- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Giả! Đều Là Giả!
- Chương 21
Giả! Đều Là Giả!
Chương 21
Kim chủ lấy danh nghĩa đến thăm đoàn phim nên cũng không ở lại lâu.
Mọi người đã hẹn nhau cùng đốt pháo hoa nhưng tâm hồn Bánh bao sữa thì đi theo người ban nãy mất rồi, nên cậu ngồi thẫn thờ một lát là giả vờ say rồi chuồn đi luôn.
Căn phòng này Bánh bao sữa ở cũng đã lâu nhưng vẫn cảm thấy nó vô cùng lạnh lẽo. Cuối cùng, đêm giao thừa hôm nay mở cửa ra cũng có một cái ôm chào đón cậu.
Kim chủ thấy người là lại muốn trêu: "Cuối cùng người yêu anh cũng được tan làm rồi, đến cho bạn trai ôm cái nào."
Lúc nào Kim chủ cũng có cách chọc cho bạn trai nhỏ của hắn bối rối đến mức tim đập thình thịch.
Bánh bao sữa chỉ mới làm quen được chút xíu với danh xưng "bạn trai" thì hôm nay lại bị hai tiếng "người yêu" chọc cho hai má đỏ bừng.
Gương mặt nhỏ của Bánh bao sữa nóng rực như cà chua chín, nhưng đôi mắt lại sáng long lanh chất chứa đầy hạnh phúc. Trong giọng nói của cậu không nén được vui mừng, lại mang theo một chút cảm giác say: “Sao ngài lại đến đây vậy?”
Kim chủ kéo người ngồi xuống sô pha, khóe môi cong cong, hắn xoa xoa mái tóc mềm mại của cậu: “Giả ngốc hả? Em nói xem anh đến đây làm gì?"
Đôi mắt Bánh bao sữa sáng lấp lánh, nhưng lại hơi ngượng ngùng, cậu trả lời lí nhí: “Đến gặp em.”
Cậu nhích đến gần Kim chủ: "Cùng em đón năm mới."
Bánh bao sữa xích tới gần Kim chủ hơn chút nữa nhưng lại do dự không dám chui vào lòng hắn.
Kim chủ nhìn thấu ý đồ của cậu, hắn cười cười kéo người vào lòng: “Làm sao thế? Ông xã của em mà, muốn ôm thì cứ ôm thôi.”
Hai má Bánh bao sữa đỏ bừng, cậu nói lí nhí trong cổ: “Còn… Còn muốn hôn nữa cơ.”
Bé cưng còn hơi say, có chút mơ mơ màng màng, thế nhưng chỉ cần một câu lại chọc Kim chủ đến mức không nhịn được.
Kim chủ thẳng tay kéo người ngồi lên đùi mình mà hôn. Nụ hôn không hề dịu dàng nhưng người trong lòng lại quá ngoan, cậu nằm trong ngực tùy ý hắn vần vò, chỉ thở dốc thôi cũng mê người không chịu nổi.
Kim chủ suýt thì bị mấy tiếng rêи ɾỉ thở dốc của cậu chọc ra phản ứng.
Hắn đánh yêu cậu một cái: "Nhóc lưu manh, mới mấy ngày không gặp mặt sao lại da^ʍ thế hả?”
Bánh bao sữa mắc cỡ muốn chết, chôn mặt ở hõm vai Kim chủ không chịu nhìn hắn, lí nhí trả lời: “Ngài… Ngài nói muốn… Muốn nghe mà.”
Kim chủ sửng sốt, lúc này mới nhớ ra mình đã từng thuận miệng trêu cậu như thế.
Có một khoảng thời gian hai người không gặp nhau, chỉ có thể gọi video nói chuyện. Có một lần Kim chủ trêu cậu, nói muốn nghe cậu rên, muốn nghe cậu thở dốc, lúc gặp không được từ chối.
Hắn chỉ thuận miệng trêu một câu, cục cưng lại ngoan ngoãn ghi nhớ.
Chủ động ôm, xin được hôn, còn "ngâm nga" cho hắn nghe.
Quả thật ngoan đến mức không chịu nổi.
Cõi lòng Kim chủ mềm nhũn ra, nhẹ nhàng vỗ về sau gáy cậu nhưng miệng vẫn không ngừng trêu: "Xấu hổ à? Tự em muốn ôm muốn hôn, xấu hổ lại trốn trong ngực anh không chịu ra. Nhõng nhẽo thế hả?"
Bánh bao sữa chui từ trong ngực Kim chủ ra, hai má đỏ rực lắp bắp giải thích: “Không phải, không… Không nhõng nhẽo mà.”
Kim chủ lại ôm người chặt hơn chút nữa: “Anh vượt đường xá xa xôi đến đây cho em nhõng nhẽo với anh đấy!"
Hắn hôn hôn hai má người trong ngực: “Ngày mai muốn dậy sớm không? Muốn anh đi ngủ với em sớm hay cùng em đón giao thừa đây?”
Là cùng cậu.
Kim chủ cho cậu lựa chọn nào cũng đều cùng nhau, chuyến này đến đây cũng đều vì cậu.
Trong lòng Bánh bao sữa vừa ngọt vừa ấm. Cậu không nỡ đi ngủ sớm, chỉ muốn được cùng người yêu bên nhau thêm càng lâu càng tốt nên tự chọn theo ý mình: "Ngủ trễ chút được không ạ?"
Kim chủ dung túng gật đầu đồng ý, lại hỏi: “Mọi ngày quay xong em thường làm gì? Chơi game à? Hay xem TV?”
