Chương 31: Đạt thành hiệp nghị với trưởng thôn.

Thôn trưởng uống xong chén rượu, yêu thích không thôi: "Lãnh cô nương, đây là rượu gì vậy? Mùi thơm quá, lão nhân ta e rằng uống xong chén rượu này rồi sau này uống cái gì cũng cảm thấy vô vị."

"Đây là rượu Cao Lương." Lãnh Mạc Tử cũng không giấu giếm, cô đã tính toán cẩn thận rồi, cô muốn sản xuất số lượng lớn loại rượu này, để có thể kiếm thêm nhiều tiền hơn.

"Cao - Lương!" Trưởng thôn mở to mắt, không thể tin mà mình Lãnh Mạc Tử.Cao Lương có thể dùng để ủ rượu ư? Trước giờ không phải cao lương chỉ chăn gia súc thôi à?"

"Trưởng thôi có biết câu "Biến hủ bại thành thần kỳ" không? Cao lương trong tay người khác chỉ dùng để ủ rượu, nhưng vào tay ta, nó sẽ có rất nhiều tác dụng." Lãnh Mạc Tử mỉm cười. Cao lương không chỉ đem về ủ rượu mà còn có vô số tác dụng khác!

"Lãnh cô nương, cô đúng là lợi hại, chẳng trách Lý Đại Toàn nhà ta cứ khen cô." Trưởng thôn không học nhiều, hắn không hiểu "Biến hủ bại thành thần kỳ" nghĩa là gì, nhưng hắn vẫn hiểu vào tay của Lãnh Mạc Tử thì cao lương không chỉ dùng để ủ rượu mà còn có nhiều công dụng khác.

"Khiến trưởng thôn phải chê cười rồi, không biết hôm nay trưởng thôn đến tìm ta là có việc gì?" Lãnh Mạc Tử hơi tò mò không biết trưởng thôn có việc gì mà tìm mình.

Trưởng thôn hàm hậu cười: "Thật ra ta tới là để hỏi xem Lãnh cô nương có muốn thu mua cao lương của thôn ta không, nghe nói Lãnh cô nương có nuôi cá, cao lương nấu chín lên hẳn cũng có thể làm thức ăn cho cá đó!"

"Lãnh cô nương, ta biết hôm nay ta có chút đường đột, ta cũng rất tuyệt vọng rồi. Nay ta có tới tìm thái thú, hắn nói hắn không thu mua cao lương, nhà hắn có cả kho cao lương rồi, hắn không muốn thu mua nữa."

"Thôn bọn ta nhà nào cũng trồng cao lương, bây giờ thái thú không chịu thu mua, chẳng khác gì ép bọn ta vào chỗ chết?"

Trưởng thôm sợ Lãnh Mạc Tử không vui, nói thêm: "Lãnh cô nương không mua cũng không sao, ta chỉ hỏi cô một chút mà thôi."

"Trưởng thôn, cao lương ta có thể thu mua, nhưng hi vọng ngươi giữ bí mật chuyện ta mang về ủ rượu. Ta mở một xưởng sản xuất rượu, ngươi cũng nếm thử rồi, ta dám chắc một khi phát hành sẽ rất nhiều người ủng hộ. Vì nhiều người mua nên sẽ có người muốn bắt chước, ủ loại rượu này, vì thế ta mong ngươi giữ bí mật về chuyện ta dùng cao lương để ủ rượu."

Lãnh Mạc Tử vốn không định nói cho trưởng thôn rượu này ủ như nào, nhưng cô vẫn nói ra là vì cô muốn thôn trưởng yểm hộ cho cô. Tuy rằng cô nuôi cá, thế nhưng cũng không cần nhiều cao lương đến thế, vậy nên để người khác không phát hiện ra, cô cần trưởng thôn giúp đỡ.

"Chuyện đơn giản, ta sẽ giữ bí mật, chắc chắn không ai biết được cô dùng cao lương để ủ. Nhưng cô muốn mở xưởng sản xuất, chắc hẳn sẽ cần rất nhiều người. Cô xem xem, thôn ta có không ít người, cô cỏ thể suy xét giúp ta không?"

Lãnh Mạc Tử liếc nhìn trưởng thôn, lão cáo già này đúng là được một tấc lại muốn tiến thêm một thước! Lãnh Mạc Tử đúng là đang định tuyển người trong thôn đến làm, dù sao thì một mình Hạ n cũng không lo hết được.

"Được thôi, ta sẽ tuyển người trong thôn."

"Vậy tốt quá, ta về báo tin tốt này cho mọi người. Không làm phiền Lãnh cô nương nữa. Nếu Lãnh cô nương có chuyện gì thì bảo người trong thôn nói với ta một tiếng, ta sẽ giúp cô giải quyết, nếu không được thì sẽ nghĩ cách giúp cô." Chuyện tốt vậy đương nhiên phải mau chóng thông báo cho mọi người, phòng việc Lãnh Mạc Tử đổi ý.

"Ta không tiễn trưởng thôn nữa, Tiểu Lan sẽ đưa trưởng thôn tí rượu đem về, cũng không có nhiều, đưa ngươi một ít, chờ tới lúc xưởng gia công mở cửa thì ta sẽ đưa ngươi nhiều hơn."