Chương 3: Không nên đứng thứ hai (2)

Kỳ thực hai tháng khi vừa mới chuyển kiếp tới đây, hắn đã từng âm thầm tính toán, có nên nói đỡ cho thái tử trước mặt vợ chồng Dương Kiên hay không.

Bởi vì thái tử đời sau, Dương Dũng, cũng chính là đại bá của hắn thật sự không được lòng hai người chút nào.

Nhưng sau đó Dương Minh đã bỏ đi suy nghĩ này, bởi vì hắn cảm thấy tất cả mọi mặt của Dương Dũng thật sự không bằng cha hắn, hơn nữa chênh lệch giữa hai bên cũng tương đối lớn.

Huống chi mâu thuẫn giữa hai huynh đệ rất sâu đậm, nếu Dương Dũng thật sự muốn thuận lợi thừa kế ngai vàng, bản thân kiểu gì cũng sẽ ăn một đao.

Sớm muộn gì cũng bị chém một đao, chết muộn một chút vẫn hơn.

Ngày mai tổ phụ Dương Kiên sẽ quay về từ Nhân Thọ cung, mình nhất định phải xin một mảnh đất phong thật tốt, sau đó ra sức phát triển, lén lút nuôi một ít binh mã để bảo vệ tánh mạng mới được.

Sau khi suy nghĩ một hồi, Dương Minh nghiêng đầu một cái, vùi đầu vào lòng tổ mẫu ngủ thật say.

...

Độc Cô Già La xưa nay không hay ngủ nướng, mỗi ngày đều thức dậy rất sớm, hơn nữa bà cũng không cho phép bất luận kẻ nào ngủ nướng, bao gồm cả chồng mình.

Dương Minh đã được Noãn Đông và Lương Hạ hầu hạ đi tiểu xong, lúc này đang thay quần áo.

Nhìn bóng lưng đoan trang nho nhã của Độc Cô hậu ngồi trước bàn trang điểm cách đó không xa, Dương Minh hỏi:

"Tổ mẫu, có người sắp tới sao?"

Dưới tình huống bình thường, chỉ khi có người ngoài vào cung, Độc Cô Già La mới có thể thay phượng bào triều phục, thường ngày phần lớn đều mặc thường phục, cho nên Dương Minh thấy Lâu ma ma đang chải búi tóc đội mũ phượng cho tổ mẫu thì mới hỏi câu này.

Độc Cô hậu mỉm cười nói: "Cũng không phải người ngoài, tổ phụ của cháu đang lên triều, ta sẽ tới đó dự thính, cháu cứ ở Vĩnh An Cung chơi, chờ tổ mẫu trở lại thì chúng ta sẽ tiếp tục thương lượng chính sự."

"Dạ." Dương Minh vui vẻ đáp.

Dương Kiên và Độc Cô hậu có một ưu điểm, đó chính là không ép buộc hắn học hành, cái này có thể liên quan tới việc bản thân Dương Kiên cũng không có học thức cao rộng gì.

Đừng nhìn tổ phụ Dương Kiên cũng có xuất thân hào tộc, nhưng thật ra cũng chỉ đi học có hai năm ở Thái Học thời kỳ Tây Ngụy, đối ứng với kiếp trước của Dương Minh thì chính là học sinh tiểu học, chẳng qua ở Đại Tùy cũng miễn cưỡng tính là người có học sơ sơ.

Mãi cho đến xế trưa, hai vợ chồng Dương Kiên mới dắt tay nhau trở về Vĩnh An Cung.

Chỉ nhìn Dương Kiên lúc này sắc mặt âm trầm, Dương Minh biết cơ cúi đầu xuống, đàng hoàng thỉnh an, biểu hiện quy củ.

Dương Kiên cực kỳ yêu thương hắn, nhưng cách yêu thương và thể hiện tình thương của nam nhân khác với nữ nhân.

Lúc nhìn thấy Dương Minh, sắc mặt Dương Kiên mới dịu đi một chút, "Đi vào ăn trưa đi."

Độc Cô Già La dặn dò A Lâu một tiếng, dắt tay Dương Minh trở về đại điện.

"Lũ khốn kiếp!"

Cửa điện mới vừa đóng lại, Dương Kiên từ trước đến giờ vui giận không hiện ra ngoài lại giận tím mặt, cầm lên một cái nghiên mực trên long án ném xuống đất, chỉ nghe xoảng một tiếng, nghiên mực đã chia năm xẻ bảy.

"Xin bớt giận, đừng dọa tôn nhi của chúng ta sợ chứ."

Độc Cô Già La ôm Dương Minh đang “run lẩy bẩy” vào lòng ngồi xuống, sắc mặt tái xanh nói: "Hiển Địa Phạt (nhũ danh của Dương Dũng) tác phong phóng đãng, năm lần bảy lượt làm ra chuyện đồi phong bại tục như thế, đúng là nên để cho hắn nhận chút khổ sở."

Dương Minh núp ở trong ngực Độc Cô Già La, lắng nghe hai vợ chồng mắng chửi thái tử Dương Dũng.

Mới vừa rồi Dương Kiên nổi trận lôi đình, hắn cũng không phải thật sự sợ hãi, chỉ là cố ý làm bộ như bị giật mình mà thôi.

Dù sao hắn chỉ mới mười một tuổi, mọi cử động ngày thường cũng phải phù hợp với hình tượng mười một tuổi này của hắn mới đúng.

Nghe nửa ngày, cuối cũng cũng hiểu rõ .

Thời gian trước thái tử Dương Dũng đến Đại Hưng Thiện tự dâng hương, cũng đùa giỡn một nữ tử ở trong chùa, chuyện này bị một hai tên ngốc ở Lễ Bộ lôi ra vạch trần ngay giữa triều.

Dương Kiên lúc ấy cũng giận xanh mặt...

Cho nên hai vợ chồng mới tức giận vì đứa đại nhi tử mà họ đã không ưa sẵn từ trước này.

Dương Minh nghe xong thì không khỏi thổn thức, Dương Dũng bởi vì háo sắc quá độ, không biết đã bị cha mẹ đánh đòn bao nhiêu lần, kết quả bản tính vẫn không thay đổi, thân là thái tử, ngay cả đũng quần của mình cũng không quản được, chẳng trách vợ chồng Dương Kiên lại nổi trận lôi đình như thế.