Edit: IctrovertBeta: Hanna"Ông nội tới tìm con." Đỗ Vân nói.
Thẩm Kha Từ nghe thấy thì ngẩn người, một giây sau đó gương mặt liền trầm xuống.
Đột nhiên một chiếc Bentley dừng lại ở bên cạnh bọn họ, sau đó cửa xe được mở ra, quản giả chậm rãi bước xuống, cung kính hành lễ với Thẩm Kha Từ: "Thiếu gia."
Lục An An không kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cái gì mà thiếu gia?
Lưu quản gia vẫn tiếp tục cung kính: "Lão gia ở Thẩm phủ chờ cậu đã lâu rồi."
Thẩm phủ?
Lục An An đưa mắt nhìn Thẩm Kha Từ: "Cái gì mà Thẩm phủ?"
Thẩm Kha Từ nhìn chằm chằm cô một lúc rồi lắc đầu: "Không có gì, chúng ta đi thôi."
"Tiểu Từ!" Đỗ Vân đột nhiên xông ra, khẩn cầu nói: "Ông con vất vả lắm mới tìm được con, chúng ta trở về đi có được không?"
Lưu quản gia tiếp tục nói: "Thiếu gia, bây giờ cậu là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Thẩm thị, cậu nên trở về rồi."
"Câm miệng." Thẩm Kha Từ nhắm mắt lại, khi mở ra thì đã khôi phục vẻ mặt lạnh như băng, kéo tay Lục An An mạnh đến nỗi tay cô như muốn đứt ra.
Sau đó một đám vệ sĩ mặc đồ đen không biết từ nơi nào xông ra, bao vây lấy bọn họ.
Lục An An vẫn còn chưa định thần, không biết hiện tại đang xảy ra chuyện gì.
Một chiếc Bentley dài hơn lại tiếp tục dừng lại bên cạnh bọn họ, một tên về sĩ mặc đồ đen mở cửa ra, theo sau đó là một ông lão đầu bạc chống gậy đi xuống.
Ông lão đầu bạc kia vừa nhìn thấy Thẩm Kha Từ thì đôi tay đột nhiên run rẩy, một âm thanh già nua mệt mỏi phát ra: "Con là Tiểu Từ?"
Đỗ Vân dành phần trả lời trước: "Đúng thế, đứa trẻ này chính là Tiểu Từ, cháu ruột của ông."
Thẩm lão gia hình như không thích Đỗ Vân, ông lướt qua bà ta, tỉ mỉ đánh giá Thẩm Kha Từ: "Thật giống."
Ánh mắt ông chuyển qua phần đùi của Thẩm Kha Từ, trong mắt hiện lên một tia thương tiếc.
"Tiểu Từ, con cùng ông trở về đi."
Đỗ Vân sốt ruột bước lên phía trước: "Tiểu Từ, con cùng ông trở về đi được không?"
Thẩm Kha Từ siết chặt nắm đấm: "Không, tôi sẽ không trở về."
Đỗ Vân tức giận: "Ngàn vạn lần sai đều là do mẹ, sao con có thể không trở về được chứ, đây chính là cơ hội thay đổi vận mệnh của chúng ta…"
"Cơ hội?" Thẩm Kha Từ lạnh lùng nhìn Đỗ Vân, "Mẹ có cho con cơ hội lựa chọn không?"
Lục An An cảm giác được Thẩm Kha Từ hình như đang không vui lắm, cô níu lấy áo anh: "Thẩm Kha Từ?"
Ông Thẩm nhìn thấy Lục An An thì cất tiếng hỏi: "Cháu là bạn của Tiểu Từ sao?"
Lục An An có chút khẩn trương, cô đứng che trước mặt Thẩm Kha Từ.
Thấy Lục An An che chở Thẩm Kha Từ như vậy, ông Thẩm bỗng bật cười: "Đừng sợ, ông không đem Tiểu Từ đi đâu."
Ông cầm gậy gõ trên mặt đất, nói với vệ sĩ: "Chúng ta đi thôi."
Sau khi mấy chiếc xe rời đi, Đỗ Vân đột nhiên trở nên tức giận: "Tiểu Từ, tại sao con lại không quay về? Chỉ cần chúng ta trở về thì có thể sống một cuộc sống tốt đẹp! Có phải con không muốn cho người mẹ này một cuộc sống yên ổn hay không hả?"
Thẩm Kha Từ dừng một chút, lạnh giọng chất vấn: "Mẹ thích tiền như vậy à? Muốn làm phu nhân nhà giàu đến thế sao?"
"Có muốn con nhắc cho mẹ nhớ cái chân con tàn tật như thế nào không?"
Đỗ Vân ngây người, sau đó lập tức nói: "Mẹ xin lỗi con rất nhiều, nhưng chuyện đó là ngoài ý muốn mà, đã trôi qua bao nhiêu năm rồi…"
"Mẹ còn không chịu hiểu tình huống hôm nay sao, bọn họ đến đây tìm con, không phải tìm mẹ, mẹ cho rằng mẹ trở về thì sẽ được lên làm Thẩm phu nhân sao? Đừng quên Thẩm phu nhân thật còn chưa có chết!"
"Bốp!" Một bạt tai thật mạnh rơi xuống.
Thẩm Kha Từ bị đánh nghiên sang một bên, anh dùng lưỡi cạ hàm răng sau, trào phúng cười.
Đỗ Vân tức giận đến nỗi cả người đều run lên: "Chỉ cần con trở về, thì liền có cách đuổi bà ta đi! Đến lúc đó con mang mẹ về Thẩm gia không được sao?!"
Thẩm Kha Từ lạnh lùng nhìn Đỗ Vân: "Mẹ có nghĩ cũng đừng nghĩ, con sẽ không bao giờ quay về."
Anh kéo tay Lục An An rời đi, để lại Đỗ Vân đang suy sụp ở lại.
"Thẩm Kha Từ, rốt cuộc chuyện này là thế nào vậy?" Ý thức của Lục An An dần phục hồi, cô chất vấn Thẩm Kha Từ.
Thẩm Kha Từ kéo cô vào một con hẻm nhỏ, anh nhắm mắt lại.
Sau đó kể cho cô một câu chuyện xảy ra vào mười tám năm trước.
Vai chính của câu chuyện này là một người làm công của một quán bar, người làm công này vừa gặp đã yêu một doanh nhân trẻ tuổi, cũng biết anh ta đã kết hôn. Thân thế của doanh nhân này rất lớn, cùng một thiên kim của một tập đoàn khác kết hôn, hôn nhân của hai người họ rất hạnh phúc, cách đây không lâu đã có một đứa con.
Nhưng người làm công này rất muốn sống một cuộc sống xa hoa phú quý, vô lo vô nghĩ, vì thế người làm công thừa dịp doanh nhân không chú ý đã hạ thuốc vào rượu của anh ta.
Sau một đêm phong lưu, người làm công kia quả nhiên đã có thai, cô ta đợi một năm sinh ra một người con trai, người làm công liền đem chuyện này uy hϊếp doanh nhân kia.
Như cô mong muốn, người doanh nhân cho cô một số tiền và một căn nhà, người làm công lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tiền như vậy, cô ta cho rằng về sau sẽ không lo chuyện ăn mặc nữa nên mới tiêu xài vô cùng hoang phí, mang theo đứa con trai sống vài năm thì liền phát hiện không đủ tiền, cô ta giờ đây không chỉ muốn lấy tiền nữa, mà lại muốn trở thành vợ của người doanh nhân kia.
#01112022