột ngạt với chị nhưng cũng không phải hoàn toàn chỉ có vậy...