Volume 4: Lời bạt

Nguồn: Valvrareteam.

◇ ◇ ◇

Tôi xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến các bạn độc giả đã ủng hộ và mua volume 4 của bộ Anh hùng Thực tế này. Tôi là Dojyomaru, vài ngày trước tôi vừa mới hoàn thành việc nâng cấp trình xử lý văn bản Ichitaro của tôi lên phiên bản mới nhất. Xin cảm ơn vì tất cả nhé, phiên bản 2006…

Về lời bạt này, tôi xin phép được dành ra 3 trang. Volume này sẽ đánh dấu sự kết thúc của phần 1 bộ Anh hùng Thực tế, thế nên tôi đã dành một khoảng trống ở đây vì córất nhiều điều tôi muốn nói với các bạn.

Trong truyện, volume này chính là kết thúc của năm 1546 lịch Đại lục, năm mà Souma được triệu hồi. Có hơi kì lạ khi chính tôi lại nói ra điều này, nhưng cách bố trí câu truyện này khá là ngộ. Toàn bộ volume đầu chỉ nói về nội chính, volume thứ 2 toàn về chiến tranh, volume thứ 3 là quá trình hậu chiến, trong khi volume 4 chính là sự tiếp diễn của quá trình đó và những giải pháp cho các vấn đề còn tồn đọng.

Tôi nghĩ rằng các bạn sẽ hiểu ra khi tôi nói như vậy, từ volume 1 đến volume 4 của series này đã gộp thành một câu chuyện lớn. Nó đã được viết thành một series truyện dài tập trực tuyến.

Về cơ bản, tôi đã thiết kế mạch truyện của từng volume theo 4 công đoạn : ki-sho-ten-ketsu (giới thiệu – phát triển – bước ngoặt – kết thúc). Đó là lý do vì sao thường hay có những gợi ý báo trước trong suốt mạch volume. Mục đích của Tam tước trở nên sáng tỏ trong volume 2, mục đích của Đế quốc rõ ràng ở volume 3, và nguyên nhân tại sao ngai vàng được truyền cho Souma ngay từ thời điểm ban đầu nằm ở volume 4. Kiểu sắp xếp đó chắc hẳn đã khiến các nhà phê bình phải khóc thét nhỉ? Tôi nghĩ nó khiến cho những quan điểm đánh giá từng volume trở nên khá là khó khăn.

Tôi đã dành cả một thập kỷ để mang tác phẩm của mình đến giải thưởng Tác phẩm mới xuất sắc nhất và thất bại trong việc giành chiến thắng. Nếu tôi mà gửi một quyển sách với nội dung thế này đến cuộc thi Tác phẩm mới xuất sắc nhất, tôi không tin là nó sẽ đậu qua vòng gửi xe. Nếu tôi chỉ gửi một voulme, thì đó chỉ là một bản thảo không hoàn chính. Nếu tôi gửi hết, tôi sẽ bị loại ngay lập tức bởi 1 trong những điều lệ của cuộc thi (giới hạn chữ), và họ chắc hẳn chẳng thèm nhìn đến nó nữa. Tôi khá là ngạc nhiên khi có thể tự mình xuất bản được đấy.

Tôi nghĩ phần lớn nguyên do mà tôi có thể xuất bản được bộ tiểu thuyết này là nhờ vào phiên bản web novel.

Tôi đã viết ra những gì mà mình thích, mà không cần phải bận tâm đến việc ngồi đếm từ, và cũng có những độc giả ngoài kia chịu đọc một văn bản dài thế này. Nhờ môi trường đó có tồn tại, mà câu chuyện mới có thể được đánh giá cao đến vậy, và tôi đã được các nhà xuất bản tiếp cận. Rất nhiều người thường hay nhắm vào những lợi ích về mặt quảng bá và xếp hạng, nhưng tôi thì nghĩ có lẽ đó mới chính là giá trị thực sự của web novel.

