Chương 36: 18+

Tử Thiên ôm Tử Vỹ thật chặt. Sắc mawth cũng đườn như trở nên tái mét, đáng sợ tới mức dọa người.

- Tử Thiên...

Bàn tay vô lực của Tử Vỹ khẽ níu lấy cổ hắn. Lúc này từng đợt sóng trong cơ thể cô lại lũ lượt ùa về, lần này mạnh liệt hơn lần trước khiến cô không kìm chế nổi nữa rồi bởi vì cơ thể cô đang vùi trong l*иg ngực rắn chắc của người đàn ông mà nàng yêu mến. Nhiệt độ cơ thể cô không ngừng tăng lên nhưng cô vẫn cố kìm chế bản thân, cất tiếng nhưng trong giọng nói lại tràn đầy sự mê hoặc:

- Tử Thiên, em muốn... về nhà.

Anh khẽ nhíu mày một lần nữa ôm chặt nàng vào lòng. Tên khốn khϊếp nào lại dám đối xử với người phụ nữ của anh như thế. Anh nhất định điều tra cho rõ ràng.

- Tử Vỹ ta về nhà rồi em cố chịu thêm chút nữa tôi lấy thuốc giải cho em.

Cánh tay cô giống như rắn nước cứ cuốn chặt lấy cổ Tử Thiên. Ánh mắt hiện lên những nét nhu tình đầy quyến rũ không khó nhận ra cô đang bị kí©h thí©ɧ tới mức nào.

Tử Thiên đặt cô ngồi xuống ghế sofa vừa đứng dậy định đi láy cho cô một ly nước thì lại bị giữ chặt lại. Không những thế cô còn nhẹ nhàng kéo anh ngồi xuống ghế sofa rồi cả người dán chặt vào anh.

Chết tiệt! Rốt cuộc Tử Vỹ đã uống phải loại thuốc kí©ɧ ɖụ© nào?

Tử Vỹ nhìn chăm chú vào gương mặt của Tử Thiên bắt đầu nở nụ cười mê hồn. Khuân mặt cô rạng rỡ xinh đẹp hệt như một đóa hoa. Mỗi lần đôi môi đỏ mọng của cô hé mở đều cực kỳ khiêu gợi khiến cho Tử Thiên không khỏi hồn siêu phách lạc.

- Tử Thiên là anh sao?

Tử Thiên sdao có thể chịu được bị Tử Vỹ dụ dỗ như vậy chứ. Anh nhanh chóng xoay người cô lại, chuyển thành chủ động, đem cô đè xuống. Bàn tay thanh tú thành thục siết lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô cúi đầu cất tiếng khàn khàn.

- Phải, là anh, Tử Thiên.

- Tử Thiên...

Cuối cùng Tử Vỹ cũng có thể buông lỏng bản thân mỉm cười một cách thoải mái. Nụ cười của cô đẹp mê người tất cả đều toát lên vẻ yêu kiều. Khiến người ta muốn phạm tội đồng thời gieo rắc vào lòng đàn ông thứ cảm giác mong ngóng chờ đợi.

- Tử Thiên, em nóng quá.

Với dáng vẻ cực kỳ mê hồn, Tử Vỹ khẽ chu miệng nhỏ nhắn về phía Tử Thiên còn liếʍ nhẹ lên môi đỏ hồng nữa.

Nếu hôm nay anh không tới kịp, nếu hôm nay cô xảy ra chuyện gì anh thực sự sẽ không tha thứ cho bản thân mình.

Tử Vỹ trong ánh mắt chỉ tràn ngập tình yêu dành cho Tử Thiên. Cô cũng không làm cách nào có thể đè nén những khát khao dâng lên trong cơ thể đành chủ động nâng đôi môi đỏ mọng đến gần anh. Cô biết rõ người trước mặt nhất định là Tử Thiên, là người đàn ông cô đem lòng yêu mến.

Dáng vẻ của cô khiến anh cúi đầu khẽ cười. Hương thơm thanh mát từ hơi thở của cô đánh thẳng vào tâm tư của anh khiến anh nhanh chóng cảm nhận được đôi môi mềm mại, ngọt ngào như thanh kẹo đường của cô. Thậm chí cô còn chủ độngvươn chiếc lưỡi đinh hương của mình ra cuốn lấy làn môi mỏng của anh.

