Chương 49: Sự thật vén màn.

Vừa bước vào nhà Tuyết Nhi lập tức ngắm nhìn xung quanh cô định lên trên tầng hai thì bắt gặp Lưu Trần Lãng .

Tuyết Nhi lùi lại quay về với mẹ, Tuyết Thịnh Dung thấy Lưu Trần Lãng đi xuống liền lập tức giải thích:"Xin lỗi Lưu Tổng,hôm nay tôi đến làm phiền anh rồi!".

Lưu Trần Lãng nhàn nhạt trả lời:"Không có gì?".

Cả ba ngồi xuống ghế Tuyết Thịnh Dung nắm tay con gái:"Sắp tới tôi sẽ xây nhà cho con gái tôi,con bé yêu thích phong cách như vậy nên đến đây xem thử".

Lưu Trần Lãng vẫn ung dung dựa người vào ghế:"Người đâu,đưa Tuyết tiểu thư đi thăm quan một vòng đi!".

Hầu nữ trưởng gật đầu rồi mời Tuyết Nhi đi dạo một vòng, Tuyết Nhi lúc đầu có hơi lo sợ nhưng được mẹ trấn an nên cô đồng ý.

Sau khi Tuyết Nhi đi khỏi Tuyết Thịnh Dung lập tức hỏi Lưu Trần Lãng :"Lưu Tổng , không biết anh đã tìm thấy người mà tôi nói chưa!".

Lưu Trần Lãng đứng dậy:"Bà ngồi đợi một lát tôi có việc!".

Tuyết Thịnh Dung gật đầu nhìn Lưu Trần Lãng bước lên tầng hai.

Anh từ từ mở cửa đi vào,Lam Sương đang trong giấc ngủ ngon liền bị anh đánh thức.

"Dạy nào Sương Sương, có người muốn gặp em!".



Lam Sương nửa tỉnh nửa mê:"Ai thế ạ?".

"Tuyết Thịnh Dung!".

Nghe xong Lam Sương chớp chớp mắt, Tuyết Thịnh Dung đang sinh sống ở Pháp hơn nữa tại sao lại biết cô ở đây,Lam Sương từ từ đứng dậy đi vào phòng rửa mặt sạch sẽ rồi thay bộ váy mỏng màu xanh lục.

"Em tự làm được mà, không cần phải như thế!".

Lưu Trần Lãng buộc dây váy cho cô rồi bế cô xuống dưới tầng.

Tuyết Thịnh Dung đang từ từ uống tách trà nhìn lên cầu thang thì thấy Lưu Trần Lãng đang bế Lam Sương từ trên tầng đi xuống.

Tuyết Thịnh Dung không kìm nổi vui mừng khi nhìn thấy cô.

Lưu Trần Lãng bế cô đến ngồi ghế sofa,Lam Sương ngồi gọn trên đùi anh.

"Dì Tuyết, tìm cháu có chuyện gì sao?".

Bà gật đầu:"Đúng thế! chúng ta nói chuyện riêng được không?".

"Anh ấy là chồng cháu, không được phép nghe chuyện này sao ạ?".

Tuyết Thịnh Dung như người mất hồn:"Cháu kết hôn rồi?".



Lam Sương nở nụ cười rạng rỡ:"Đúng thế, cháu cũng đã có con rồi!".

Tuyết Thịnh Dung phải trấn an tinh thần của mình mất mấy giây mới nói tiếp với Lam Sương :"Nghe xong cháu không được sốc đấy nhé!".

Lam Sương nghiêng đầu:"Vâng, cháu hiểu rồi!".Cô nắm tay Lưu Trần Lãng.

Tuyết Thịnh Dung kể với cô toàn bộ câu chuyện:"Dì đã tìm được bà đỡ của mẹ con năm đó rồi,con không phải là người của Lâm Gia,năm đó là Lâm phu nhân của bây giờ đã đánh tráo con với con gái của gia tộc Halogirliam quyền quý nước Pháp, điều đó đồng nghĩa với việc trước khi mẹ con yêu Lâm Chí thì mẹ con đã qua lại với một người đàn ông khác".

Lam Sương khó hiểu:"Dì có thể kể rõ ràng hơn không, cháu nghe không hiểu gì hết!".

"Con không phải là người của Lâm Gia,năm đó mẹ con vì giữ tính mạng cho con nên đã kết hôn với Lâm Chí, nhưng trong cuộc tình này cả ba người,Lâm Chí, vợ ông ta và mẹ con là hiểu rõ nhất,con không phải con ruột của ông ta".

Lam Sương im lặng một lúc lâu rồi nở nụ cười:"Cháu cảm thấy rất vui vì ông ta không phải cha ruột của con, nhưng mà cha ruột của con là ai?".

"Gilicanan Fryen là cha của con, cũng có nghĩa con là em gái của Froy Gilicanan".

Lam Sương cười khoái chí:"Dì đùa con hả,cha con làm gì là ông ấy,bà đỡ đấy nói dối dì rồi!".

Tuyết Thịnh Dung nhướng mày:"Chẳng lẽ cháu biết cha mình là ai?".

"Làm sao cháu biết được chứ, cháu không quan tâm chuyện có cha hay không, dù gì cháu đã lớn và đã có gia đình rồi!".