Bánh bao sữa hơi xấu hổ nhưng vẫn thành thật trời: “Xem kịch bản, với lại… Chờ điện thoại của ngài.”
Kim chủ không kịp đề phòng đột nhiên lại bị cục cưng nhà hắn bắn thẳng một phát vào tim.
Hắn nhéo nhéo eo nhỏ của Bánh bao sữa: "Nhớ anh lắm hả?"
Cậu gật gật đầu, hơi tủi thân: "Nằm mơ cũng thấy ngài đến tận mấy lần luôn."
Kim chủ không nhịn được thở dài: "Cục cưng à, em mà cứ trêu chọc anh thế thì hôm nay không ngủ muộn được đâu nhé."
Nghĩ đến dáng vẻ đáng thương của cậu ở đây trông chờ điện thoại của mình, trái tim Kim chủ mềm nhũn tan thành nước, dỗ dành cậu: "Chờ bộ phim điện ảnh này của em chiếu xong, vị trí của em vững chắc hơn một chút thì chúng ta không phải kiêng kị nhiều vậy. Sau này em đi đâu đóng phim anh cũng có thể đến thăm em nhiều hơn, được không?"
Bánh bao sữa hơi do dự: “Ngài… có muốn em nổi tiếng không?”
Kim chủ không nghĩ nhiều: “Em không muốn nổi à?”
Hiếm thấy có lúc Bánh bao sữa để tâm vào chuyện vụn vặt: “Em muốn biết ngài có định để em hot không?”
Kim chủ không nghĩ Bánh bao sữa lại để tâm đến chuyện này như thế, hắn nghiêm mặt: “Anh không can thiệp vào việc phát triển sự nghiệp của bạn trai mình, em nổi thì anh làm fan em, em không nổi anh vẫn nuôi em được.”
Sau đó hắn lại hỏi: “Làm sao vậy? Để ý chuyện này thế?”
Bánh bao sữa không ngốc, cũng không đến mức bị người châm ngòi ly gián. Cậu chưa từng hoài nghi về tình cảm của cả hai, nhưng nhắc tới vấn đề “Hot hay không hot” vẫn khó tránh khỏi nghĩ tới lời của người gặp trong thang máy kia. Bất cẩn lại hỏi thêm mấy câu.
Nhưng thế này thì lại có vẻ như cậu không tin tưởng Kim chủ lắm.
Kim chủ tốt với cậu như vậy, đêm giao thừa còn đến tận đây cùng cậu đón năm mới, Bánh bao sữa chột dạ, ấp úng: “Thì… Hỏi chút thôi ạ.”
Chút tâm tư này cửa cậu trước giờ không thể gạt được Kim chủ.
Hồ bằng cẩu hữu đã từng nhắc nhở rằng mọi người bên ngoài truyền tai nhau hắn bao dưỡng Bánh bao sữa. Kim chủ bảo vệ cậu vô cùng cẩn thận, đã sớm tra xét nên cũng nắm được tin tức, hắn biết kẻ tung tin đồn cũng đang đóng phim ở đây.
Chính là cậu chàng diễn viên được ông anh ngu ngốc của hắn nâng đỡ kia.
Bánh bao sữa vừa nói thế Kim chủ đã đoán được: "Có ai nói gì với em à?"
Bánh bao sữa hoảng sợ.
Kim chủ quá lợi hại, sao mới một giây đã đoán được rồi?
Cậu đáng thương xin lỗi trước: “Em sai rồi.”
Kim chủ hỏi cậu: “Nghe người khác nói bừa rồi tự mình miên man suy nghĩ vậy à?”
Bánh bao sữa vội phủ nhận: “Không có!”
Kim chủ trừng cậu: “Không à?”
Bánh bao sữa chỉ thiếu nước giơ tay thề: “Không có thật mà! Em có bị ngốc đâu!”
Không ngốc mới lạ, xem cậu ngây người ra một hai đảm bảo với hắn kìa, ngốc mà lại đáng yêu muốn chết luôn cơ chứ.
Kim chủ suýt nữa thì sụp đổ phòng tuyến, khụ một tiếng mới nói: “Để ý vấn đề này thế à?”
Bánh bao sữa sợ Kim chủ giận, cậu hoảng sợ sốt ruột giải thích: “Thật mà, không có miên man suy nghĩ mà, vì… em nghe nói lúc đầu ngài bao em vì muốn nâng em, nên mới lắm miệng hỏi chút thôi.”
Kim chủ hỏi: “Còn gì nữa?”
Bánh bao sữa mím mím môi trông hơi ngốc, khe khẽ đáp: "Cũng may nhờ em có năng lực diễn xuất tốt, không thì đã bỏ lỡ ngài rồi.”
Còn học được mèo khen mèo dài đuôi nói lời ngon tiếng ngọt cơ đấy.
Trong lòng Kim chủ buồn cười muốn chết: "Bớt nịnh hót dỗ anh vui đi, tối nay cũng không tránh được bị phạt đâu. Chịu phạt không?”
Bánh bao sữa ngu người.
Ủa sao tự nhiên chủ đề nhận sai ẹo đi đâu vậy cà…
Bánh bao sữa xác nhận Kim chủ thật sự không giận, cậu thử thăm dò chui vào lòng hắn, ngoan ngoãn cho người ta bắt nạt: "Dạ... Dạ chịu phạt."
Hết chương 21
Hóng drama dữ quá sắp chịu hong nổi nữa rồi mấy bà ơi 😂
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Giả! Đều Là Giả!
- Chương 21