Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Gia Đình ᗷiếи Ŧɦái

Chương 14

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tôi là giám đốc của Ngọc Khanh, cô ấy bị ngã nên tôi đưa cô ấy về!"

"À, cảm ơn anh nha!"

Thiên Khánh thay đổi từ khi người đàn ông đó bước vào nhà. Không còn là cậu bé sấc xược nữa, bây giờ nhóc rất ngoan ngoãn.

"Baba ngồi đi, con đi lấy nước!"

Nhóc lon ta lon ton chạy vào bê nước ra. Lại còn là loại nước đắt tiền nữa cơ. Lúc nãy thì nó cho anh uống nước lọc.

"Mời anh ngồi!"

Liên Thành ngồi xuống, anh vẫn chưa tin vào điều này.

"Tôi là Thiên Vũ, còn anh là?"

"Tôi là Liên Thành, anh có quan hệ gì với Ngọc Khanh vậy?"

"Tôi là bạn thân của cô ấy bên Mĩ!"

Nghe vậy anh mới thở phào nhẹ nhõm, anh ta không phải chồng cô. Vậy là... vậy là cô chưa có người đàn ông khác. Anh vui mừng, ruột gan nhảy cả lên. Nói chuyện với anh ta cũng khách sáo vài phần. Thiên Khánh mang nước ra, ngồi lên đùi Cảnh Thiên Vũ lắng nghe.

Ngọc Khanh tỉnh dậy, cả người ê ẩm. Cả người cựa quậy, đôi mắt từ từ mở ra.

"Thiên Khánh.."

Không ai nghe thấy cô nói, cô đành dùng sức đứng dậy đi ra ngoài.

"Con trai, lấy nước cho mẹ!"

Cả ba người trông thấy cô hết sức kinh ngạc, anh vội vàng chạy đến đỡ cô. Nhóc con lại vòng xuống bếp lấy nước.

"Ngọc Khanh, em không sao chứ?"

Cô khẽ lắc đầu, quay sang nhìn người bên cạnh

"Thiên Vũ, anh mới về à?"

"Ừm, em ổn chứ?"

"Vâng "

Anh đỡ cô ngồi xuống ghế, bốn người ngâm nga kể chuyện, chẳng mấy chốc đã 11h đêm.

"Thiên Vũ, anh đi tắm đi, em làm cho anh ít đồ ăn, từ lúc về anh đã ăn gì đâu!"

Thiên Vũ gật đầu mang quần áo vào phòng tắm.

"Con trai mau đi ngủ đi, muộn rồi!"

"Vâng!"

"Giám đốc, anh không về à? Anh định ở nhà tôi luôn ấy hả?"

Cô liếc sang nhìn anh.

"Hay là vậy luôn đi, anh về vác vali sang đây ở, bốn người cho ấm cúng!"

"Đồ điên, cút về cho tôi!"

Anh bị cô đá thẳng thừng không ngần ngại ra khỏi nhà. Dù vậy, anh cũng rất vui, hôm nay là ngày hạnh phúc đầu tiên của anh sau bao năm nay.

Anh về đến nhà, tắm xong cũng 12h30. Anh nằm vật ra giường, suy nghĩ về cô. Nghĩ đến đâu, anh lại khẽ cười tủm đến đây.

Chợt anh lóe lên một thắc mắc: nếu cô chưa có chồng, vậy Thiên Khánh là con của ai? Không lẽ, năm đó cô chưa phá thai?

Anh nhât định sẽ làm mọi cách để xác nhận điều này. Trước hết là đi xét nghiệm ADN.

Sáng hôm sau, cô xin đi làm muộn một chút để đi nhập học cho Thiên Khánh. Về nước khá lâu rồi, nhóc cũng sắp vào lớp 1 rồi. Hồi bên Mĩ, cô cho nó không đi mầm non như các bạn mà để ở nhà. Thằng con cô do gen của anh nên thông minh tuyệt đỉnh.

"Thưa cô, tôi đến nhập học cho bé nhà tôi ạ!"

Cô cầm hồ sơ nhập học đưa cho cô hiệu trưởng. Còn Thiên Khánh đi cùng giáo viên vào lớp.

"Bái bai con trai, học hành chăm chỉ, mẹ về đây!"

Cô tạm biệt con đi về công ti.
« Chương TrướcChương Tiếp »