Chương 15: Đạt được thỏa thuận

"Lãnh cô nương hẳn là biết nguyên nhân ta tìm cô chứ!" Cố Tử Phong cười nhìn về phía Lãnh Mạc Tử.

"Không biết, đầu óc ta có chút chậm chạp, vẫn mời đại thiếu gia nói thẳng." Lãnh Mạc Tử mới sẽ không ngu ngốc mà mở miệng trước! Nếu cô mở miệng nhắc tới việc này trước, chẳng khác nào cầu xin Cố Tử Phong hợp tác cùng mình, đến lúc đó Cố Tử Phong còn không biết làm sao ép giá sao! Lúc này giả vờ ngốc nghếch mới là cách làm tốt nhất.

Cố Tử Phong nhếch nhếch khóe miệng, hắn cũng không cho rằng Lãnh Mạc Tử thật sự không biết, nữ nhân này thật đúng là không đơn giản, hắn cảm thấy nên điều tra kỹ lai lịch của cô, đương nhiên đây là chuyện sau này, bây giờ việc quan trọng nhất chính là bàn xong chuyện làm ăn trước mắt.

"Ta mời Lãnh cô nương tới là muốn cũng cô bàn về việc thu mua cá nhà các cô, không biết Lãnh cô nương một lần có thể cung cấp bao nhiêu cá."

"Việc này.. Phải xem đại thiếu gia cần bao nhiêu, để ta xem ta có thể cung cấp hay không."

"Vốn dĩ chúng ta cứ ba ngày lại có người cung cấp cho 100 con cá, đương nhiên nếu như Lãnh cô nương một lần không thể cung cấp nhiều như thế, chúng ta có thể thương lượng lại." Cố Tử Phong không biết Lãnh Mạc Tử làm cách nào để bắt được nhiều cá như vậy, nhưng nghe nói bọn họ chỉ có hai nha đầu, một lần hẳn là cũng không thể có nhiều đến như vậy đi!

"Có thể, có điều phải đợi tới tháng sau, bây giờ tạm thời không thể cung cấp cho người nhiều cá như vậy, còn nữa các người phải tự mình tới lấy cá, về giá cả, chính là cái giá ta đã nói với ông chủ Lưu, đương nhiên nếu có cá to hơn, chúng ta sẽ phải nói lại giá."

Lãnh Mạc Tử nói một mạch, không để cho Cố Tử Phong có cơ hội thở một hơi, lại nói tiếp: "Nếu đại thiếu gia cảm thấy cá nhà chúng ta giá cả cao, ta cũng không còn cách nào khác, ta đã để cho người giá rất thấp rồi."

Vốn dĩ Cố Tử Phong muốn mặc cả, lại bị Lãnh Mạc Tử nói như vậy, cũng không tiện nói tiếp, dù sao cá nhà Lãnh Mạc Tử quả thật cũng rẻ hơn cá làng chài, Cố Tử Phong gật đầu, lại nói với Lãnh Mạc Tử một số vấn đề chi tiết, sau đó mới gọi người chuẩn bị giấy bút, dựa theo ý kiến của Lãnh Mạc Tử mà viết hai bản thỏa thuận, đương nhiên hắn cũng có thêm một điều khoản, nếu như trái với thỏa thuận hoặc không cung cấp đủ cá, bắt buộc phải bồi thường số tiền gấp ba lần, Lãnh Mạc Tử xem xét bản thỏa thuận, lấy bút ký tên mình lên đó, vẫn may đời trước ông nội thích viết bút lông, lúc nhỏ thường dạy cô viết bút lông, nếu không lúc này, có nhận ra mặt chữ cũng không biết viết thế nào.

Lãnh Mạc Tử nói rõ việc tháng sau để bọn họ trực tiếp tới chỗ cô nhập cá với Cố Tử Phong liền đứng dậy cáo từ, lúc Lãnh Mạc Tử bước ra đến cửa, lại không nhịn được quay đầu nhìn Cố Tử Phong: "Đại thiếu gia, ta biết nhân mạch của người rộng lớn, có điều người không cần phải vì một nữ tử như ta mà lãnh phí nhân tài, ta có thể nói cho người biết ta chỉ là một nữ tử bị gia tộc bỏ rơi, xin người đại nhân đại lượng không cần đi điều tra việc của ta, càng không cần nhắc tới ta ở kinh thành, nếu như người cảm thấy nhất định phải điều tra ta rõ ràng mới có thể làm ăn cùng ta, vậy thì mối làm ăn này của chúng ta cũng không cần thiết phải tiếp tục nữa."

Lãnh Mạc Tử cũng vừa vặn không bỏ qua ánh mắt hứng thú của Cố Tử Phong đối với mình, thật ra cô không sợ Cố Tử Phong biết mình là Đại tiểu thư Lãnh gia, chỉ là lo lắng Cố Tử Phong đi điều tra như vậy, người Lãnh gia sẽ biết chuyện của cô, hẳn là sẽ tìm tới tận cửa, cô không muốn gặp mặt bọn họ, càng không muốn có quan hệ gì với họ.

Cố Tử Phong không nghĩ tới Lãnh Mạc Tử thế mà nhìn ra hắn muốn điều tra cô, hơn nữa điều khiến Cố Tử Phong không nhờ nhất cũng chính là điều thú vị của cô chính là trước đây cô là người của một gia tộc lớn, Cố Tử Phong ban đầu còn cho rằng Lãnh Mạc Tử là tiểu thư của một gia đình nghèo! Cố Tử Phong bởi vì lời nói của Lãnh Mạc Tử, càng muốn đi tìm hiểu rốt cuộc Lãnh Mạc Tử là ai, có điều lời nói uy hϊếp của Lãnh Mạc Tử vang vọng bên tai, hắn cũng không dám đi điều tra cô thật, hắn cảm thấy hợp tác cùng Lãnh Mạc Tử, không chỉ có chút việc này.