Thân thể Tử Vỹ mềm mại, uyển chuyển như nước dính sát vào thân thể cao lớn đầy mạnh mẽ của Tử Thiên. Dáng vẻ của cô lúc này giống như một con mèo con ngoan ngoãn dựa trên l*иg ngực của anh, nhẹ nhàng câu dẫn, nhẹ nhàng khıêυ khí©h sự rung động nguyên thủy nhất của anh.

Tử Thiên cũng không cự tuyệt hành động khıêυ khí©h của Tử Vỹ anh chủ động chiems lấy đôi môi của cô nhanh chóng phối hợp với chiếc lưỡi của cô, hòa vào dáng vẻ của cô mà triền miên.

- Tiểu yêu tinh.

Tử Thiên khẽ gầm nhẹ. Một bàn tayu quen thuộc luồn ra sau lưng cô khẽ kéo khóa chiếc váy để lộ ra tấm lưng mảnh khảnh tráng không tì vết của cô rồi trượt xuống phía hông cô thăm dò, một bàn tay khác đem bộ váy trên người cô cởi bỏ, thân hình tuyệt mỹ hiện ra trước mứt anh không một chút che đậy.

Bầu ngược căng tròn như ẩn như hiện chứng kiến một cảnh xuân tươi đẹp trước mắtTử Thiên không nhịn được liền cúi đầu xuống mở to miệng mà ngậm lấy đỉnh hồng của nàng.

- A, uhm Tử Thiên...

Tử Vỹ khẽ kêu nhẹ một tiếng thanh âm cực kỳ yếu ớt, toàn thân hoàn toàn vô lực dựa vào cơ thể của Tử Thiên. Từng cơn sóng tình dâng len dồn dập khiến cô không thể suy nghĩ được gì. Toàn thân nóng ran chỉ muốn dựa vào người đàn ông trước mặt. Dáng vẻ kiều mị với hai gò má ửng hồng của nàng khiến người ta càng mê luyến. Một cảm giác trống rống như đang phủ kín cơ thể cô. Dưới sự kí©h thí©ɧ thuần thục của Tử Thiên cảm giác ấy càng trở nên mãnh liệt, khó mà kiềm chế được cho tơi khi eo của cô được một bàn tay nống hổi nâng lên cọ sát với long cự đang dần to lớn như muốn thoát khỏi lớp vải bao bọc là quần áo.

Bàn tay nhỏ bé của Tử Vỹ lần tới những chiếc cúc áo của anh nhẹ nhàng mà cởi bỏ hiện ra cơ bắp săn chắc mê người.bàn tay còn lại ma mị mà luồn xuống phía dưới ôm lấy long cự của anh vuốt ve như muốn khıêυ khí©h mời gọi, không kiềm được mà cởi bỏ sự trói buộc của anh.

Tử Thiên cũng dứt khoát cởi bỏ toàn bộ cuồn áo, để lộ thân thể to lớn cùng làn da màu đòng hết sức mê người.

- Anh không kiềm chế được cũng là do em đấy.

Tử Thiên khẽ thở dài bên tai Tử Vỹ. Từng âm thanh rêи ɾỉ của Tử Vỹ phát ra hệt như tiếng mèo con. Hô hấp của cô cũng trở nên dòn dập, cơ thể khẽ run lên. Sau đó cô cảm nhận được bàn tay thanh tú của anh đang thăm dò nơi tư mật nhất của cô. Tử Vỹ bỗng rùng mình cơ thể cũng trở nên căng cứng hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn chiếc miệng nhỏ xinh không ngừng thở hổn hển. Anh sờ tay lên nụ hoa trắng hồng, ngón tay vân vê nụ hoa đó rồi vuốt ve hai cánh hoa khép chặt, anh dùng hai ngón tay tách nhẹ. Tử Vỹ càng lúc càng thở dồn dập trong cô giống như đang mông chờ thứ gì đó rất khó tả, luôn không ngừng rêи ɾỉ thành tiếng.

