Chương 4: Tô Ban Mai
“ Thực xin lỗi, ta đi gọi điện thoại một tý, chờ một chút. “ Cân Vân Sơn nhìn máy nhắn tin, liền đi về hướng tiệm rượu, quầy hàng có máy điện thoại.
Không bao lâu, Cân Vân Sơn liền vội vã chạy trở về, sắc mặt có chút kém, hạ giọng nói: “ Dương phó chủ tịch huyện, xảy ra đại sự rồi. “
“ Cái gì đại sự? “
“ Mấy trăm công nhân nhà máy dệt Hồng Thủy đến đại viện ủy ban huyện nháo sự. Nghe nói nhà máy dệt Hồng Thủy đã mấy tháng không phát tiền lương rồi, yêu cầu chính phủ cùng lãnh đạo nhà máy phát tiền lương cho lễ mừng năm mới. Nghe người ở hiện trường ta, có mấy công nhân, thậm chí còn xảy ra xung đột cùng nhân viên chính phủ. Hiện tại cơ hồ công an cảnh sát toàn bộ huyện đều điều đến hiện trường duy trì trật tự! “
“ À? “ Dương Tử Hiên ra vẻ kinh ngạc, nhưng sắc mặt lập tức bình tĩnh, thuận thế nói theo: “ Ta đã sớm nói, Hồng Thủy dệt đã xảy ra vấn đề lớn. “
Nghe danh không bằng gặp mặt!
Cân Vân Sơn nhìn Dương Tử Hiên, cảm thấy nghe đồn thật sự là không thể tin, cái gọi là chủ tịch huyện ngốc tử, nào có một chút gì ngu ngốc.
“ Dương chủ tịch huyện, khả năng là ta cũng phải chạy tới hiện trường hiệp trợ duy trì trật tự, hiện tại ngươi cùng đi với ta hay không... “
“ Chậm đã, ta vừa rồi đề nghị, Cân viện trưởng, ngươi còn chưa cho ta một câu trả lời thuyết phục? “ Dương Tử Hiên vội vàng nói.
Cân Vân Sơn thoáng trầm mặc một tý, gật gật đầu, nói: “ Xem ra Hồng Thủy dệt thật sự có vấn đề lớn, nếu như ngài đã thực sự nắm giữ một ít chứng cớ, ta sẽ xuất lực. Chờ ngươi bắt được chứng cớ, đến lúc đó, ta cùng đi với ngươi tìm trưởng phòng tuyên truyền Đại Danh thị ủy Lưu Chân, để cho hắn có tài liệu chứng cớ, trình đến thường ủy hội thị ủy. “
Dương Tử Hiên biết rõ, Lưu Chân trưởng phòng này hơn phân nửa chính là đồng hành với Cân Vân Sơn, có quan hệ mật thiết với lãnh đạo thị ủy, thông qua hắn để tiếp xúc với bộ máy thị ủy Đại Danh, tiếp theom có thể lật bàn.
“ Một lời đã định! Đi, ta và ngươi cùng đến đại viện ủy ban huyện! “ Thả lỏng tảng đá trong lòng, ngôn từ Dương Tử Hiên rất dứt khoát, không hề ướŧ áŧ bẩn thỉu.
Mùa đông mưa phùn bay bay, bao phủ Hồng Thủy huyện, sông Hồng Thủy quay cuồng, cảnh tượng mưa dầm liên miên.
Đại viện ủy ban huyện, tại hạ du sông Hồng Thủy, mấy năm trước, kiến tạo lúc tài chính huyện dư dả, khí thế nghiêm chỉnh, quả thực là khí phái!
Nhưng giờ phút này, lại là đầu người di động, tiếng người huyên náo, công nhân viên chức nhà máy dệt Hồng Thủy cùng cảnh sát duy trì trật tự không ngừng đùn đẩy nhau.
Hiện trường lại không có một người nào, không có một lãnh đạo huyện ủy nào ra mặt xử lý.
Rất nhiều công nhân viên chức ăn mặc quần áo công nhân nhà máy dệt Hồng Thủy, lôi một mảnh hoành phi dài hẹp ra, trên đó viết “ Đánh ngã Điền Lực, đưa ta Hồng Thủy! “
Điền Lực hiện giữ chức xưởng trưởng ở nhà máy dệt Hồng Thủy, là chủ tịch huyện Lý Tư Thành một tay nhấc lên, trong tay hắn, Hồng Thủy dệt từ thời kì cường thịnh từ từ suy sụp, ngay cả tiền lương cũng không phát ra nổi, không ngừng có thiết bị dệt bị hủy, bị bán đi, hàng năm đều phải nhờ ngân hàng cho vay tiền để sống.
Chứng kiến một cái tràng diện như vậy, Dương Tử Hiên có chút thoả mãn! Đây chính là điều hắn muốn!
Hắn sở dĩ phân phó Tô Minh đi làm người kích động nhà máy dệt Hồng Thủy nháo sự, lại để cho công nhân sớm nháo sự, chính là vì mâu thuẫn giữa công nhân và lãnh đạo sớm đã trở nên rất gay gắt.
Có một cái cục diện rối rắm như vậy phải xử lý, lãnh đạo huyện ủy cùng đám người Ban Kỷ Luật Thanh tra kia, tạm thời chẳng quan tâm tới việc bắt mình rồi!
Hiện tại, đã có đầy đủ thời gian, Dương Tử Hiên liền muốn tiến hành bước tiếp theo, bố trí ——tìm chứng cớ vi phạm kỷ luật của Lý Tư Thành cùng Hứa Dân Đa!
