Chương 05

Lần này, đau khổ thì ít mà bất ngờ thì nhiều các bác ạ!!! Ắt hẳn phải có 1 nguyên nhân nào đó…

Chắc sẽ không mấy ai ngờ được nguyên nhân đó là gì. Vì khi type đến đây em là người trong cuộc còn chả hiểu được nữa là các bác =.=

Em ko muốn thanh minh hay nói nhiều với H vì sự việc đã rành rành ra như thế. Em ko sai nên em ko sợ. Em yêu H và biết H cũng vậy, nên e nghĩ là mọi chuyện sẽ ổn. Sau chuyện đổ vỡ với K, lần này em khá chai lì và bình tĩnh hơn, dù em yêu H nhiều rất nhiều, nhưng nếu vì 1lý do nào đó phải dẫn đến chia tay, em tự nhủ phải thật mạnh mẽ và cứng rắn.

Khổ nỗi, cứng đến mấy cũng ko thể qua nổi cửa ải mĩ nhân. Sau mấy hôm e kiềm chế ko gọi gặp gì H để H có thời gian suy nghĩ và bình tĩnh hơn. Thì đến hôm thứ 5 e ko thể chịu nổi. Tại sao 1 chuyển cỏn con như vậy H lại suy nghĩ lâu thế. Hay lại có vụ gì mới chăng ??? Hay K vẫn tiếp tục gặp H rồi nghĩ cái gì mới để phá em ??? Sao em vẫn ko yên được đây ???

Em quyết định gọi điện cho H nhưng thuê bao ko liên lạc được. Đến nhà H thì H đóng cửa. Gọi về cho bố mẹ H thì hai bác bảo là H ko về Hải Phòng. Xin sđt để liên lạc với H thì 2 bác bảo H vẫn dùng số cũ… Thế là thế éo nào!

Đợi đến nửa đêm mãi ko thấy về, gọi đến mấy đứa bạn thân của H, chả ai nhận H đang ở nhà chúng nó =.= đoàn kết vl =.=

Quyết định đi lang thang đêm thì…số đã đen lại còn lắm lông. Gặp mấy thằng cơ động nhìn thấy biển 16 là gọi vào xin vài lít. Em thí cho 2 lít cho đỡ lằng nhằng rồi dặt dẹo dắt xe đi tiếp. Giờ mà gặp cơ động nữa chắc mai em vào tù vì trót gây án mạng mất =.= Đi lang thang đến 4h sáng quay về nhà ngủ vì quá mệt…

Hôm sau trời mưa lâm thâm, em đến nhà H, thấy H có nhà e ko chờ đợi gì nữa, phi thẳng vào nhà ngay. Gặp e, H vẫn chẳng nói chẳng rằng, e bắt H nhìn thẳng vào mắt em và nói:

– Em giải thích đi, em thừa hiểu là bức ảnh đó bọn a đã chụp từ lâu rồi đúng ko ???

– Tôi chả hiểu gì cả, a đừng nói gì nữa, tôi mệt lắm, đi nghỉ đây

Em sờ trán H thấy sốt sốt, lo quá vội bắt H đi ngủ còn e chạy ra ngoài mua cho H bát cháo tim. Đợi H ngủ say, e cũng hơi mệt mệt vì đêm qua lượn ác quá, sáng lại phi đến đây sớm. Thấy điện thoại H rung báo tin nhắn… Em thề với các bác cái cảm giác lúc đấy quen vkl. Như thần giao cách cảm cmnl, những chuyện lặp lại giống nhau bao giờ cũng có 1 cảm giác gì đó giống hệt nhau. Đhs

Em mở điện thoại ra và…những dòng tin ấy lại đập vào mắt em. Có lẽ lúc ấy, tim em ko còn gì để vỡ vụn nữa các bác ạ! Một thằng đã trải qua 2 lần cắm sừng thì còn gì để mất hả các bác. Tại sao nó lại rơi vào trường hợp của em. Em đặc biệt vkl thế à!

Những dòng tin nhắn làm quen thân mật giữa H và 1 người đàn ông số lạ, khác 1 điều H ko lưu tên người đó là ai. Và những gì em thấy được là những dòng thắm thiết như 1 đôi mới yêu nhau.

Em như ngã khuỵu ngay lúc đấy. Một người e hết lòng yêu thương, một người khiến em như đã tìm được bến bờ của hạnh phúc giờ lại tiếp tục phản bội em ư ???

KHÔNG. Em cố gắng ko tin vào sự thật đó. Em cố gắng nghĩ đó là 1 sự nhầm lẫn trớ trêu. Người mình yêu bấy lâu nay ko phải là người dễ dàng thay đổi như vậy.

Và điều làm e càng ko thể ngờ được là: NẾU ĐÃ YÊU 1 NGƯỜI KHÁC, H CỨ NÓI THẲNG VỚI EM, SAO VIỆN CỚ CỦA K ĐỂ GÂY ÁP LỰC CHO EM VÀ NÓI ĐÓ LÀ LÝ DO BẮT BỌN E PHẢI CHIA TAY ???

Em gần như cái cảm giác, mất niềm tin vào phụ nữ. H giờ đối xử với em như vậy, em còn tin được ai ? Trở về nhà như 1 thằng mất hồn. Bao nhiêu ý chí mạnh mẽ trước đây giờ đã trôi theo khói thuốc và những ngày bạt mạng rượu bia.

Sau hôm đó, em về thức trắng đúng 1 đêm. Tiếp ngày hôm sau, em đến gặp H hỏi rõ lý do. Dù gì cũng phải đưa cho em 1 lý do chính đáng. H cố tính tránh né em, em càng đau khổ. Em ko thể dễ dàng mất H như thế được. Đến bấy giờ em vẫn chưa thể tin được H phản bội em.

H chỉ bảo với em 1 câu: Rồi anh sẽ hiểu!!!

Nói thật là sau lần H nói vậy, em đéo hiểu cái mẹ gì luôn =.= Phản bội mà cũng phải cần lý do ư ??? Đời quá nhọ… Em lại bạt mạng bê tha. Ko còn H ở bên chăm sóc em lại trông như thằng ốm đói. Có lần ghé qua cửa hàng H, cái T nhân viên nó bảo:

– Anh H dạo này sao ít thấy mặt thế. Anh chị có cãi cọ gì nhau ko vậy. Mấy hôm nay em thấy có anh nào qua chở chị H đi suốt đấy ???

Mie, lần này là đéo còn bàn cãi gì nữa rồi. Còn công khai thế nữa. E vẫn chưa thể chấp nhận chuyện này nó dễ dàng được.

Nhưng nói thật là, mạnh mồm vậy thôi chứ, em cũng sợ ko dám đối mặt với sự thật lắm. Em dặn con T bao giờ chị H và cái thằng lạ mắt ấy qua quán thì nháy máy anh. Em sốt ruột chờ đợi.

Một hôm đang làm việc, con T nó nháy máy, biết có biến, e định qua nhưng chân mình ko dám bước. Em sợ phải đối mặt với cảnh tượng đó. Nhìn thấy người con gái của mình đang trong vòng tay người khác.

Rồi e lại thôi mặc cho con T nó nháy liên tục, rồi nó nhắn lại:

– Anh ko qua ngay đi, chị H đi mất rồi

Em muốn qua xem mặt mũi cái thằng đó ntn lắm chứ, muốn biết nó là người ntn mà lại có thể dễ dàng qua mặt em chinh phục được H ???