Anh đem ngón trỏ chọc vào, một ngón thôi cũng khiến lỗ nhỏ căng đầy đè ép bài xính dị vật xâm nhập. Anh tăng thêm lực đẩy ngón tay tiến vào sâu hơn đυ.ng phải lớp màng mỏng chắn ngang.

- A..aaa. Đau, em đau.

Tử Vỹ bị cảm giác lạ lẫm kéo về chút ý thức liền bật ra tiếng kêu, cơ thể càng run rẩy. Không hiểu sao cơn đau này càng khiến cô sảng khoái muốn nhiều thêm. Anh cúi xuống mυ"ŧ lấy viên hạch tâm nhỏ bé, gậy thị dưới thân càng phồng to đau đớn. Tử Thiên đưa lưỡi của mình liếʍ lấy nụ hoa kia, nó giống như con rắn ướŧ áŧ phủ lên mật thất của cô không ngừng len lỏi sâu hơn. Cơ thể cô co rút run lên từng nhịp theo tiết tấu của anh. Anh đưa lưỡi mình liếʍ lấy nụ hoa ấy phủ lên trên một lớp nước khiến nó càng trở lên kiều diễm. Lưỡi của anh giống như một con rắn nước ướŧ áŧ không ngừng chiếm đoạt lấy nơi tư mật của cô ngày càng tiến sâu vào trong nút chặt chiếc lỗ nhỏ ấy lại.

Tử Vỹ bất giác rùng mình hô hấp trở nên khó khăn hơn cơ thể đột nhiên căng cứng chiếc miẹng nhỏ xinh không ngừng thở hổn hển. Thân thẻ mềm mại của cô khẽ cong lên. Sự khıêυ khí©h của cô khiến anh không tài nào kiềm chế mạnh mẽ áp chặt cô xuống.

- Em nhỏ như vậy anh biết phảo làm sao đây

Một ngón tay cũng đã chật kín anh đưa thêm một ngón tay nữa vào thì lại chạt hơn không tài nào di chuyển.

Trong biệt thự to lớn trên chiếc sofa trong sảnh không ngừng vang lên tiếng hét mê muội của Tử Vỹ mỗi khi anh rút ra đút vào cơ thể cô lại càng phản ứng co rút ngang bướng không nới rộng thêm. Tử Thiên bò lên giữ cô trong khoảng không gian của riêng mình cúi xuống nhẹ giọng.

- Tử Vỹ ngoan nào, em thả lỏng ra đi sẽ không sao đâu anh sẽ nhẹ nhàng. Em nhất định sẽ thích.

Cô như bị anh thôi miên thả lỏng cơ thể để cho anh ra sức ra vào nơi tư mật ấy.

- A...a...a Thiên nhẹ thôi.

Mặc dù rất đau nhưng không hiểu sao cô lại rất sảng khoái càng lúc càng muốn thêm. Tay cô không ngừng di chuyển trên người anh mò xuống nơi long cự vuốt ve khẽ nói:

- Thiên... của anh to như vậy có đút nổi không? Em sẽ đau lắm.

Tử Thiên cắn nhẹ vào vành tai cô dỗ dành.

- Em đừng lo nhất định sẽ vừa.

Nói rồi anh nâng eo cô lên để chân cô vắt lên hông anh rồi cúi xuống hôn lên môi cô, nụ hôn lâu tới mức khiến cô quên đi mọi thứ mà triền miên cùng anh. Bàn tay anh nắm trọn bầu ngực căng tròn ấy bóp nhẹ rồi tốc độ ngày càng nhanh hơn khiến cô không kiềm được mà rên lên sảng khoái.

Cảm giác muốn được lấp đầy trong cô ngày một mãnh liệt, côn th*t nóng hổi ấy cô không thấy đáng sợ nữa ngược lại còn khao khát muốn nó nằm sâu trong cơ thể mình. Cô nâng eo mình lên áp sát vào vật to cứng ấy hơn như nghênh đó anh vậy.

