Chương 19
Ba tuần sau, bạn học Tô Tố đột nhiên phát hiện trên tấm bảng nhựa trước tòa nhà kí túc xá nữ ghi hàng chữ “Nam sinh và chó không được phép vào” có treo một bức thư pháp to. Với thị lực hai mắt gà mờ, Tô Tố chỉ có thể nhìn được đại khái, màu đỏ kết hợp với xanh lá, quả nhiên … rất được, rất mạnh mẽ.
Bạn học Thúy Ti cực kì kích động, tưởng như nước mắt giàn giụa.
“Tô Tố, bây giờ cậu thật là hot à nha.”
Cái gì?
“Cậu xem xem, tác phẩm thư pháp kia tốn bao nhiêu tiền hả? 1 mét 13 tệ, lại còn là thêu thủ công, thật là lợi hại nha.”
Gì cơ ?
“Tình huống gì vậy?!!” chẳng lẽ mình lại được chương trình tìm kiếm ngôi sao phát hiện, có mặt trên tạp trí chuyện phiếm ư ???
Look, mời xem, Thúy Ti trình diễn tư thế mẫu, một tay chỉ lên trời. Tô Tố mắt trợn trừng đeo kính lên, không ngờ lại là….
Bạn học Tô Tố, tôi- yêu- em!
Chữ đỏ gạch chân xanh lá, đẹp đến chói mắt!
Bạn học Tô Tố, mi không thể tức giận được, đây chỉ là một trở ngại để khảo nghiệm ý chí của mi mà thôi.
“Tô, nhiều màu sắc nhiệt huyết vậy, là anh nào đã ca tụng công đức cho cậu vậy?”
Mẹ nó, kẻ mù màu nào đã làm ra cái thứ này, bắt được nhất định phải cho hắn ta lõa thể thị chúng, Tô Tố gào thét trong lòng.
Kẽ lõa thể thị chúng thì không bắt được, đợi đến hoàng hôn bạn Tô lại nhận được một cú điện thoại không thể tưởng tượng được.
“ A…..” không hề ngoại lệ, lại là một tiếng hét chói tai, “ Tiểu Tố à, mẹ già này tại sao lại không biết con có quyết tâm muốn kết hôn vậy.”
“Sao cơ, mẹ à, mẹ không phải mắc chứng co giật rồi chứ ?”
“Muốn chết à, mẹ con vẫn còn là thiếu nữ, còn cách xa cái tuổi mắc chứng co giật” lại thêm một tiếng chói tai: “Tố à, có phải con có bạn trai rồi không?” đột nhiên nói lưu loát tiếng phổ thông, điều này chứng tỏ đồng chí mẹ già thực sự kinh hoàng rồi.
“Không có, con tuyệt đối không có” trạch nữ thì không dễ dàng sa chân vào lưới tình đâu mẹ à.
“Gặp được ai tốt thì phải biết nắm chắc, cái cậu Chân Phiên Chấp hôm qua cũng không tệ lắm.”
“Chân Phiên Chấp??!!” Anh ta làm sao mà biết được số điện thoại nhà mình?
Vừa cúp cuộc điện thoại kì dị, lại nhận được một tin nhắn kì cục, quả nhiên trước sau tiết thanh minh không hề thái bình. (trước cơn giông bão trời thường im ắng lạ kì)
“Tô Tố, bạn có thư nè” một phong thư to đùng được ném trước cửa sổ gần chỗ Tô Tố, mọi người cũng tiến lại gần, Thúy Ti mang vẻ mặt của kẻ lắm chuyện nói “Tô, dày như thế này, không phải là thư tình chứ.”
Đúng là miệng quạ đen, Tô Tố mắt trợn trừng hết mức, một tay xé mở phong thư, quả đúng là thư tình, ừm, lại còn 1 kiểu chia làm 2 phần, một phần tiếng anh, một phần tiếng trung, thật là cẩn thận nha.
“Lại còn có một tấm ảnh chân dung nữa” Thúy Ti cướp nhanh một bước, túm lấy tấm ảnh, thở một hơi dài, vẻ mặt khó có thể tin được : “Tô, không ngờ lại là một mĩ nam à nha.”
A, đâu nào, đâu nào, Tô Tố một phen chạy qua, anh trai trên tấm ảnh trông mặt rất quen, tiến lại gần nhìn một cái, không ngờ lại là cái tên Chân Phiên Chấp kia.