Chương 47: Song hỷ lâm môn

Và hắn phải rút lại ý định chỉ lấy người phụ nữ này, chính là nữ nhân dù không phải của sư huynh, hắn cùng không muốn.

“Ta nói Cổ Tử Phong, Cố đại thiếu gia, đến nơi này của ta, thì phải tuân thủ quy tắc của ta, ngươi xem trẻ con nhà người ta còn hiểu chuyện hơn cả ngươi.” Lãnh Mạc Tử hai tay chống nạnh, quả thực là bộ dạng của một người đàn bà chanh chua.

Bên ngoài phòng khách quả thực có không ít trẻ con đeo tất, ngồi chơi trên thềm gỗ, Cố Tử Phong trong lòng tức giận, hắn là thân phận gì chứ, dù sao bị Lãnh Mạc Tử lấy mấy tên nhóc ra so sánh, quá tức người rồi, chẳng qua hắn thật sự muốn xem nhà của Lãnh Mạc Tử, hơn nữa còn để hắn ngồi với một đám dân làng, vậy càng làm hạ thấp thân phận của hắn, ngay sau đó cũng ngoan ngoãn thay giày, cùng Lãnh Mạc Tử bước vào trong nhà chính, chủ nhân đã thay giày rồi, Tiểu Thất không nói hai lời thay giày cùng đi vào trong.

Cố Tử Phong bĩu môi, trong lòng nghĩ: được lắm, một ngày nào đó Lãnh Mạc Tử sẽ phải cầu xin ta đi giày vào, đi vào trong phòng.

Ý nghĩ của Cố Tử Phong cuối cùng cũng quay về thực tại, nhưng sau khi đợi ý nghĩ trở thành hiện thực, trong lòng Cố Tử Phong vẫn là không đi tới được đó, đương nhiên đây đều là nói sau này.

“Cố đại thiếu gia, ta đặt ở đây có vừa lòng không?” Lãnh Mạc Tử cười nhẹ nhàng đưa cho Cố Tử Phong một ly trà.

Cố Tử Phong liếc nhìn Lãnh Mạc Tử một cái, nha đầu này, lúc nãy vẫn khôi phục như thường, nếu như không phải vừa rồi nhìn thấy bộ dạng chanh chua đó của Lãnh Mạc Tử, đánh chết hắn cũng không tin nha đầu trước mắt hay là một người đanh đá.

“Cũng được.” Cố Tử Phong nhàn nhạt nói, thưc ra trong lòng hắn rất thích cây cối ở đây, chỉ là vì chuyện vừa rồi, trong lòng có chút khó chịu.

“Hì hì! Cố thiếu gia thật đúng là thù dai.” Lãnh Mạc Tử nhìn Cố Tử Phong bằng đôi mắt sáng, nhìn về phía Tiểu Thất ngồi bên cạnh: “Tiểu Thất, thiếu gia nhà ngươi có phải là đặc biệt thích mang thù không, nói cho ta nghe một chút, sau này ta cũng chú ý hơn, để tránh thiếu gia nhà ngươi tức giận rồi, ta không biết phải báo cáo như thế nào.”

“Hì!” Tiểu Thất nhịn không được cười một cái thành tiếng, cảm thấy ánh mắt chết người từ Cố Tử Phong, Tiểu Thất vội vàng che miệng lại, không cho bản thân cười tiếp.

“Chậc chậc! Tiểu Thất ngươi thật đáng thương, cùng với chủ nhân như thế này nhất định rất mệt đây! Muốn cười không được cười,có muốn suy nghĩ tới bên cạnh ta làm.”

“Không cần đâu, Lãnh tiểu thư, thiếu gia nhà chúng tôi rất tốt.” Tiểu Thất vội vàng cắt ngang lời Lãnh Mạc Tử, hắn không muốn đợi quay về hứng chịu cơn lửa giận của thiểu gia nhà hắn.

“Mạc Tử, ngươi thế này không phải hiền hậu, trước mặt ta tranh người của ta.” Cố Tử Phong đôi mắt không vui nhìn Lãnh Mạc Tử, thực ra rất rõ ràng là nói đùa thôi, nhưng hắn chính là nhịn không được muốn cùng Lãnh Mạc Tử sặc.

“Khụ khụ! Ta sai rồi, ta không nói nữa, được không nào, Cố thiếu gia chúng ta bàn chuyện chính sự.” Lãnh Mạc Tử không muốn cùng Cố Tử Phong tiếp tục đùa nữa, nàng không phải không biết tính khí của đại thiếu gia này, tức giận sẽ trực tiếp đi khỏi đây, đến lúc đó nàng tìm đâu ra một vị đại kim chủ lớn như vậy.

Nói tới chính sự, Cố Tử Phong cũng không so đo chuyện trước mắt, bắt đầu nghiêm mặt nói với Lãnh Mạc Tử: “Mạc Tử, ngươi định bán rượu với giá nhiêu?”

Điều này Lãnh Mạc Tử đã nghĩ xong rồi, lúc trước nàng có nhờ Hạ n điều tra qua rồi, Nữ Nhi Hồng là loại rượu tốt nhất ở kinh thành này, một vò là 30 lượng, Lãnh Mạc Tử cũng nếm quá Nữ Nhi Hồng, cảm thấy rất bình thường, nàng cảm thấy mình có thể mua ít nhất 50 lượng trên thị trường, nhà Cố gia không có tiền, cũng không mua rượu nhà nàng, nhưng Lãnh Mạc Tử quyết định thỏa hiệp và bán cho Cố Tử Phong 20 lượng một vò.