Tử Thiên hiểu ngầm ý cô vui mừng phấn khích đâm mạnh vào nơi tư mật ấy. Cảm giác khít chặt co rút của cơ thể cô như ăn sâu vào anh khiến anh không khỏi gầm lên mãnh liệt ra vào nơi đó. Mỗi lần anh rút ra như muốn mang theo cả búi thịt của cô ra vậy. Cảm giác đau đớn xâm chiếm toàn cơ thể khiến cô như sắp ngất đi nhưng bản thân lại không thể chống lại sự ham muốn mãnh liệt ấy không tự chủ mà kêu lên.

- Aaaaaaa...aaa... ukm...aa... sâu hơn đi... sâu hơn.

Tử Thiên được cô khích lệ vận động càng lúc càng mạnh hơn, đột nhiên anh dùng sức đâm mạnh cự long to chướng phát huy hết công lực đâm xuyên qua lớp màng mỏng ấy. Nơi tư mật của cô tràn ra một dòng máu đỏ kéo theo sự đau đớn khôn tả khiến cô bật khóc nức nở.

Lần này anh dùng sức chiếm đoạt cô vì còn là xử nữ nên cô không thể nào chịu nổi toàn thân Tử Thiên cứng đờ lập tức dừng động tác chiếm đoạt của mình lại. Cảm giác tự trách và áy náy như ăn mòn trái tim anh.

Tử Thiên không ngờ anh là người đàn ông đầu tiên của cô, trong lòng vừa xót xa lại vừa sung sướиɠ đến tận trời mây. Cảm giác độc chiếm làm thỏa mãn sự kiêu hãnh của anh.

Tử Thiên đau lòng áp khuân mặt anh tú của mình xuống khuân mặt kiều diễm của Tử Vỹ.

- Cả đời này anh tàn nhẫn với nhiều người riêng chỉ dịu dàng với mình em.

Nói xong anh đặt một nụ hôn thâm tình lên trán cô, nụ hôn này giống như tình yêu của anh đối với cô không hề xen chút du͙© vọиɠ. Anh dịu dàng hôn lên những giọt nước mắt của cô dỗ dành.

Anh rút long cự của mình ra vì sợ cô không chịu được. Mùi trầm hương trên cơ thể anh vì vận động mà càng nồng đậm trong không khí hòa với mùi hương mê hoặc trên cơ thể người phụ nữ thì tạo thành mùi vị tình ái rất khó diễn tả. Tử Vỹ vẫn chìm trong cảm giác kí©ɧ ŧìиɧ vừa rồi dịu dàng tựa vào l*иg ngực anh nức nở như chú chim nhỏ mất toàn bộ sức lực. Một lúc sau cô ngẩng đầu lên hôn nhẹ vào vành tai Tử Thiên thì thầm.

- Tử Thiên là anh thật tốt...

Đối diện với ánh mắt sâu thẳm ngập tràn tình yêu của cô anh khẽ nở nụ cười. Đôi mắt anh tràn ngập sự yêu thương chiều chuộng bàn tay khẽ vuốt ve cơ thể Tử Vỹ, tâm trạng có chút phức tạp. Vừa rồi khi biết cô bị cho uống thuốc kí©ɧ ɖụ© ngay cả gϊếŧ người anh cũng đã nghĩ tới.

Nhưnh vừa thấy dáng vẻ yêu kiều của cô anh lại không thể kiềm chế được. Anh lại bị mê hoặc, lại bị kí©h thí©ɧ bởi dáng vẻ kí©ɧ ŧìиɧ của cô. Hương vị của cô quá ngọt ngào, quá hoàn mỹ khiến anh từng phút từng giây nhung nhớ. Muốn thưởng thức một lần rồi lại một lần nữa. Nghĩ tới đây du͙© vọиɠ của Tử Thiên lại bắt đầu nhen nhóm. Anh cúi đầu xuống hôn Tử Vỹ đôi mắt trở nên đυ.c ngầu.

Lúc anh rời khỏi cơ thể Tử Vỹ, bản thân cô có chút hụt hẫng cảm giác rất khó chịu giống như vừa mất đi thứ gì đó rất quan trọng. Cảm xúc mãnh liệt trong cơ thể không ngừng kêu gào muốn anh trở vào bản thân cô, muốn anh ra vào mãnh liệt hơn.

- Tử Thiên...uhm...