Mà cái này, cũng ra tay từ nhà máy dệt Hồng Thủy!
“ Cân viện trưởng, tại đây liền giao cho ngươi cùng lãnh đạo huyện ủy rồi, ta còn có việc gấp phải xử lý! “ Dương Tử Hiên quay đầu nhìn Cân Vân Sơn.
“ Tốt! Chú ý một chút! Muốn giúp đỡ, liền nhắn tin cho ta! “
Cân Vân Sơn bắt tay cùng Dương Tử Hiên, sau đó liền đi về hướng đám người.
Một lần nữa trở lại quầy bán quà vặt nhà ga, thay đổi một thân trang phục cơ hồ khiến người ta không nhận ra, tìm Tô Minh chờ đợi tại chỗ đó.
“ Chủ tịch huyện, tình huống thế nào? “
“ Tô Minh, làm không tệ, hiện tại đám người Ban Kỷ Luật Thanh tra kia cũng tạm thời chẳng quan tâm đến ta, chúng ta có thể có đầy đủ thời gian. “ Dương Tử Hiên vỗ vỗ bả vai Tô Minh, tuy Dương Tử Hiên niên kỷ rất thấp, nếu so với Tô Minh thì trẻ tuổi hơn không ít, nhưng vóc dáng nhưng lại cao hơn, cũng không lộ vẻ đột ngột.
“ Kỳ thật, chính thức làm việc, chính là muội muội của ta, ta cũng chỉ làm chân chạy mà thôi. “ Tô Minh cười đến có chút ngại ngùng.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, xem ra cô muội muội này của Tô Minh thật không là một nhân vật đơn giản, một tiểu cô nương, rõ ràng cũng có can đảm đi cổ động đám đàn ông công nhân viên chức kia, có rảnh cũng nên tìm hiểu một chút.
“ Chủ tịch huyện, bước tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ. “
Nếu như nói trước kia, Tô Minh còn có chút hoài nghi chỉ số thông minh của Dương Tử Hiên, nhưng giờ phút này, hắn đã có thể xác định, Dương chủ tịch huyện này là cao thủ giả heo ăn thịt hổ, nhân vật chuyện ăn tươi nuốt sống người khác.
Đương nhiên hắn không biết, kỳ thật, kẻ ngu chủ tịch huyện này thật ra là rất khờ, chỉ là, hiện tại đã bị người xuyên việt đánh tráo rồi!
“ Hiện tại ta cần tìm một người hết sức quen thuộc nhà máy dệt Hồng Thủy, ngươi có ai để đề cử không? “
“ Muội muội của ta! Nàng là cán sự văn phòng nhà máy dệt Hồng Thủy. “ Tô Minh không hề nghĩ ngợi, liền thốt ra, “ Nàng thập phần hiểu rõ tình huống Hồng Thủy, chỉ là, về sau thay đổi lão sắc quỷ làm văn phòng chủ nhiệm, chính em ta chủ động thỉnh cầu dời khỏi văn phòng. “
“ À, ngươi kêu nàng đi ra, ta có mấy lời muốn hỏi nàng! “
Quán trà bên bờ sông, giờ phút này, khách nhân không nhiều lắm.
Tại đây là địa phương Dương Tử Hiên hẹn gặp mặt huynh muội Tô Minh.
Dương Tử Hiên ngồi ở trong quán trà, một con đường xi-măng nằm bên cạnh cái bàn, ngẩng đầu nhìn qua làn xe ngoài cửa, vừa vặn trông thấy Tô Minh huynh muội cưỡi xe đạp Phượng Hoàng Thượng Hải kiểu cũ, từ đằng xa tiến đến...
Trong chốc lát, hắn triệt để ngây ngẩn cả người...
Cái dung nhan tồn tại trong trí nhớ kia, lại hiển hiện lần nữa, mặc dù hiện tại vô pháp hoàn toàn thấy rõ khuôn mặt bị một đám sợi tóc màu đen che lại, nhưng từ dung nhan bất động trong không khí, hắn có thể kết luận, đây là nữ nhân kiếp trước đã triệt để thay đổi cuộc đời hắn —— phúc lợi viện viện trưởng Tô Ban Mai.
Là nàng lôi kéo tay của hắn, đi vào phúc lợi viện, kết thúc cuộc sống trường kỳ lang thang!
Đây là một nữ nhân triệt để thay đổi quỹ tích số phận của người khác.
Cũng là nàng giao phó cho hắn sinh mạng thứ hai, từ không có chí tiến thủ, tự ti, đi về hướng tự tin. Về sau, thi đậu đại học hàng hiệu, tuy liên lạc ít đi, nhưng cho đến khi hắn từ Thường Thanh Đằng liên minh tân tây Faria du học về nước, đến phúc lợi viện, mới phát hiện nàng bị mất chức.
Nghe nói tin tức nho nhỏ là, Thì thị trưởng coi trọng nàng, muốn để cho nàng làʍ t̠ìиɦ nhân của hắn, nhiều lần không thành, thẹn quá hoá giận, liền làm cho người ta cách chức nàng, sau đó nàng liền mất tích, tung tích không rõ.
Dương Tử Hiên lúc ấy đã đánh một trận cùng một gia hỏa ngữ khí bất thiện, vũ nhục Tô Ban Mai, về sau, hắn điên cuồng thu thập chứng cớ phạm tội của tên thị trưởng, lại bị Thì thị trưởng liên kết với đám quan thương cấu kết, cũng là đối thủ buôn bán của hắn, mưu sát tại một đường đi không biết tên...
Tuyệt đối không được!