Chương 2

“Không cần như vậy, là muốn loại nào, như vậy sao?”

Tay Cố Viêm di chuyển tới trước ngực cô rồi đột nhiên duỗi tay kéo mạnh, đem khóa kéo trước ngực cô kéo ra, trên người cô chỉ mặc một bộ quần áo đấy, khóa kéo vừa kéo xuống, lập tức lộ ra áo ngực gợi cảm nửa trong suốt bên trong, áo ngực này là Cố Mạc mua cho cô, hắn ta thích cô mặc áo ngực gợi cảm như vậy, nút thắt áo nằm ở phía trước, chỉ cần nhẹ nhàng kéo, áo ngực liền rơi xuống, để hắn ta phương tiện sờ vυ" cô mọi lúc mọi nơi.

“Không cần…… Không cần như vậy……Tôi là người phụ nữ của anh cậu…… Tôi chỉ thích anh ấy…… Tôi chỉ nghĩ cùng anh ấy làʍ t̠ìиɦ…… Cậu thả tôi đi……”

Quý Hiểu Vân đẩy tay hắn, vừa kinh vừa giận, cô nên biết sớm hơn, người đàn ông này đối với cô không có ý tốt, tối hôm qua hắn cố ý ở trước mặt Cố Mạc, đem ngón tay hắn đút vào l*и cô, ở trước mặt anh trai hắn, hắn đều không chút kiêng nể gì, huống chi, hiện tại chỉ có hai người bọn họ, cô vội vàng duỗi tay muốn đẩy ra cửa xe đi ra ngoài, nhưng ngay sau đó liền phát hiện, cửa xe đã bị hắn khóa, mở không được.

“Chờ cô hưởng qua sự lợi hại của tôi, cô sẽ biết, tôi không kém so với anh trai, cô sẽ yêu tôi thôi, mèo nhỏ, tôi không thích cưỡиɠ ɧϊếp, cô tốt nhất đừng ép tôi.”

Cố Viêm đem ghế phụ hạ xuống, ngay sau đó xoay người áp lên, một tay chế trụ gáy cô, cúi đầu hung hăng hôn môi cô, nụ hôn của hắn cực kỳ cuồng dã bá đạo, đầu lưỡi hắn quấn lấy lưỡi cô, dùng sức mà dây dưa liếʍ mυ"ŧ, một cái tay khác duỗi xuống háng cô, cách qυầи ɭóŧ mỏng manh gợi cảm, ở miệng huyệt qua lại hoạt động, không đến một lát, qυầи ɭóŧ đã bị dâʍ ɖị©ɧ chảy ra làm ướt đẫm, hắn nắm âm đế cô, dùng sức mà xoa bóp xoay tròn.

Kɧoáı ©ảʍ đáng sợ nhanh chóng lan tràn toàn thân, cảm giác được dâʍ ɖị©ɧ trào ra, Quý Hiểu Vân vừa thẹn vừa giận, cô càng giãy giụa, hắn lại xoa càng nhanh càng dùng sức, làm cô nhịn không được rêи ɾỉ ra tiếng.

Cố Viêm đem cô hôn đến khi sắp hít thở không thông mới buông ra, hai mắt sáng lấp lánh mà nhìn cô, bàn tay vẫn như cũ ở miệng huyệt qua lại hoạt động, ngón cái đè lên âm đế cô rồi liên tục xoay tròn.

“A…… Không cần như vậy…… Dừng tay…… A a…… Xin cậu…… Không cần…… A a a……”

Có lẽ là vì biết người đàn ông trước mắt này không phải Cố Mạc, nên trong lòng Quý Hiểu Vân rất là kháng cự, nhưng thân thể cô lại ở dưới sự đùa bỡn của hắn, càng ngày càng mẫn cảm, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra càng ngày càng nhiều, giãy giụa của cô biến thành hai tay bắt lấy quần áo của hắn, há to miệng nói không cần, khóe miệng chảy ra một tia màu bạc nước dãi, cực kỳ phóng đãng.

“Bảo bối nhỏ, em là bảo tôi đừng có ngừng sao?”

Nhìn cô dần dần mất khống chế, bộ dạng muốn ngừng mà không được, côn ŧᏂịŧ thô dài dưới thân Cố Viêm đã sung huyết sưng to, cứng rắn như thiết, hận không thể lập tức cắm vào da^ʍ huyệt khẩn trí của người phụ nữ, từ tối hôm qua, sau khi dùng ngón tay móc l*и cô, hắn liền muốn làm như vậy.

“Không phải…… A…… Không phải…… Buông tôi ra…… A a a……”

Cố Viêm đột nhiên thô bạo xé rách qυầи ɭóŧ cô, ngón tay thô ráp, cực dài không hề có chướng ngại cắm vào da^ʍ huyệt đang ồng ộc phun dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, sau khi vào trong hắn liền cong ngón tay lại, moi móc l*и cô.

“Không cần như vậy…… Không cần moi nơi đó…… A a…… Chịu không nổi…… Không cần…… A a a……”

Cố Viêm đáng giận, hắn biết thịt non mẫn cảm của cô ở nơi đó, nên chuyên môn tìm nơi đó, dùng sức mà moi lộng, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt nhanh chóng tích lũy, rồi cuối cùng bùng nổ, Quý Hiểu Vân cảm thấy một luồng sáng hiện lên trước mắt, thân thể nhanh chóng căng chặt, cong lên, theo sau một dòng dâʍ ɖị©ɧ từ trong da^ʍ huyệt phun ra, cô lên cao trào, thịt non bên trong da^ʍ huyệt nhanh chóng xoắn chặt, đem ngón tay hắn mυ"ŧ lấy gắt gao.