Gia Sư Bất Đắc Dĩ

6.44/10 trên tổng số 25 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thật ra trước đây chị cũng có thuê gia sư về nhưng con gái kên không hiểu nên nghỉ. Chẳng lẽ cô ta tài giỏi vậy sao, chỉ có một buổi mà.... Nhưng thôi con gái thích học cô ta là tốt rồi vì ban đầu cứ  …
Xem Thêm

Như đã hẹn, cô đến cty chị mà không hề có cảm giác gì vì lúc chị nói họ tên cô cũng không để ý. Chỉ để ý nghe bạn Thái giới thiệu chị là một trong mười người gì đó. Những thông tin về chị cô có bao giờ quan tâm đâu mà biết.

- Chào em. Chị có hẹn với TGĐ bên em lúc 11h.

Cty gì mà lớn quá nhỉ, tiếp tân cũng được đầu tư đồng phục rất đẹp. Cô nhận định về cty khi có cái nhìn bao quát.

- Dạ xin lỗi chị tên gì?

- Mình tên Uyên.

- Dạ mời chị lên lầu cao nhất. Trên đó là phòng TGĐ.

- Cảm ơn em.

- Dạ.

Theo chỉ dẫn cô ấn nút thang máy lên lầu cao và gặp ngay nơi mình cần tới.

Cốc cốc

- Mời vào.

- Tôi.... Là chị sao?

- Chị là chị Uyên quản gia nhà TGĐ Như.

Cả cô và Quỳnh lên tiếng cùng lúc khi cả hai cùng quá ngạc nhiên. Cô định giới thiệu mình nhưng chưa kịp. Quỳnh thì như không tin vào mắt mình, người mà mình bao lâu nay muốn gặp giờ lại lù lù xuất hiện tại đây.

Chỉ có chị, chỉ có chị là không bộc lộ cảm xúc gì. Chỉ thầm nghĩ trong lòng, em làm gì mà ngạc nhiên quá vậy. Tại em không để ý chứ họ tên tôi ở ngay trên cty đó thôi. Em đúng là vô tâm mà.

- Em ngồi đi. Quỳnh giúp chị qua phòng Giám Đốc xem lại số hợp đồng mà tuần sau mình cần kí nha.

Cả cô và Quỳnh đều hiểu chị đuổi khéo Quỳnh đi. Cô cũng chưa vội lên tiếng khi Quỳnh còn đang ở đây.

- Dạ. Chào chị.

Quỳnh nói nhưng không biết là nói với ai. Cô cũng chẳng quan tâm cho lắm vì điều cô cần quan tâm lúc này là chuyện khác kìa.

- Chuyện này là sao? Chị là cố ý?

Cô không ngần ngại hỏi thẳng khi trong phòng chỉ còn hai người.

- Em uống nước đi đã.

Chị đẩy li nước về phía cô. Hôm nay biết cô tới nên chị đã đặc biệt dặn chị ba nấu bỏ vào bình giữ nhiệt và mang theo.

- Chị trả lời tôi đi.

Cô đã bắt đầu không còn kiên nhẫn với chị khi mà thấy li nước chè chị đưa là đủ biết chị đã có sự chuẩn bị.

- Không phải em đang tìm việc sao, cùng lúc cty tôi đang trống vị trí phù hợp với em.

- Sao chị biết tôi đang tìm việc?

Cô cũng đã điều chỉnh lại cảm xúc của mình và bình tỉnh hơn. Nhưng vẫn hỏi lại lần nữa.

- Sao chị biết?

- Tuấn nói.

- Thôi được rồi, ai nói không quan trọng nhưng vấn đề là tôi không muốn làm việc ở đây. Tôi xin phép.

Cô nói xong đứng dậy định đi về thì chị lại nói. Chị đã chuẩn bị sẵn vì chị biết cô không dễ dàng đồng ý.

- Em khoan đi đã, ngồi xuống nghe tôi nói xong những điều này. Nếu nghe rồi mà em vẫn giữ ý định đó thì tôi sẽ không giữ em. Được chứ.

Chị chơi chiêu cuối cùng với cô, cũng không tin lắm vào khả năng cô ở lại.

Cô cũng muốn nghe xem chị muốn gì nên lại ngồi xuống vị trí củ cầm li nước lên nhấp một ngụm.

- Được, chị nói đi.

Chị cũng giống như cô, nhấp ngụm trà để lấy hơi và cũng là giảm bớt căng thẳng. Đúng là đối diện với đối tác khó cũng không bằng đối diện với cô lúc này.

- Em đang tìm việc, tôi đang tìm người. Ngẫu nhiên em cũng rất hợp với vị trí cty tôi đang cần. Đây là sự trùng hợp không ai sắp đặt cả. Nếu bỏ qua hiểu lầm ban đầu giữa tôi và em thì tôi nghĩ cty tôi cũng rất phù hợp cho sự lựa chọn của em. Trên thương trường, cty tôi cũng được đánh giá là cty có tầm cỡ, không kém nơi làm việc củ của em. Ở cty tôi cũng không thiếu cơ hội cọ xát, cạnh tranh và thăng tiến rất phù hợp cho người muốn được trau dồi và tích luỹ thêm kinh nghiệm. Đó là lợi thế đầu tiên nếu em làm việc ở đây. Thứ hai: tôi biết rõ quỹ thời gian làm việc của em. Tôi vẫn đồng ý với thời gian như bên chổ làm củ, việc dạy học của em không ảnh hưởng đến thời gian ở cty nếu em hoàn thành xong việc của mình. Không phải cty nào cũng chấp nhận giờ giấc làm việc như thế này. Em cũng biết đây là điều khoản có lợi cho em mà, đúng không. Thứ ba: tôi sẽ trả em lương bằng hoặc cao hơn cty củ. Em đừng hiểu lầm là tôi ưu ái cho em mà là tôi biết năng lực của em. Em cứ đưa ra yêu cầu nếu tôi thấy hợp lí tôi sẵn sàng đồng ý. Thứ tư: điều này tôi nghĩ chỉ có cty của tôi mới có. Đó là cty tôi sẽ tài trợ cho việc học lên cao của em với cam kết sau khi trở về em sẽ làm việc cho cty tôi trong khoảng thời gian nhất định nào đó.