Cô đón nhận anh lần nữa. Lần này anh trở vào dễ dàng hơn nhưng cảm giác còn hưng phấn hơn cả lần trước. Cô co rút khít chặt tới mức không còn chút khe hở nào. Thân thể cô như chứa một sức mạnh to lớn khiến đàn ông có thể lêи đỉиɦ bất cứ lúc nào.

Dòng suối trong cơ thể Tử Vỹ như sống lại, cùng với sức mạnh của dã thú trong cơ thể cô đang bắt đầu bùng cháy. Từng hồi từng hồi kích động đều đánh vào trái tim cô. Hơi thở lại bắt đầu gấp gáp hai gò má lại bắt đầu ửng đỏ.

Tử Vỹ không chịu nổi cơ thể văn vẹo xuốn lấy Tử Thiên như không thể tách rời. Cô ngước lên với ánh mắt mờ mịt nhìn anh, khuân mặt anh trở nên phong tình khó tả. Tử Thiên hoàn toàn bị dáng vẻ của Tưe Vỹ đầu độc dịu dàng đáp lại sự quyến rũ của cô.

- Muốn sao.

Tử Thiên trầm giọng hỏi dường như đang cố ý trêu đùa Tử Vỹ. Sự dừng lại đột ngột của anh khiến cô trở nên khó chịu, không chịu đựng được nữa cơ thể cứ vặn vẹo nhún nhảy đòi anh.

- Thiên anh đừng như vậy...

Tận nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể Tử Vỹ không ngừng co rút khiến cô không chịu được mà run rẩy rêи ɾỉ. Cô nhìn anh đôi môi đỏ mọng nũng nịu.

- Anh bắt nạt em...

- Anh bắt nạt em sao?_ Nụ cười của Tử Thiên càng trở nên tà mị. Mặc dù anh cũng chẳng kiềm chế được bao lâu nữa, mặc dù từng giây phút trong cơ thể Tử Vỹ anh muốn điên cuồng mà vận động. Nhưng cơ thể rắn chắc lại cố ý đè xuống dưới, khiến người phụ nữ dưới thân không ngừng thở dốc và phát ra tiếng rên mê người. Cánh tay trắng mịm không kìm được mà ôm cổ anh, vuốt ve lònog ngực anh nức nở:

- Anh toàn bắt nạt em thôi... Thiên anh đừng như vậy..._ Đôi môi cô vừa nói vừa run rẩy cơ thể vặn vẹo chuyển động. Thiếu chút nữa anh bùng nổ rồi.

Tử Thiên vội vàng giữ lấy Tử Vỹ. Mỗi lần cô quay chuyển đều khiến anh suýt nữa điên cuồng vận động.

Tử Thiên xấu xa kề sát trán mình lên trán cô đưa ra yêu cầu

- Cầu xin anh đi...

- Thiên... xin anh... muốn em.

Tử Vỹ hoàn toàn bị ngọn lửa du͙© vọиɠ dẫn dắt khống chế. Cô không do dự cong người áp sát cầu xin. Cô chỉ muốn đắm chìm trong cơ thể Tử Thiên hơi thở đã trở nên gấp gáp.

- Gọi anh là chồng đi..._ Thân thể Tử Thiên lại khẽ chà sát hành hạ du͙© vọиɠ của cô. Động tác của anh khiến cô càng trở nên run rẩy. Giọng nói nũng nịu càng lúc càng dễ nghe tới mức khiến anh tan chảy.

- Thiên Thiên... Chồng à... Ông xã...

Khao khát mãnh liệt không thể nào khống chế được nữa du͙© vọиɠ trong hai người hừng hực bốc cháy. Đây là một loại hạnh phúc một loại cảm xúc mà anh chưa từng có bao giờ. Anh mạnh mẽ đỡ lưng của Tử Vỹ dính chặt vào người mình hơn làm động tác ngồi dậy đột nhiên buông tay khiến cơ thể cô đã mềm yếu không chút sức lực giờ phút này lại không thể chống đỡ liền áp xuống mạnh mẽ khiến côn th*t Tử Thiên đâm vào sâu hơn cả lúc nãy. Một cảm giác nóng bỏng xuyên thẳng tới nơi sâu nhất trong cơ thể cô.

