Chương 11

Hợp đồng Hướng Duy gửi cho cô là khuôn mẫu hợp đồng cung cấp cho nhân viên, đối với streamer mà nói, công ty bọn họ sẽ tận lực hạ thấp giá trị của cô trước khi cô trở nên nổi tiếng hơn, mở rộng phạm vi hợp đồng là quyền lợi của chính mình, không thể ký một bản hợp đồng không bình đẳng. Hợp đồng của Miêu miêu được chia làm 5 cấp bậc S/A/B/C/D, cấp S là mức lương 1 triệu tệ một năm, cấp A là năm trăm vạn, cấp B là một trăm vạn , mà C và D là dưới một trăm vạn, trong một phạm vi nhỏ , người đại diện có thể tự quyết định. Mà từ lần đầu tiên Dương Vi bắt đầu phát sóng trực tiếp thì có nổi một chút, thời gian kế tiếp tuy rằng không giữ được số lượng người truy cập vì bán hàng không thuận lợi, nhưng số người lưu lại đều là những fans hâm mộ trung thành của cô,quà tặng rất hào phóng, năng lực rất mạnh, cho nên cấp bậc hợp đồng mà Hướng Duy gửi cho Dương Vi chính là trăm vạn. Nếu là người bình thường, bản hợp đồng này sẽ được ký, nhưng đối với Dương Vi mà nói, yêu cầu về quyền lợi trong bản hợp đồng này quá nhiều.

Ví dụ như nó yêu cầu quản lý tất cả các loại sản xuất về văn hóa của Dương Vi, bất kể là đóng phim, ca hát, hay tham gia truyền hình thực tế, thậm chí là viết sách hay phiên dịch toàn bộ đều thuộc quyền quản lý họ. Nhưng trên thực tế là một công ty quản lý streamer, bọn họ cũng không đơn giản như vậy, tương đương với việc dùng trước một trăm vạn để nắm giữ năng lực của một người có tiềm năng . Người bình thường thấy một trăm vạn đương nhiên sẽ đáp ứng luôn, nhưng đối với Dương Vi mà nói, cô quá rõ ràng giá trị ích lợi lâu dài mà cô mang lại, cô không có khả năng chấp nhận một bản hợp đồng như vậy.

Vì thế cô lặp lại chi tiết hợp đồng để cùng thảo luận với Hướng Duy, Hướng Duy cũng có chút đau đầu: “Dương tiểu thư, hợp đồng bên tôi đều theo khuôn mẫu này, nếu cô sửa chữa điều khoản thì chúng tôi lại phải thông qua bộ phận pháp lý một lần nữa, thật sự không cần nha. Trăm vạn một năm cộng thêm phần trăm hoa hồng cũng không ít, cô làm streamer, mấy việc viếc sách hay hay phiên dịch cách cô quá xa, hiện nay cô đang được coi trọng . Chúng tôi ký loại hợp đồng cấp B với cô, công ty cũng quảng bá hình ảnh của cô không ít……”

“Hướng tiên sinh,” Dương Vi nhìn điều khoản, nói thẳng, “Ngài có thể chỉ cho tôi 1 con đường hay không, tôi phải làm thế nào mới có thể sửa chữa điều khoản?”

Hướng Duy bị lời nói của cô làm cho có chút phiền, vì thảo luận hợp đồng mà họ đã nói chuyện suốt 1 giờ, Hướng Duy uống ngụm nước, rốt cuộc nói: “Hiện tại cô đang nhận được khuôn mẫu của bản hợp đồng cấp B , chủ yếu là do số lượng người tương tác không đạt, trong tháng này trên bảng xếp quà tặng cô xếp thứ 47 , nhưng số người trung bình trong phòng phát sóng trực tiếp của cô mỗi ngày là hơn 300 người, tôi gửi hợp đồng cấp trăm vạn cho cô, cũng là xem ở lượng người hâm một trung thành của cô, nhưng trên thực tế cô chỉ miễn cưỡng đạt tới trình độ này. Nếu cô muốn nói cụ thể từng điều khoản, như vậy đi, nếu cô có thể tổng hợp số liệu, không chỉ khả năng tặng quà, còn có khả năng hấp dẫn các thành viên nạp tiền, số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp vào mỗi ngày, từ số lượt like cô có thể làm một bảng tổng hợp , nếu cô lọt vào top 50, như vậy tôi sẽ phá lệ nói chuyện hợp đồng của cô với sếp của tôi, có được hay không thì phải đợi quyết định, cô thấy sao?”

