Bùi Ý không buồn để ý những người khác nghĩ gì trong lòng, cậu đi thẳng đến bên người Bạc Việt Minh, khom người nhét chú mèo đen nhỏ vào trong ngực đối phương:
“Anh ôm nó một cái.”
“...”
Lông mèo mềm mềm nhè nhẹ lướt qua cánh tay, cuốn lên một cảm giác cực kì quen thuộc.
Bùi Ý đã hạ quyết tâm muốn giữ lại con mèo này, coi như không dựa vào Bạc Việt Minh, tương lai sau này cậu rời khỏi anh cũng có thể một mình chăm sóc nó:
“Nó, nó rất ngoan. Tôi, tôi có thể nuôi được.”
Bùi Ý sợ nói nhiều lời dễ lộ tẩy, lập tức ngồi xổm xuống, cậu nắm lấy tay Bạc Việt Minh lắc lắc, giọng điệu mềm mại dè dặt thành khẩn:
“Cầu xin anh mà.”
“Meo~~~”
Con mèo đen mở tròn đôi mắt khác màu của mình, học theo tư thế của Bùi Ý, cũng cúi người nhẹ nhàng liếʍ liếʍ trên cánh tay Bạc Việt Minh: “Meo~”
“...”
Trong lòng Bạc Việt Minh khẽ run rẩy.
Trong khoảnh khắc này, anh bỗng không phân biết được rõ hai cảm giác cùng truyền từ trên tay mình.
Một người một mèo, luôn có cảm giác tương tự không nói ra được, khôn khéo, lanh lợi nhưng lại khiến cho người khác vui vẻ, không nỡ nói ra nửa lời để cho bọn họ thất vọng.
Bạc Việt Minh đổi lời:
“Được rồi, cậu muốn nuôi thì giữ lại đi.”
Chú Khải và Lâm Chúng hai mắt trợn tròn nhìn nhau, cũng không ngờ Bạc Việt Minh nhanh như vậy đã sửa lại quyết định của mình.
Bùi Ý lấy được câu trả lời mình mong muốn, cười cười thu tay về:
“Được.”
Lực nắm trên cổ tay bỗng nhiên biến mất, Bạc Việt Minh đột nhiên có một chút không được tự nhiên. Anh giả bộ lấy lại bình tĩnh dùng lỗ tai để làm việc, dặn dò:
“Chú Khải, đợi một chút nữa đưa con mèo này đi kiểm tra, nhân tiện mua chút đồ dùng cho mèo về cho Bùi Ý.”
Vừa nói, anh còn tiện tay vuốt vuốt bộ lông con mèo, coi như lấy chút phúc lợi cho mình.
Bùi Ý đứng gần bên cạnh nhìn thấy động tác nhỏ của Bạc Việt Minh, không vội vã ôm imèo nhỏ lại người mình.
Có vài người ấy mà…
Trên mặt thì từ chối để cho cậu phải cầu xin mới miễn cưỡng đồng ý, trong lòng nói không chừng cũng là hội viên của hội con sen đó.
…
Chú Khải thân làm quản gia, hiệu suất làm việc cực kì cao, buổi tối trước giờ đi ngủ đã sắp xếp xong tất cả những thứ cần để nuôi mèo, trừ cài này ra còn có một chiếc máy tính và điện thoại mới.
Buổi chiều ở trong xe, Bùi Ý lấy lý do muốn xem “phim hoạt hình” xin chú Khải một cái máy tính. Mặc dù đối phương rất kinh ngạc với đề ý của cậu nhưng cũng may là không có từ chối, quay đầu đã sắp xếp cho cậu rồi.
Chú Khải coi Bùi Ý y hệt như một chút con, còn cố ý mở cho cậu mấy bộ hoạt hình mới rồi mới rời đi.
Cửa phòng đóng lại.
Bùi Ý ấn dừng video hoạt hình đang chạy trên màn hình, đầu tiên mở cài đặt và giới thiệu chung để xem cấu hình máy tính trước.
Đúng là đãi ngộ của người có tiền, đến cả cái máy dùng để xem phim hoạt hình cũng cao cấp hơn người khác nhiều lần.
Có điều đây chính là thứ mà Bùi Ý muốn.
Cậu phải dùng cái máy tính này để tạo ra hũ vàng đầu tiên của mình trong thế giới này.
“Meo~~~”
Con mèo đen nhỏ đã tham quan xong căn phòng bố trí đơn giản, lúc này lại lăn lộn cọ cọ lên chân Bùi Ý cực kì thân mật. Bùi Ý lập tức ôm nó đặt lên đùi, một bên nhéo nhéo lông mèo, một bên bắt đầu lên mạng tìm hiểu thông tin.