- Aaaa...._ cơ thể cô liền thẳng đứng tất cả co rút mãnh liệt. Dã thú của Tử Thiên thực sự quá to lớn.

Tử Thiên lêи đỉиɦ thực sự quá sảng khoái nhìn bụng Tử Vỹ không ngừng phập phồng co rút lại càng kí©ɧ ŧìиɧ hơn. Anh đưa hai tay bám vào eo cô đưa cô lên xuống giống như chơi thú nhún từng nhịp từng nhịp mà gầm lên. Tử Vỹ chìm trong hoan lạc nhún nhảy tóc cô xõa xuống theo nhịp mà nhún nhảy theo.

- Aa...a...a ukm... ư... ư.

Anh đưa tay ra khẽ vuốt ve thân thể Tử Vỹ nghiến răng mà lên tiếng.

- Em sắp cắt đứt anh rồi.

Anh không kìm chế bản thân hơn nữa mặc cho dã thú càng lúc càng to, ôm lấy cô xoay người đè cô xuống. Anh nâng người lên đưa dã thú từ từ rời khỏi cơ thể cô. Nhưng tới lúc sâp rút lui anh lại dùng lực đâm mạnh xuống dưới. Cảm giác hoan ái ấy cứ thế liên tiếp nhau gặm nhấm lấy hương thơm từ cơ thể cô.

- Chồng à... đừng... đừng dừng lại.

Tử Vỹ rõ ràng không chịu được dòng điện mà Tử Thiên mang tới như cơ thểluôn không nghe theo cứ ưỡn cong lên nghênh đó dã thú, còn khiến cô nói ra những lời đó. Phản ứng của thuốc kí©ɧ ɖụ© này quả không tầm thường.

Sau khi vận động kịch liệt đổi không biết bao nhiêu tư thế. Anh cúi xuống ngậm lấy đỉnh anh đào sớm đã đỏ ửng của Tử Vỹ nún mυ"ŧ. Dã thú trong cơ thể nàng lại không ngừng vận động ngày càng gia tăng tốc độ đâm sâu vào trong cơ thể cô.

Dưới phản ứng của thuốc coq thể cô càng nhạy cảm hơn mỗi lần anh ra vào thì cô đều co rút mãnh liệt. Bụng cô ngày càng căng cứng chứa đựng bao chất dịch trắng đυ.c đến mức dò gỉ cả ra ngoài dính lên khắp dùi cô, đó giống như báo hiệu cô đang lêи đỉиɦ. Tử Vỹ đột nhiên ôm chặt lấy cổ Tử Thiên rêи ɾỉ như rót mật.

- Chồng... em muốn ở trên cơ.

Cô ngày càng chủ động, anh hưng phấn nghe theo cô dùng sức đưa cô lên phía trên mình để cả người dựa vào sofa. Cô mạnh dạn trườn xuống giữa hai chân anh ngậm lấy long cự mà liếʍ mυ"ŧ. Anh thoải mái đan tay vào tóc cô khích lệ.

- Nữa đi... nữa đi, anh yêu em.

Cự long dài quá cô lại không thể ngậm hết đành dùng lưỡi liếʍ nó phủ lên lớp nước bóng loáng sau cùng cô ngậm lấy đầu long cự mà nún cổ họng phát ra riếng đêm mê chết người. Bàn tay nhỏ nhắn của cô không tự chủ mà nắn bóp hai quả cà của anh khiến anh lần nữa lại khao khát cô hơn. Tử Thiên nhấc cô lên để cô đè lên thân mình, anh ôm trọn cô vào vòng tay cúi xuống hôn lên bầu ngực căng tròn mυ"ŧ mạnh in hằn vết hôn của anh lên người cô. Vết hôn đó hiện lên đỏ hồng kiều diễm giống như sự đánh dấu của riêng anh lên cô. Mọi chỗ trên cơ thể cô anh đều muốn đánh dấu nên không ngừng nhấn nhá cắn lên người cô. Tử Vỹ ghé sát vào người anh thì thầm vào tai.

- Chồng...anh đưa em lên phòng đi.

Tử Thiên hôn lên môi cô cưng chiều đồng ý. Anh mặc cho cô chiếc áo khoác rồi nhẹ nhàng bế cô lên đi lên phòng.