Màn đêm buông xuống, trong Thanh Trì tràn ngập hơi nước.
Xuân Hiểu phong trần mệt mỏi hồi cung chỉ muốn nhào lên giường đánh một giấc, bất đắc dĩ bị tiểu hoàng đế sắp khai trai kêu đến hầu hạ hắn tắm rửa.
Xuân Hiểu nhìn thiếu niên đang cởi long bào đưa lưng về phía cô, lặng lẽ ngáp một cái.
“Tiểu Xuân Tử, lại đây.”
Ngụy Diên An cởi sạch y phục, chỉ chừa lại một cái khố màu vàng nhạt, thiếu niên cơ bắp đứng cạnh bể tắm, mỉm cười nhìn Xuân Hiểu ngoắc tay.
“Cởϊ qυầи giúp ta.” Thiếu niên giang hai tay ra, dáng vẻ chờ Xuân Hiểu hầu hạ.
Xuân Hiểu đã lâu không hầu hạ tiểu hoàng đế tắm rửa, nhưng nàng cũng không rụt rè. Trải qua vô số nhiệm vụ mau xuyên, Xuân Hiểu đã gặp rất nhiều trường hợp, chuyện này căn bản không là gì.
Qυầи ɭóŧ mỏng trong nháy mắt bị kéo xuống, dươиɠ ѵậŧ ngây ngô của thiếu niên đang trong trạng thái nửa cứng. Xuân Hiểu hơi kinh ngạc há miệng.
Ngụy Diên An không ngờ Xuân Hiểu sẽ dứt khoát như vậy, tức khắc thân mình cứng còng, nhưng rũ mắt nhìn đôi môi đỏ mọng gần sát dươиɠ ѵậŧ cảu mình, máu trong chốc lát chạy thẳng xuống dưới, gậy thịt nháy mắt thẳng tắp hướng về phía cô.
Xuân Hiểu theo bản năng lùi về sau một bước, gương mặt đỏ ửng quay đi giận dữ nói: “Bệ hạ mau vào bể tắm đi, sắp trễ giờ lành rồi.”
Bóng đêm đen như mực, trong cung đã thắp đèn l*иg lên, tiểu thái giám kiều nộn trốn tránh ánh mắt hắn, cánh môi phấn hồng trong bể tắm sương mù có vẻ trơn bóng mê người.
Đôi mắt trong trẻo của Ngụy Diên An tối dần, hắn cảm thấy l*иg ngực như trống đánh, trái tim bị đè nén, lòng bàn tay toát ra một lớp mồ hôi mỏng.
Tiếng nước vang lên, thiếu niên hoàng đế đã vào bể tắm. Xuân Hiểu thở phào, nàng quay đầu nhìn về thân hình đang ngâm mình trong bể nước.
“Tiểu Xuân Tử, cầm ngưng hương hộ qua đây.”
Âm thanh từ tính truyền đến, Xuân Hiểu cầm một cái bình sứ nhỏ, đang chuẩn bị đặt cạnh bể, đột nhiên một lực lớn kéo nàng xuống ao.
Cánh tay hữu lực đè nàng lên trên cạnh bể, thiếu niên vẫn mỉm cười, nhưng dươиɠ ѵậŧ cứng rắn chọc vào bụng của nàng.
“Tiểu Xuân Tử bôn ba hai tháng bên ngoài, hồi cung, trẫm đương nhiên muốn ngắm nhìn ngươi thật tốt.”
Từ 6 tuổi năm ấy, Ngụy Diên An đã hiểu rõ ý đồ của nhϊếp chính vương từ những cuộc nghị luận của cung nhân, giữa hai nam nhân cũng có thể làm chuyện kia.
Ngụy Diên An không nhớ rõ cảm tình của hắn với Xuân Hiểu biến hóa từ khi nào. Hắn còn nhỡ rõ một đêm nọ bừng tỉnh, đũng quần thấm ướt, cả đầu óc đều là đôi môi hồng nhuận, eo thon mềm mại, con ngươi ngập nước của Tiểu Xuân Tử. đột nhiên Ngụy Diên An bắt đầu nhớ đến nàng, rõ ràng buổi tối mới gặp, một giấc ngủ dậy đã cảm thấy như vậy còn chưa đủ.
Ngụy Diên An muốn đêm ngày ở cùng nàng.
Chuyện nhϊếp chính vương làm với nàng, như là độc dược gieo vào sự trưởng thành của Ngụy Diên An, hóa ra đây là ác mộng hắn dây dưa. Ngụy Diên An có nằm mơ cũng muốn gϊếŧ chết Ngụy Diên An. Ngụy Diên An có nằm mơ cũng muốn Tiểu Xuân Tử có thể nhu tình đối đãi với hắn như trong mộng.
Cung nhân nói, Xuân Hiểu theo nhϊếp chính vương suốt tám năm, ngay cả danh phận cũng không có, nói không chừng nhϊếp chính vương sắp chơi nàng chán, đến lúc đó ngày lành của Xuân Hiểu cũng hết.
Vì Tiểu Xuân Tử, Ngụy Diên An cố nén ghê tởm, xem những bức ảnh đoạn tụ đó.
Ngụy Diên An biết hắn không ham mê nam sắc.
Nhưng hắn thích Tiểu Xuân Tử. Không biết bắt đầu từ lúc nào nhưng giờ đã cắm rễ quá sâu.