Chương 16: Đôi nam nữ thần bí

Lãnh Mạc Tử bỏ lại câu này liền đi xuống lầu, ông chủ Lưu đã giúp cô chuẩn bị xong tiền bán cá lần này: "Lãnh cô nương, đây là tiền mua cá lần này, vừa đúng 20 lượng."

Lãnh Mạc Tử nhận lấy ngân lượng, trực tiếp bỏ vào trong túi: "Ông chủ Lưu, ta đã nói xong với Đại thiếu gia nhà các ông, tháng sau các ông tự mình tới chỗ ta lấy cá, đoạn thời gian này ta có rất nhiều chuyện cần chuẩn bị nên không thể tới đưa cá cho các ông được, ta cũng đã ký với thiếu gia nhà ông một bản thỏa thuận mới, bản thỏa thuận trước đó phải hủy bỏ đi rồi."

Đang nói thì Lãnh Mạc Tử lấy ra bản thỏa thuận viết trước đó, đưa cho ông chủ Lưu xem qua, rồi dứt khoát xé đi, ông chủ Lưu cũng nhiêm túc tìm ra bản khế ước trong quầy, đưa cho Lãnh Mạc Tử xem rồi tự mình xé bỏ, Lãnh Mạc Tử tươi cười cáo từ với ông chủ Lưu.

Đi ra tửu lâu, Lãnh Mạc Tử đi thẳng tới tiệm vải, tiểu nhị nhìn thấy Lãnh Mạc Tử liền vội chạy ra nghênh đón: "Cô nương tới rồi, mời đi bên này mời đi bên này."

Thái độ nhiệt tình này của tiểu nhị, so với lần trước quả thật là một trời một vực, Lãnh Mạc Tử cũng cười cười với tiểu nhị, theo tiểu nhị bước vào trong, tiểu nhị đưa một túi sợi cho Lãnh Mạc Tử: "Cô nương xem thử đi, đều là làm theo yêu cầu của cô."

Lãnh Mạc Tử xem xét xong cũng coi như là hài lòng, cũng rất chắc chắn: "Ừm! Không tồi, cảm tạ." Lãnh Mạc Tử trực tiếp đưa cho tiểu nhị hai lượng bạc liền rời đi.

"Cô nương đi đường cẩn thận, sau này còn có yêu cầu gì, chỉ cần tới đây, chúng tôi nhất định làm tốt theo yêu cầu của cô." Tiểu nhị cười ha ha tiễn cô ra cửa.

Lãnh Mạc Thiên rời khỏi tiệm vải, định tới chợ bán thức ăn, nhưng chưa đi xa liền nhìn thấy ở phía trước đông nghẹt người, Lãnh Mạc Tử cũng rất tò mò tiến vào đám đông, bên góc tường một nam môt nữ bị người ta trói lại quỳ xuống mặt đất, nam tử khoảng chừng mười bảy mười tám, bộ dáng cũng coi như tuấn tú, đương nhiên là so với vị Đại thiếu gia kia mà nói vẫn còn kém một chút, nam tử lạnh lùng cúi đầu xuống, bộ dạng nữ tử tầm mười lăm mười sáu, dáng vẻ rất thanh tú, có điều cô cũng không cảm thấy nữ tử này quả thật thanh tú, nhìn dáng vẻ cũng là một người luyện võ, nói không chừng bây giờ bản thân cô cũng không đánh nổi nàng ta, nữ tử không thèm để ý tới những người xung quanh, dựa vào người nam tử, dường như trong thế giới của nàng ta chỉ có mình và nam tử đó.

"Mọi người tới xem xem, một lượng bạc một người, đừng nhìn tên tiểu tử này gầy yếu, hắn là người luyện võ, một lượng bạc mua về làm hộ viện gì đó, đảm bảo là đáng giá, nhìn cô nương này nữa đi, lớn lên như nước trong veo, vừa nhìn đã khiến người ta chảy nước miếng, mua về làm a hoàn hay tiểu thϊếp, một lượng bạc cũng cam đoan là đáng giá."

Tên đàn ông béo hơn 50 tuổi kéo dây vải đang trói hai người bọn họ, miệng lưỡi trơn tru rao bán.

"Thật hay giả vậy, tốt như vậy, sao ngươi không giữ lại mà dùng." Một tên đàn ông áo lam nhìn nữ tử bị trói mà chảy nước miếng, có điều hắn ta không ngốc đến độ tin tên mập này sẽ bán thứ hàng cực phẩm như vậy.

"Khụ khụ! Không phải tôi đây là không có tiền sao? Ha ha! Công tử có muốn mua cô nương này về không, bảo đảm người hằng đêm đều sẽ sênh ca." Mặt tên mập hiện lên điệu cười xấu xa nhìn tên đàn ông áo lam.

Tên đàn ông áo lam vuốt vuốt cằm, nhìn nữ tử đó, ánh mắt sáng rực lên, hắn vừa định móc tiền liền bị nam tử đang trói lườm một phát, dọa tới run rẩy, lập tức bỏ chạy, người vây xung quanh xem náo nhiệt, nhìn thấy ánh mắt đó của nam tử cũng bị dọa cho chạy toán loạn.

"Ấy! Đừng đi!" Tên béo nhìn thấy mọi người đều chạy đi hết, vội vàng kêu lớn, thấy Lãnh Mạc Tử vẫn đứng bên đó không động liền lập tức tươi cười nịnh nọt: "Cô nương nhìn xem bộ dạng tên tiểu tử này dễ nhìn biết bao! Mua về ngươi tuyệt đối không bị chịu thiệt."