“Được.” Dương Vi đồng ý, Hướng Duy thở phào một hơi, gật đầu nói, “Được rồi, cô suy xét một chút. Dương tiểu thư, cuối tháng gặp.”

Đợi Dương Vi cúp điện thoại, Hướng Duy ngẩng đầu nhìn về phía đồng nghiệp phía Từ Châu đối diện đang tăng ca cùng, cười nói: “Là ai thế ? nói chuyện lâu như vậy?”

“Chuẩn bị ký hợp đồng với thêm 1 streamer,” Hướng Duy gãi đầu, “Có tiềm năng,chỉ cần hơi đẩy 1 chút là có thể nổi, nhưng quá nhiều chuyện. Hiện tại đã ước định với tôi sẽ đưa các số liệu cuối tháng lọt vào top 50, tuy nhiên không có một đội ngũ chính thức nào ,để tôi xem cô ấy làm như thế nào.”

Hướng Duy quay đầu nhìn về phía màn hình, nói với Từ Lâm: “Nói xem, lần này Tống gia thu mua công ty chúng ta, chúng ta có thể bị khai trừ hay không ?”

“Chúng ta chỉ là con tép riu nên sẽ không,” Từ Lâm lạnh nhạt nói, “Chúng ta có liên can gì đâu.”

Hướng Duy nhìn quanh một vòng, thấy bên cạnh không có ai, tiến lên phía trước xem xét, nhỏ giọng nói: “Tôi nghe nói Tống gia lần này hướng về phía Cao tổng mà tới, nếu Cao tổng bị khai trừ, mà chúng ta lại ở cùng đội, chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Từ Lâm không nói chuyện, một lát sau, anh ta giương mắt bình tĩnh nói: “Ai phát tiền lương cho tôi thì tôi làm việc cho người đó.”

Loading...

Hướng Duy nghe xong đáp án này, cảm thấy rất có đạo lý, gật đầu nói: “Được rồi, tôi cũng sẽ làm như vậy.”

Dương Vi ngắt điện thoại xong, liền bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để tăng số liệu. Hiện tại từ giờ đến cuối tháng chỉ còn nửa tháng, muốn nâng hạng mức của các số liệu lên, nhất định phải có một sự tăng trưởng bùng nổ. Mà tất cả các số liệu này đều được tính bình quân, nói cách khác chỉ cần có một ngày lêи đỉиɦ , số liệu sẽ được chia đều cho các ngày.

Dương Vi suy tư trong chốc lát, cô không thu hút được nhiều người truy cập vào phòng phát trực tiếp của cô, cách tốt nhất chính là được các công ty có nền tảng quảng bá, nếu cô có một thân phận liên quan đến người nổi tiếng , vậy lại càng tốt.

Cô tìm hiểu các loại thông báo của các cuộc thi gần đây, vừa vặn tìm thấy một cuộc thi về ngôn ngữ giải trí, nhưng đã bỏ lỡ thời gian đăng ký. Cô có chút tiếc nuối, thở dài lại suy nghĩ biện pháp khác vậy.

Hiện tại trình độ phát triển của internet đã sớm vượt qua trí tưởng tượng của người đầu tư như cô rồi, ngay cả khi cô đã từng làm qua và có một số hiểu biết nhất định, nhưng khách quan mà nói cô cũng không giải thích được.

Tựa như cô thật sự không hiểu vì sao người ta sẽ nhìn chằm chằm người khác suốt hai tiếng đồng hồ, cũng không rõ vì sao người ta có thể xem mấy video ngắn trong cả một ngày.

Nhưng sau khi cô xem video ngắn cùng phát sóng trực tiếp trong cả một ngày xong, cô phát hiện, vẻ mặt si ngốc nhìn chằm chằm vào tiểu tỷ tỷ mà cười, cô thật sự có thể cười nguyên một ngày.

Dương Vi nghiên cứu thị trường truyền thông mới trong suốt một ngày. Mệt đến mức sắp nằm sấp xuống, nhưng cô vẫn kiên trì lên mạng mở phát sóng trực tiếp.

