Chương 1
Năm 10 tuổi, anh được ba đưa đến Niêm gia chơi, lúc đó anh chán chường lén đi ra sân vườn chơi.
Bỗng nhiên anh nhìn thấy một cục bột nhỏ, nằm dựa vào thân cây ngủ say.
" Mềm quá..." Anh đưa tay sờ má cô.
Cô mở mắt ra, chớp chớp mắt nhìn anh. Anh đỏ mặt, đôi măt cô thật to và tròn.
" Anh...là ai? " Niêm Nghiễm ngớ ngẩn hỏi.
" Ơ..." Anh vội buông cô ra, chời má mình làm cái gì vậy nè?
" Nè...em tên gì? " Lưu Huân vội chuyển sang chủ đề khác.
" Niêm Nghiễm..." Cô nói.
Anh vội tháo sợi dây chuyền trên cổ mình ra, đeo vào cho cô rồi nói:" Năm 18 tuổi...em hãy cầm sợi dây này đến tìm anh "
Nói xong anh chạy đi, để lạu cục bột nhỏ nhắn ở đó.
13 năm sau.
Niêm Nghiễm nắm sợi dây chuyền chặt trong tay, đi vào tập đoàn của Lưu gia.
Nhìn thấy một người đàn ông đầy quyền lực đi xuống, cô đứng từ xa nhưng không dám gọi anh.
Nhưng anh lại có cảm giác nhạy bén, có cảm giác ai đang nhìn mình liền quay sang quay dọc, thấy một cô gái đang đứng đó, tay nắm chặt một sợi dây chuyền.
Anh cười hài lòng...cục bột nhỏ dưới góc cây ở Niêm gia đây mà...
" Cục bột nhỏ " Anh đi lại gần cô.
" Lưu...tổng..." Cô vội lưu về sau.
" Em đến đây để đưa sợi dây chuyền sao? " Anh hỏi.
Cô gật đầu.
" Tôi...trả anh, tháng sau tôi phải làm hôn lễ...nên không muốn chồng tương lai tôi hiểu lầm " Niêm Nghiễm buông lời.
" Em nói gì? "