Chương 19: Sự thật không thể che giấu
Hôm nay là chủ nhật. Hắn mệt mỏi nằm ở nhà. Hắn lại suy nghĩ về chuyện của nó rồi hắn lại đau lòng. Hắn không ngờ nó lại là người như vậy. Chỉ vì hắn mắng nó mà nó đâm ra hại Sasa. Hắn rất thất vọng về nó. Đang nằm trằn trọc trên giường thì mẹ hắn gọi
- Ailen, giúp mẹ mang bánh sang cho Sasa đi._Haizz, hắn lại phải gặp Sasa rồi. Cứ nhìn thấy mặt hắn thì nhỏ cứ bám lấy mà than khóc thôi. Bất đắc dĩ hắn bước xuống nhà rồi mang bánh sang cho con nhỏ đó. Con nhỏ đó ở bên cạnh nhà hắn. Ba mẹ nhỏ qua đời cách đây hai năm rồi. Sau khi ba mẹ qua đời thì con nhỏ đó sang Anh sống với cô chú và bây giờ quay về và sống một mình. Hắn thương nhỏ lắm, hắn luôn coi nhỏ như một đứa em gái. Ba mẹ nhỏ mất để nhỏ một mình nên nhỏ càng đáng thương hơn. Tình cảm của hắn dành cho con nhỏ đó cũng giống như tình cảm của nó giành cho Laysi vậy. Hắn lửng thửng mang bánh sang cho nhỏ Sasa. Hắn tính bấm chuông nhưng vì thấy cửa mở nên hắn vào luôn. Và cũng nhờ vậy mà hắn đã nghe được một chuyện động trời. Nhỏ Sasa không phải ở một mình, còn có nhỏ Lala nữa
- Sasa, cậu làm chuyện nguy hiểm quá đấy! Lỡ như Ailen không kịp kéo cậu vào thì chiếc xe đó đã cán phải cậu rồi. Có nhất thiết phải làm đến mức đó không?_Nhỏ Lala chau mày hỏi nhỏ Sasa
- Chỉ có làm thế anh Ailen mới tin là thật. Chỉ có như thế anh ấy mới buông bỏ con nhỏ Lallie đó
- Nhưng Ailen đâu có biết Mars là con gái. Chẳng lẽ anh ấy lại đem lòng yêu một đứa con trai?
- Cậu không nhận thấy tình cảm của anh ấy đang hướng về phía con nhỏ Lallie đó sao? Tớ còn sợ màn kịch đó không thành công ấy chứ!_Nhỏ Sasa vừa dứt lời thì một tiếng “Bịch” vang lên. Chiếc bánh trên tay hắn đã đáp đất. Nghe âm thanh lạ, hai con nhỏ đó liền hướng mắt ra cửa và ngay lập tức mặt hai nhỏ tái xanh đi
- Anh…Anh Ailen!_Nhỏ Sasa lắp bắp gọi tên hắn
- Hai người mới nói chuyện gì hả?_Hắn hỏi trong vô thức. Hắn vẫn chưa tiếp thu được mọi chuyện
- Bọn em có nói gì đâu!_Nhỏ Lala cười gượng. Mặt thì lấm tấm toàn mồ hôi
- Cô còn tính lừa tôi chuyện gì nữa hả?_Hắn tức giận quát lên._Tất cả đều do hai người sắp đặt phải không?
- Anh…anh làm em sợ đấy!_Nhỏ Sasa khúm núm
- Chuyện cô sắp bị xe cán là do cô bày ra đúng không? Sao cô lại làm vậy chứ? Mars có làm hại gì đến cô đâu!
- Nhưng anh có biết anh đang yêu tên đó dù tên đó là con trai không? Em cũng chỉ vì yêu anh, muốn anh rời khỏi Mars mới làm vậy thôi!
