Chương 2

Lâm Thiên Mậu liền gật đầu như thể hắn đã có được thông tin mà hắn muốn biết.

Đến ngày sinh nhật của Chu Kỳ, người giúp việc của nhà họ Chu đã trang trí ngôi nhà để phù hợp tổ chức tiệc sinh nhật cho Chu Kỳ, với những dải ruy băng được treo trên nóc nhà, trong phòng khách cũng được treo biểu ngữ "Happy Birthday " , trên bàn đầy những món ăn yêu thích của những người trẻ tuổi. Chu Úc Tu và Lý Bích cũng hiểu thời kỳ trưởng thành của những người trẻ tuổi, bọn họ nghĩ rằng có lẽ Chu Kỳ sẽ không hy vọng bọn họ có mặt tại bữa tiệc sinh nhật của cậu, vì vậy bọn họ đã đến một biệt thự ở vùng ngoại ô để thư giãn, người giúp việc cũng nhanh chóng rời đi sau khi chuẩn bị xong mọi thứ. Bây giờ nơi này đã biến thành thế giới của những cậu thiếu niên.

Đám nhóc này cũng tạm thời quên mất việc học và không ngừng nói đùa trêu chọc ở trên bàn cơm. Đối với kiểu tụ tập của những người trẻ tuổi như thế này, thì đề tài tán gẫu của bọn họ sẽ là những câu chuyện phiếm trong khuôn viên trường, suy cho cùng hứng thú của mỗi người trẻ tuổi đều không giống nhau, cho nên muốn tìm được một người nói chuyện hợp gu với mình cũng không phải là một chuyện dễ dàng, vì vậy kiểu tán gẫu như thế này chính là giải pháp tốt nhất để mọi người không bị lạnh nhạt và làm cho buổi tiệc trở nên tẻ ngắt.

"Lâm Thiên Mậu, cậu chưa từng nghĩ đến việc yêu đương sao? Tôi thấy Omega..." Sau khi nói chuyện một lúc lâu, một học sinh nam mỉm cười xấu xa trêu chọc Lâm Thiên Mậu, hơn nữa hắn ta còn nhìn vào Chu Kỳ một cái, khiến cho Chu Kỳ lúng túng đến mức vô thức cầm nước trái cây lên uống.

"Không, tôi nghĩ mình sẽ tìm một Beta để yêu đương." Lâm Thiên Mậu bắt đầu nói về lý luận tình yêu của mình rằng sự hấp dẫn về thể xác không thể được coi là tình yêu đích thực.

Trong lòng Chu Kỳ lập tức cảm thấy hơi mất mác, bởi vì cậu chính là một Omega, xem ra cậu và Lâm Thiên Mậu đã được định trước là không có kết quả gì. Nhưng sau khi Chu Kỳ nghe thấy những lời lý luận của Lâm Thiên Mậu, cậu lại rất ngạc nhiên, cậu cảm thấy quả nhiên Lâm Thiên Mậu thật sự khác hẳn những người khác. Những câu chuyện tình yêu trong thành phố vẫn bị chi phối bởi tình yêu AO là phổ biến nhất, hơn nữa khuôn mẫu của nó còn có ấn tượng tương đối nghiêm trọng, bạn có thể biết được kết thúc sau khi đọc phần mở đầu.

"Beta à··· rất thú vị···" Học sinh nam kia nói, "Cậu có từng nhìn thấy những thứ này chưa, cậu cũng không biết biểu cảm của Omega kia sung sướиɠ đến mức nào đâu··· "

" Này." Một người khác huých khuỷu tay vào hắn ta, "Ở đây không chỉ có một mình cậu, chú ý ăn nói một chút."

"Tôi sai rồi, đều là lỗi tại tôi." Học sinh nam kia xua tay nói.

Sung sướиɠ? ···

Không thể không thừa nhận rằng, mặc dù những tên nhóc này vẫn chưa tới kỳ phát tình, nhưng bọn họ sẽ luôn sinh ra cảm giác tò mò đối với loại chuyện đó, việc xem các văn bản và bộ phim có miêu tả khiêu da^ʍ cũng không phải là hiếm lạ ở độ tuổi này, thậm chí có thể nói ai ai cũng đã từng xem qua nội dung 18+.

Mặc dù Chu Kỳ biết mình là Omega, nhưng dường như cậu hoàn toàn không có loại cảm giác gì đối với những cảnh tượng ở trong những bộ phim đó, cậu cũng đã thử chạm vào nơi không thể nói ra đó, nhưng phản ứng của cậu cũng không khoa trương giống như Omega —— cho dù cậu vẫn chưa đến kỳ phát tình, nhưng những người thuộc giới tính thứ hai khác nhau khi chạm vào chính mình cũng sẽ mang đến một số cảm giác khác biệt. Chu Kỳ nhớ rằng mẹ của cậu luôn nhấn mạnh với cậu rằng giới tính thứ hai không có nhiều ảnh hưởng giống như định kiến, cho nên cậu cũng thường xuyên bỏ quên giới tính Omega của mình. Dĩ nhiên Lý Bích một mặt là ám chỉ, mặt khác bà ấy cũng hy vọng con mình sẽ có thân thể cường tráng, không nên bị hạn chế bởi giới tính của mình, bà ấy chưa từng nghĩ đến, Chu Kỳ đã biết về du͙© vọиɠ trong độ tuổi này.