Chương 19

Nơi căn phòng nhỏ bé đó…. Em đã được nghe lời yêu của Gái dành cho mình…. Cơ mà lúc em còn không tin những gì mà mình đang nghe thấy.

E: Hả…. Bà… Bà vừa nói là….?

Gái:…. (im lặng rồi cúi gằm mặt xuống)

E: Tr…. Tr vừa gọi mình bằng ” Anh “…. đấy à??

Đôi má xinh xắn,trắng trẻo ấy bỗng đỏ ửng lên, hai tay thì cứ vân vê vào nhau…. Nhìn Gái lúc đó đáng yêu thật

Bạn đang đọc truyện tại TruyenHD

Gái: Em…Em…. Tôi… Tôi….. Ông…Ông quá thể đáng!

Vưa dứt câu Gái đã lại dơ nắm đấm lên rồi đánh vào người em ngay được… Thật tình hết chỗ nói…

E: Ơ…. Sao bà lại đánh tôi

Gái: Ghét cái mặt.

E: Ơ…. Tôi làm cái gì chứ?!

Gái: Hứ

Em và Gái là thế đấy…. Đúng là chả mấy khi được tình cảm…. Chỉ được một lúc rồi lại đâu vào đấy….. Trước mắt em lúc này là người con gái em yêu cơ mà…. Và giờ thì em cũng biết chắc rằng gái cũng có tình cảm với mình….. Em thật sự hạnh phúc lắm…. Nhưng mà…. Nhưng còn chuyện của anh chàng hang xóm kia thì sao, chuyện nhà gái nữa…. Vả lại…. Em cũng không biết chuyện tình cảm này rồi sẽ đi về đâu….. Em kéo gái lại gần người mình, rồi ôm vào lòng

E: – Thôi mà…. T chỉ đùa Tr vậy thôi. T hiểu những gì Tr vừa nói mà

Gái: – …….

E: Sao thế? sao im lặng vậy

Gái: – Tại T ấy… Cứ trêu người ta hoài à

E: – Hi. Thì ai bảo vừa lẫy…. Còn đuổi T về kia mà…

Gái: – Hi… Tại lúc đó giận quá…với lại cứ tưởng…. tưởng T không có… không có cảm tình gì với Tr hết á…

E:- Ngốc quá nha!

Gái: Ừ…. Tôi ngốc… tôi ngốc nên mới….. nên mới yêu anh!

…..

Nhìn làn da gái nhợt nhạt… mà em xót quá…. Đôi mắt thì sưng lên… chả biết đã phải đổ lệ bao nhiêu lần rồi…. Em tiến tới góc bàn, sẵn tiện túi cam, em pha cho Gái cốc nước

E: Tr uống chút đi, người xanh xao quá đấy

Gái: Hi. Eo ơi. Tình cảm ghê

E: Thôi. Uống đi tiểu thư ơi (thỉnh thoảng e vẫn hay đùa với gái như vậy)

Gái: Đánh chết giờ… cứ trêu người ta thôi…

E:Tr ốm lâu chưa? Nghỉ học ở nhà thế này chắc buồn lắm nhỉ…?

Gái: Ừm… buồn lắm…. Đợi ai đó mãi mà chả thấy đâu!!

E: Đợi ai cơ? Sao không gọi điện ấy

Gái: Ừ…. Đợi thằng khờ ấy

E: Ơ….

E: Mà Tr thế này chắc là… do T phải không?

Gái: Không… không có mà…

E: Thật ra…. thật ra từ lâu T đã mến Tr rồi….Từ cái ngày bọn mình gặp nhau ấy…Nhưng mà Tr à… T…. T không có….

Nói đến đây thì Gái lấy tay rồi đặt lên môi em, Gái mỉm cười rồi lắc đầu

Gái: Tr không có cần những thứ đó….T đừng có nghĩ ngợi gì cả…. Chỉ cần T… không phụ lòng Tr là được rồi!

E: Oh… Nhưng mà…

Gái: Không có nhưng nhẹo gì cả… Lo mà học đi… Rồi đỗ đại học, ra trường đi làm…. Lúc đó người ta sẽ đòi đấy. hiii

E: Ừm. Hi… Mà… mà cái anh hôm nọ lai Tr đâu rồi

Gái: Anh nào cơ….. Đây nhiều anh lắm… hi (lại giả nai rồi….)

E: Cái anh hàng xóm mà Tr kể với T ấy…

Gái: Hi. Ừm…. Đúng là tối hôm đó Anh ấy có đèo Tr đi học….. Nhưng mà không phải Tr muốn thế đâu…. Tại hôm đó anh ấy sang nhà chơi…. Mà Tr lúc đó đang chuẩn bị đi… mà Anh ấy cứ đòi đèo Tr đi thôi nên mới….

E: Oh. Vui quá nha…. thế mà T cứ tưởng Tr giận T rồi quên luôn á

Gái: Hì… Có đâu… Thương còn chẳng hết nữa là…. Mà lần sau còn như thế…. Tr không thèm nhìn mặt T thật luôn.

E: Èo… ghê thế

Gái: Ừ…. Tôi đây ghê đấy… ghê từ bé rồi. hii

Nhìn lên đồng hồ…. Vãi thật… cũng gần 4 giờ chiều rồi… Sao mà nhanh thế nhỉ, nói chuyện có được tí à

E: Thôi. Cũng muộn rồi…. T về nha…

Gái: Gì… vẫn còn sớm kia mà…. Chưa gì đã về rồi

E: Thôi…. để lúc khác T đến chơi với Tr…. Mà mẹ Tr ở dưới nhà kià….

Gái: Không có lo đâu…. Mẹ Tr hiền lắm… hi

E: Thế hả …. Chả bù cho con gái

Gái: Ông vừa nói cái gì hả? (Lại dơ nắm đấm ngay lên được. hicc)

E: Ặc. Vừa mới hiền lành chút…. giờ đã…

Gái: Hứ. Ai bảo thích nói xấu tôi cơ

E: Tôi nói xấu bà bao giờ…

Gái: Vừa nãy còn gì nữa….. có thích cãi không hả?? Oánh cho bi giờ

E: Lại động chân tay rồi…

Gái: Hi hi.. đùa tí thôi… Đây không nỡ đánh đâu

E: Hi. Thôi T về nha. Tr ở nhà chịu khó nghỉ ngơi…. Rồi khi nào khỏe… T dẫn Tr đi chơi nhé

Gái: Hi…Nhớ đó nha

Em chào gái rồi xuống nhà xin phép bác gái ra về. Cũng may là bác gái hiền thật, chỉ toàn cười…. chứ không chắc cũng mệt lắm đây… Đến thăm gì… mà tâm sự với con gái nhà người ta hang tiếng đồng hồ … Thôi thì cái duyên nó đến… mình cứ tiến tới vậy…. Dù biết trước rằng sẽ còn rất nhiều điều khó khăn đang chờ đón hai đứa bọn e.