Chương 26

Trong hoảng hốt, hình như Tương Quý Thần thấy được bóng dáng quen thuộc đó xuất hiện ở trước mặt mình, rất bất mãn trách anh: "Tại sao lại uống rượu? Dạ dày anh không tốt lắm, sao không hề biết chăm sóc tốt bản thân mình vậy?"

"Anh không. . ." Tương Quý Thần hoảng hốt trả lời: "Thiên Tinh, thật xin lỗi, đều là anh không tốt, em trở về có được không? Thiên Tinh. . ."

Chờ đến lúc Tương Quý Thần...tỉnh lại, đã là buổi sáng ngày hôm sau, màn hình máy tính còn mở, anh chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt.

Lúc này quần áo nhiều nếp nhăn của Tương Quý Thần dán lên người, tóc cũng có chút xốc xếch, ngay cả khuôn mặt anh tuấn cũng có vẻ tiều tụy không dứt.

Tương Quý Thần thoáng rửa mặt, nhìn mình trong gương rất suy sút, tự giễu cười cười, nếu Thiên Tinh nhìn thấy anh bây giờ, nhất định sẽ không thích anh nữa.

Tinh thần chán nản, Tương Quý Thần quyết định, những người từng tổn thương Thiên Tinh, anh đều không muốn bỏ qua!

Lúc này Tương Quý Thần gọi điện thoại cho trợ lý của anh - Vương Thạch: "Lập tức sắp xếp đưa cổ phiếu Tập đoàn Mộ thị ra thị trường."

Trong lúc nhất thời Vương Thạch có chút không phản ứng kịp, anh biết quan hệ của Tổng giám đốc và nhà họ Mộ, nhưng tình huống bây giờ, nhà họ Mộ hoàn toàn không có năng lực đưa cổ phiếu ra thị trường!

Bởi vì trong khoảng thời gian này Tương Quý Thần không đến công ty, cho nên Vương Thạch cũng không biết ân oán giữa anh và nhà họ Mộ, cho là anh vẫn là Tương Quý Thần bị lừa gạt đó.

"Tổng giám đốc, mặc dù Tập đoàn Mộ Thị đủ tư chất, nhưng bây giờ cũng không phải là thời cơ tốt nhất phát hành cổ phiếu, huống chi, gần đây Tập đoàn Mộ Thị có không ít hạng mục bị buộc vào tù, lúc này phát hành cổ phiếu, sợ rằng. . ."

"Làm theo lời tôi nói là được, những chuyện khác, sau khi đến tôi sẽ giải thích với anh!"

Vương Thạch nghe vậy cũng không hỏi nhiều nữa, đi làm tận chức, đây cũng là một trong những nguyên nhân Tương Quý Thần coi trọng anh, người này vô cùng thức thời, vĩnh viễn biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi!

Là trợ lý hành động đặc biệt bên cạnh Tương Quý Thần, hiệu suất làm việc và chất lượng công việc của Vương Thạch đều là hạng nhất, chỉ qua ba ngày, cổ phiếu Tập đoàn Mộ Thị đã phát hành rầm rộ.



Tổng bộ Tập đoàn Mộ Thị, Mộ Ái Quốc nhìn công ty nhà phát hành cổ phiếu thành công, trong lòng rất đắc ý, từ nay về sau, nhà hộ Mộ bọn họ cũng là công ty đưa ra thị trường!

Vậy mà, Mộ Ái Quốc đắc ý không được bao lâu, đã nhận được cấp dưới báo cáo.

"Mộ tổng, không xong!"

Người vội vã xông vào là trợ lý đắc lực của Mộ Ái Quốc, người được coi như là quản lý giỏi.

Mộ Ái Quốc còn đắm chìm ở trong niềm vui công ty được đưa ra thị trường, nhìn thấy vẻ mặt người quản lý hốt hoảng, không khỏi có chút không thích: "Chuyện gì mà vội vội vàng vàng?"

Người quản lý lau lau mồ hôi lạnh trên trán: "Mộ tổng, mới vừa nhận được tin, cổ phiếu công ty chúng ta mới vừa phát hành, đã bị người ác ý thu mua!"

"Cái gì?"

Mộ Ái Quốc ngạc nhiên đứng bật dậy khỏi ghế ông chủ: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc là ai đang đối nghịch với nhà họ Mộ chúng tôi?"