Mỗi ngày từ 9 giờ đến 11 giờ cô nhất định phải phát sóng trực tiếp, nó đã trở thành thói quen, mà hiện tại muốn nâng hạng số liệu, cô tuyệt đối không thể nghỉ ngơi. Tối nay cô phát sóng trực tiếp vừa nói chuyện vừa trang điểm, trang điểm xong cô mới bắt đầu chính thức diễn xuất.

Cô mở quyển sổ nhỏ của cô ra.

Cứ như vậy trong nháy mắt, kỳ thật cô có chút cảm kích khi mình ở Tống gia mười bốn năm, mặc dù mười bốn năm nay cô sống rất áp lực lại tự ti, nhưng không thể phủ nhận, họ đã cho cô đủ sự lựa chọn cho cuộc sống tương lai. Ví dụ như vào giờ phút này, thời điểm cô quyết định lựa chọn công việc làm streamer, cô phát hiện mình có rất nhiều kỹ năng có thể thể hiện.

Cô bắt đầu cố gắng sử dụng việc phát sóng trực tiếp như một chương trình trò chuyện để biểu diễn.

Cô góp nhặt tin tức hôm nay, vừa thông báo vừa bình luận cùng mọi người.

“Hôm nay , cậu bé sáu tuổi chở cha bằng xe 3 bánh về nhà bị cảnh sát giao thông ngăn lại, tôi liền tò mò vị cảnh sát giao thông này nghĩ như thế nào mà ngăn cậu bé lại, không có bằng lái sao?”

“Hôm nay……”

Theo lối sinh hoạt cũ, đáng lẽ đến 11 giờ cô nên bắt đầu đi ngủ để dưỡng nhan. Nửa tháng nay tuy rằng sống mơ mơ màng màng, nhưng ngoại trừ mấy ngày ra ngoài về muộn ra , thì cô sống thập phần khỏe mạnh, 11 giờ đã là chuyện không thể thay đổi.

Nhưng mà đêm nay cô lại quyết định thức đêm, bởi vì trong mười lăm ngày này cô phải giành giật từng giây một, ngày mai cô phải bắt đầu chuẩn bị, ra ngoài quay chụp một loạt các video ngắn để thu hút sự chú ý, còn hôm nay cô sẽ ngồi viết truyện cười.

Cô lên kế hoạch cho toàn bộ những việc cần làm, sau đó sẽ thực hiện lần lượt từng việc một .

Khi cô đang vội vàng phát sóng trực tiếp, thì Tống Triết lại bị người anh em tốt của anh gọi ra ngoài chơi. Chẳng mấy khi anh có thời gian rảnh, nên liền dừng lại, ngồi trong quán bar, câu được câu không nói chuyện phiếm với Giang Hoài An.

Quán bar này dành cho hội viên, số người không nhiều lắm, thập phần yên tĩnh. Võ Ấp sang bên kia chơi xúc xắc cùng mấy người phụ nữ, lưu lại Tống Triết và Giang Hoài An ngồi uống rượu.

Giang Hoài An uống không nhanh không chậm, hai người tùy ý nói chuyện.

“Nghe nói cậu định thu mua giải trí Miêu Miêu, cậu coi trọng nền tảng của bọn họ sao?”

“Ừ.” Tống Triết gật đầu, lạnh nhạt nói, “Tôi muốn tuyên truyền nâng đỡ mấy người đó vào hạ nguồn của giới điện ảnh, tương lai không đến mức quá bị động.”

Giang Hoài An gật đầu, Võ Ấp cùng mấy người phụ nữ hi hi ha ha trong chốc lát, sau đó nâng rượu lại đây, đặt tay lên vai hai người, cao hứng nói: “Hai người ra đây chơi, lại cứ ngồi lẳng lặng như vậy?”



“Cậu muốn chết nhưng tôi thì không,” Giang Hoài An liếc mắt nhìn Võ Ấp một cái, lạnh lùng nói, “Nhà tôi 11 giờ đóng cổng, cậu đừng tìm phiền toái cho tôi nữa.”