Tôi không thể diễn tả được hết lòng biết ơn của mình với ngôi nhà cũ trên web, những người đã theo dõi phiên bản web novel ở đó, cũng như những người vẫn đang dõi theo những diễn biến của series này trên Pixiv. Xin cảm ơn mọi người rất nhiều.

Giờ thì, trở lại với cái ghi chú, tôi sẽ nói về bộ tiểu thuyết giờ đã đi đến một điểm dừng này. Đối với tôi mà nói, tôi đã nghĩ rằng volume này là một khoảng ngắt. Có nghĩa là, nếu tôi đã có thể đi xa đến vậy, thì cho dù series này có bị hủy bỏ, tôi ít nhất vẫn có được một thứ đáng giá để khoe. Đó là bởi vì, trong phiên bản web, đây chính là nơi tiêu đề của bộ truyện chuyển từ Sử thi tái xây dựng Vương quốc của vị anh hùng thực tế(How a Realist Hero Rebuilt the Kingdom) thành Sử thi tái phát triển Vương quốc của vị anh hùng thực tế(How a Realist Hero Redeveloped the Kingdom). Nhưng mà có vẻ như tôi đã có thể viết tiếp rồi, nên tôi khá là nhẹ lòng.

À mà, vì tôi cho rằng chuyển tiêu đề sau một vài volume sẽ khiến cho mọi người bị rối, nên kế hoạch cho volume tiếp theo vẫn sẽ là Sử thi tái xây dựng Vương quốc của vị anh hùng thực tế V.

… Mặc dù, các bạn biết đấy, công cuộc tái xây dựng lúc này đã hoàn thành rồi.

Dù vậy, cũng có rất nhiều chương trình dài kì có tiêu đề chẳng ăn nhập lắm với cách thực hiện mà, đúng không nào? Chẳng hạn như một chương trình nào đó mà gần như chẳng hề nói về luật, nhưng vẫn có từ Văn phòng tư vấn trong tiêu đề, hay như một chương trình kéo dài tưởng chừng vô tận, và chẳng còn mục đố vui nữa, nhưng vẫn có từ Q trong tiêu đề đấy thôi. Bởi vì những ưu điểmtương tự với những chương trình dài kì đó, tôi mong rằng tôi sẽ có thể tiếp tục viết được tiếp trong một khoảng thời gian nữa.

Giờ thì, nếu các bạn thắc mắc vì sao chúng ta lại có “Lời bạt” lần này, thì đó là bởi vì sẽ có một mẩu chuyện ngắn khác sau phần này. Những bạn đã và đang theo dõi tác phẩm này của tôi từ lúc web novel có thể sẽ nhận ra. Mẩu chuyện ngắn này nằm ở khoảng thời gian ngay sau kết thúc của volume 4, vào đêm Giao thừa Năm mới, được đăng tải không phải là một phần của mạch truyện chính, mà là qua những dòng cập nhật của tôi. Nó nằm ở khoảng giữa của câu chuyện khi tôi thông báo rằng series này cũng sẽ được xuất bản.

Tôi rất thích cái cảm giác ấm áp của mẩu truyện đó, và tôi cũng muốn làm cách nào đó để đưa nó vào mạch truyện, nhưng đặt nó đằng sau kết thúc của volume thì trông có hơi dư thừa quá, nên tôi quyết định sẽ đánh dấu sự kết thúc của volume này bằng Lời bạt, và sau đó sẽ thêm nó vào như là một món quà khuyến mãi.

Tôi mong rằng các bạn sẽ gắn bó với tôi cho đến khi câu chuyện kết thúc.

Và bây giờ, như thường lệ tôi xin gửi lời cảm ơn đến Fuyuyuki, người đã vẽ những bức hình minh họa; anh bạn biên tập cũ của tôi, người mà tôi muốn gửi lời chúc mừng anh ấy vừa được thăng chức thành phó tổng biên tập; cậu biên tập mới của tôi, người sẽ làm việc cùng với tôi kể từ lúc này, cùng những người thiết kế, người đọc thử, và tất cả các bạn độc giả đang cầm trên tay quyển sách này.

~Tác giả: Dojyomaru.~