Người quản lý có chút do dự, hình như không biết mở miệng thế nào.

"Ấp úng làm cái gì? Không tra được?"

"Cũng không phải, trên thực tế, bên thu mua hết sức kiêu ngạo, chỉ là, người thu mua cổ phiếu này, là con rể ông, Tổng giám đốc đương nhiệm của nhà họ Tương, Tương Quý Thần tiên sinh."

Mộ Ái Quốc trợn to hai mắt: "Chuyện này. . .này không lộn chứ? Nếu như không có nhà họ Tương ủng hộ, công ty chúng ta không thể nào phát hành cổ phiếu trở thành công ty đưa ra thị trường nhanh như vậy, tại sao nó phải làm như vậy?"

Người quản lí gánh vác áp lực cực lớn mở miệng: "Sợ rằng, nhà họ Tương muốn hoàn toàn thâu tóm Tập đoàn Mộ Thị!"

Mộ Ái Quốc lập tức ngã ngồi xuống ghế, tự lẩm bẩm: "Xong rồi, tất cả đều xong rồi!"



Đột nhiên Mộ Ái Quốc nhớ đến mấy ngày trước, Mộ Kiều Kiều khóc chạy về, nói cho bọn họ biết Tương Quý Thần hoàn toàn không nể mặt cô ta, lúc ấy ông và Vương Hiểu Lệ chỉ cảm thấy Tương Quý Thần đang nổi nóng, có lẽ không dễ dàng hết giận, nhưng không ai trong bọn họ nghĩ tới, Tương Quý Thần sẽ trả thù bọn họ như vậy.

Mộ Ái Quốc suy nghĩ một chút, vội vã trở về nhà, khi ông nói chuyện cổ phiếu công ty bị thu mua mạnh mẽ, người nhà cũng nóng nảy.

Mặc dù Vương Hiểu Lệ không hiểu rõ chuyện cổ phiếu lắm, nhưng từ trong vẻ mặt Mộ Ái Quốc cũng có thể đoán được một phần, một khi cổ phiếu công ty bị thu mua sạch, vậy công ty nhà họ Mộ bọn họ sẽ biến thành của nhà họ Tương!

"Ái Quốc, bây giờ chúng ta nên làm gì? Cho dù như thế nào, cũng phải ngăn cản Tương Quý Thần, bây giờ cậu ta thực là điên rồi!"

Tâm tình Mộ Kiều Kiều càng thêm kích động, chuyện này không chỉ có liên quan đến tương lai của cô ta, còn là tương lai của gia tộc bọn họ, bây giờ cô ta đã không dám tưởng tượng, nếu công ty bị thu mua, vậy cả nhà bọn họ nên làm cái gì bây giờ?

"Không bằng, chúng ta đi cầu xin Quý Thần đi, dù sao cậu ta đã từng là con rể nhà họ Mộ, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, cậu ta cũng không thể trơ mắt nhìn chúng ta tan cửa nát nhà!"

Vương Hiểu Lệ nói như chuyện đương nhiên, vì vậy, sau khi cả nhà thương lượng, quyết định chủ động đi tìm Tương Quý Thần, hi vọng anh có thể từ bỏ việc thu mua.

Cả nhà Mộ Ái Quốc cố ý cầm quà theo, đi tới chỗ Tương Quý Thần ở!

Quả nhiên Tương Quý Thần ở nhà, điều này làm cho đám người Mộ Ái Quốc thở phào nhẹ nhõm, Mộ Ái Quốc bỏ nét mặt già nua chủ động mở miệng: "Quý Thần, hôm nay chúng tôi tới, là muốn hỏi thăm chút, chuyện cổ phiếu nhà họ Mộ, có phải. . .ý của cậu là..."

Tương Quý Thần khinh thường liếc ông: "Đúng thì thế nào?"

Vương Hiểu Lệ nghe vậy lo lắng nói: "Quý Thần, sao cậu có thể làm như vậy? Hai nhà chúng ta chính là sui gia mà!"

Tương Quý Thần cười lạnh: "Lúc các người thiết kế Thiên Tinh, thiết kế tôi, quan hệ hai nhà đã tan vỡ!"

"Quý Thần, cầu cậu bỏ qua cho chúng tôi đi?"