“Này” Võ Ấp làm ra một bộ dáng ê răng và rút lui, sau đó anh ta quay đầu nhìn về phía Tống Triết nói, “ Triết ca của chúng ta đừng học cậu ta để vợ quản nghiêm như thế này, tôi biết tính tình chị Vi Vy rất tốt, qua kia chơi một lát?”

Nghe được những lời này, thần sắc Tống Triết nổi lên chút gợn sóng, anh cười rộ lên, giơ ly chuẩn bị đứng dậy, Giang Hoài An kéo anh lại, lạnh nhạt nói: “Tôi có chút việc muốn nói với cậu.”

Tống Triết dừng bước chân, quay đầu nói với Võ Ấp: “Cậu xem, không phải tôi không muốn đi .”

Võ ấp nhìn sắc mặt Giang Hoài An, biết Giang Hoài An có chuyện quan trọng cần nói cùng Tống Triết , anh ta vẫy vẫy tay, nói : “Không sao.”, Tiếp theo liền quay trở về với đôi mỹ nữ kia, gia nhập vào một nhóm người chơi ván mới.

Mà Tống Triết quay lại ngồi xuống vị trí của mình, cười nói: “ Giang ca , không phải bản thân cậu tịch mịch, nên lôi kéo tôi ngồi chỗ này uống cùng cậu chứ?”

Giang Hoài An không nói chuyện, rất lâu sau, anh mới do dự mở miệng: “Tôi nghe Pi Pi nói…… hình như cậu ly hôn.”

Nghe được lời này, Tống Triết ngẩn người, một lát sau, anh chuyển ánh mắt xuống ly rượu, cười nói: “Cô ấy làm sao mà biết được? Chuyện này tôi không hề công bố ra ngoài .”

Nói chưa hết lời, Tống Triết liền nhớ tới: “Ồ, hình như vợ cậu và Cố Lam có quan hệ khá tốt.”

Giang Hoài An trầm mặc, do dự trong chốc lát sau, anh mới nói: “Đúng như vậy…… Ly hôn sao ?”

Tống Triết không nói chuyện, kỳ thật anh có thể duy trì nét cười, nhưng ở trước mặt Giang Hoài An, anh lại cảm thấy có chút không thú vị. Đây là người anh em thân thiết của anh, anh không cần phải phòng bị.

Anh trầm mặc không nói chuyện, lúc lâu sau, anh trào phúng cười một tiếng: “Sao có thể?”

“Mẹ tôi nuôi dạy cô ấy theo tiêu chuẩn của Tống phu nhân nhiều năm như vậy, cô ấy thật vất vả mới ngồi vào vị trí này, sao có thể thật sự ly hôn với tôi?”

“A Triết,” Giang Hoài An cau mày, lựa chọn từ ngữ nói, “Không có gì là không có khả năng.”

“Cô ấy ly hôn với tôi” Tống Triết quyết đoán mở miệng, lạnh lùng “Đây mới là chuyện không có khả năng.”

Giang Hoài An bị thái độ của Tống Triết làm cho kinh ngạc.

Kỳ thật Tống Triết tuy rằng ngạo mạn, nhưng cũng không dễ xúc động, thời điểm nói chuyện luôn mang theo nụ cười, cho dù không cao hứng cũng chỉ trào phúng, nhưng lạnh mặt nói chuyện với anh ta như thế này, quen biết hơn hai mươi năm, dường như anh ta chưa từng thấy qua.

Giang Hoài An nắm chén rượu, do dự trong chốc lát , vẫn nói: “A Triết, kỳ thật tôi không rõ, đối với cậu mà nói sự tồn tại của Dương Vi rốt cuộc có ý nghĩa gì. Cậu đã suy nghĩ về tình cảm giữa cậu và cô ấy chưa?”

“Cô ấy là vợ của tôi.”

Tống Triết bình tĩnh mở miệng, trong lời nói không chấp nhận được nửa phần xúc phạm, bình tĩnh đến mức làm người nghe có chút ớn lạnh.

Anh nói: “Không hơn.”

“A Triết,” Giang Hoài An thở dài, trong mắt mang theo vài phần lo lắng, “Chỉ một chữ vợ, sao có thể không hơn?”

Tác giả có lời muốn nói: Tống khổng tước: tôi không thừa nhận tôi không thích cô ấy đấy cậu ăn tôi chắc?!