- Yêu tôi thì có quyền làm hại người tôi yêu sao? Ai cho các cô cái quyền đó. Tôi quá u mê mới coi cô như em gái, mới thương yêu bảo vệ cô. Tôi cứ nghĩ tôi hiểu rõ, biết rõ cô nên mới lên tiếng bảo vệ cô trước Mars nhưng tôi đã sai rồi. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa. Từ nay chúng ta chẳng còn quan hệ gì nữa._Dứt lời hắn quay lưng chạy đi. Hắn lôi điện thoại ra gọi cho nó nhưng gọi hoài mà không được. Rồi hắn lại gọi cho Layla
- [Alo]
- Mars có ở chỗ cậu không?
- [Không. Bọn tớ cũng không liên lạc được với nó. Cậu sang nhà anh Jame đi. Bọn tớ đang ở đấy]
- Ừ_Hắn cấp tốc chạy sang nhà Jame. Cả bọn đã tụ tập đông đủ ở đây chỉ thiếu nó và Laysi thôi!
- Mars đã đi đâu vậy chứ?_Jame lo lắng đan tay vào nhau. Hắn cũng chẳng khá hơn. Hắn thả người xuống ghế rồi liếc nhìn tất cả mọi người. Giọng trầm buồn của hắn vang lên
- Sao không cho tớ biết Mars là con gái? Sao lại giấu tớ chuyện Mars là Lallie?
Cả bọn ngạc nhiên nhìn hắn
- Sao…sao cậu lại biết chuyện đó?_Layla hỏi trong sự kinh ngạc
- Tớ nghe được cuộc nói chuyện của Sasa và Lala
- Làm sao hai nhỏ đó biết được? Sao mọi chuyện lại trở nên rối rắm vậy nè trời!_Alan ôm đầu than vãn
- Nói lí do đi_hiện hắn đang tức giận lắm. Cả bọn ai cũng biết chỉ có hắn không biết thôi
- Lallie, nó đang sống trong nguy hiểm. Người mà nó đang gọi là ông chính là kẻ đã hại chết ba mẹ nó_Layla buồn buồn nói
- Con bé biết chuyện đó sao?_Jame ngạc nhiên hỏi. Anh cứ nghĩ nó được ông già đó nhận nuôi chứ không nghĩ đến chuyện nó biết rõ ông già đó là kẻ đã gϊếŧ ba mẹ nó. Vậy nó vào sống nhà lão ta là có mục đích sao?
- Biết chứ! Nó cũng là một nạn nhân trong vụ tai nạn đó mà và vào cái ngày tai nạn xảy ra, nó đã nhìn thấy lão ta-kẻ không khác gì loài cầm thú đó
- Nói vậy Lallie sống ở đó chỉ để trả thù thôi sao?_Sally lanh trí hỏi tiếp
- Vâng. Bọn em không hề hay biết chuyện đó mãi đến khi gặp chị Lallie vào ngày đầu chị ấy nhập học._Rin tiếp lời
- Nhưng sao Lallie lại giả trai?
- Chuyện này em không rõ lắm. Nghe nói ông già đó có một đứa cháu trai có khuôn mặt giống nó. Hình như là anh của Laysi đấy
- Thì ra là vậy!_Alan gật gù
- Vậy mà mình đã không dám thổ lộ với cô ấy vì nghĩ cô ấy là con trai_Hắn trầm tư suy nghĩ. Hắn đã từng mong ước nó là con gái và bây giờ nó đã là con gái thật rồi. Nhưng biết làm sao đây? Nó đang rất giận hắn mà!
- Không liên lạc được với hai người đó, không biết họ có sao không nữa!
- Chúng ta không nên ngồi đây chờ đợi nữa. Hãy đi tìm họ thôi!_Nói rồi hắn đứng lên và đi tìm nó. Cả bọn chạy khắp nơi để tìm nó nhưng cũng chỉ phí công vô ích. Nó đã biến mất không một dấu vết luôn.