Chị ngưng lại uống tí nước rồi tiếp.

- Có thể ý tôi nhiều hơn thế nhưng tôi khó diễn đạt bằng lời nhưng tôi nghĩ em biết phân biệt nặng nhẹ thiệt hơn. Công việc là công việc, mối quan hệ cá nhân sẽ dẹp qua một bên. Người ta hay gọi là công tư phân minh đúng không. Cuộc sống vẫn phải cần tới tiền để trang trải, em biết mà. Vì vậy không thể không đi làm. Vã lại em nghỉ ở chổ làm củ thì chổ làm mới cũng không thể kém hơn, đúng không. Tôi nghĩ cty tôi là lựa chọn không tồi với em nếu em không đem chuyện cá nhân vào công việc. Cuối cùng là cty tôi lại đang cần người cho vị trí này mà tôi thì muốn người đã có kinh nghiệm kèm theo một số chuyên môn phụ khác. Tôi thấy không ai phù hợp hơn em. Tôi nói xong rồi, tuỳ em quyết định.

Chị đang chơi trò tâm lí với cô, chị biết cô có khúc mắc cá nhân với chị nhưng cũng biết cô là người có đầu óc nên chị cũng không muốn nói nhiều, chỉ muốn đánh vào tâm lí của cô. Về khoản này chị tự tin mình hơn cô một bậc.

Cô nghe và hiểu hết những điều chị nói. Không phải những thứ đó cô không nghĩ ra được mà là cô không muốn gần chị nhiều hơn. Nhưng cũng như chị nói, có lẽ làm ở đây là lựa chọn tốt nhất với cô cùng những ưu đãi mà chưa chắc nơi khác đã có. Cô cũng không muốn chờ đợi việc mới quá lâu vì cô cần tiền để lo cho việc học của mình. Đồng thời vị trí làm việc ở cty chị cũng phù hợp với năng lực của cô.

Cô đang phân vân cho quyết định của mình. Quyết định này có thể sẽ đem lại nhiều biến cố cho cuộc đời cô. Nhận làm ở đây đồng nghĩa với cường độ tiếp xúc với chị ngày càng tăng và mối quan hệ cũng từ đó xích lại gần, điều này không phải cô không biết. Còn không nhận thì cô sẽ bỏ qua cơ hội tốt mà cơ hội thì không đến với ta hai lần nếu không nắm bắt thì đúng là không phải kẻ thức thời.

- Bây giờ tôi không thể quyết định được. Cho tôi một ngày suy nghĩ, mai tôi sẽ trả lời.

- Được. Hy vọng em đủ sáng suốt cho sự lựa chọn của mình. Trả lời tôi qua đt là được.

- Vậy tôi về, mai tôi gọi.

Cô là vậy, lúc nào cũng nói ngắn gọn và luôn luôn nói ít hơn chị.

- Quỳnh! Mấy hợp đồng em xem xong chưa, đem lên đây nhé!

Chị gọi cho Quỳnh khi cô vừa đi khỏi. Chị không muốn cho Quỳnh tiếp xúc với cô lúc này.

- Dạ đây chị. Ủa mà chị Uyên về rồi hả chị? Chị ấy đến đây có việc gì vậy chị? Mà sao em thấy chị ấy ăn bận như dân văn phòng chứ không giống quản gia lắm, nhìn sang trọng lắm luôn.

- Em hỏi nhiều vậy sao chị trả lời kịp. Cô ấy đến đây có tí việc. Mà cũng xong rồi nên về.

- Chị! Càng ngày em thấy chị càng thay đổi. Kiệm lời quá chừng, em hỏi bao nhiêu vấn đề mà chị chỉ trả lời có như vậy thôi á. Mà hôm nay nhìn chị ấy khác hôm em gặp lần đầu quá hả chị. Nhìn quyến rũ quá.

Đúng là Quỳnh càng ngày càng lớn gan. Dám nói chuyện với sếp kiểu này có ngày dọn hồ sơ về nhà mà không được xin lỗi. Nhưng chị cũng không để ý làm gì vì với Quỳnh chị cũng xem như chị em nên dễ dàng bỏ qua.

- Em lo làm việc của em đi ngồi đó mà quyến với chả rũ.

- Dạ. Ủa mà sao chị Uyên gì đó hẹn đến cty mình mà chưa thấy vậy chị?

Lúc này chị biết không thể giấu Quỳnh được nữa rồi. Dù gì Quỳnh cũng là trợ lí của chị, việc cty Quỳnh không thể không biết.

- Người đến vừa nãy là cô Uyên mà chúng ta hẹn.

- Hả... Chị nói thật.

- Đây đâu phải việc để đùa.

- Không phải chị ấy là quản gia nhà chị sao? Sao lại là người có thể làm ở vị trí ...

- Trước đây là vậy, giờ không phải. Cô ấy nhìn vậy chứ giỏi lắm đó.

- Vậy chị ấy đã nhận lời.

- Chưa. Cô ấy suy nghĩ mai trả lời.

- Cái gì? Cơ hội tốt vậy mà chưa đồng ý. Biết bao người mong được ngồi vào vị trí này còn không được.

Thêm Bình Luận