Ăn uống nghỉ ngơi xong thì ba người họ đến trung tâm thương mại mua sắm. Trên đường đi mẹ hắn dặn dò hai đứa nó đủ kiểu, nào là ăn uống đầy đủ, không được thức khuya, không đi chơi tối, vân vân và mây mây.
Vào một cửa hàng thời trang, mẹ hắn chọn cho nó lia lịa đồ, nào là váy, áo, giày, túi, đủ các loại mốt. Chọn nhiều đến mức nhân viên trong cửa hàng phải ngạc nhiên và ghen tỵ
Cô quay sang nói với nó: giờ con đã là hôn thê của Tư Thần, không thể xuề xòa như trước đươc. Vả lại trước giờ ta luôn ao ước có một đứa con gái nhưng duyên không có, trời không cho, nay ta coi con như con gái ruột của mình. Được làm những việc này, trong lòng ta vui lắm.
Nó nghe được những lời này thì vô cùng cảm động: Nhưng cô ơi, thực sự là quá nhiều đồ, con không dám nhận đâu ạ. Nó lễ phép
-Chả nhẽ con không thể thành toàn cho mong muốn nhỏ nhoi này của ta ư?
- Cậu cứ nhận đi cho mẹ vui, giờ đã là người một nhà rồi, không thể để cho mọi người nghĩ nhà họ Hạ đối xử tệ bạc với cậu được, đúng không? Hắn vừa nói vừa khươ tay cho nhân viên gói đồ vào
Sau khi đưa những túi lớn, túi nhỏ cho hắn. Một nhân viên nữ đột nhiên vui vẻ nói: Cô gái thật tốt, có mẹ chồng chu đáo, chồng lại thương yêu, đúng là hạnh phúc. Làm nó ngượng chín đỏ cả mặt. Mẹ hắn thì lại vui vẻ trả lời: Nhà tôi cũng rất may mắn khi có con bé
Sau khi mua sắm xong thì ba hắn cũng xong việc tại công ty, mọi người cùng hẹn nhau đi ăn tối
Vừa ăn ba hắn vừa nhắc: Hôm nào rảnh Tư Thần dẫn Minh Nguyệt về thăm bà nội nhé, bà nội biết chuyện Minh Nguyệt về nhà ta thì mừng lắm, rất muốn được gặp mặt cô bé.
-Dạ vâng, cuối tuần nghỉ học con sẽ dẫn Minh Nguyệt về thăm bà. Hắn lễ phép
- Sao bà nội không lên thành phố ở cùng với gia đình mình luôn ạ. Nó hỏi
-Bà thích được sống trong khung cảnh yên bình ở quê, mấy lần mọi người bảo đón bà lên mà bà không chịu. Mọi người không ai khuyên nhủ được cụ cả. Bố hắn buồn rầu
Mẹ hắn thấy vậy thì liền phá tan không khí, hỏi han nói chuyện vui để mọi người được vui vẻ