Chương 9

Một lần tình cờ, An Ninh biết được sau ca hội ngày hôm ấy có chuyện xảy ra, là chuyện kinh thiên động địa a.

Nguyên nhân là sau ngày hôm ấy có ảnh được đưa lên, mà người đưa lên lại chính là Nhất Thể Cơ.

Nội dung rất đơn giản, là để đáp trả lại nhóm anti fan mắng chửi Quy Ẩm phụ lòng thần tượng của họ.

Chỉ có hai bức ảnh.

Xuất phát từ QQ, một người đàn ông không may để bạn gái mình có thai, người kia không muốn đứa bé này, để bạn gái kia đi phá, đồng thời hai người ước định, mùa xuân năm sau sẽ kết hôn.

Mà hai người kia, một là Hà Liễu Triêu Phong, người còn lại cũng khá nổi danh trong võng phối, là Tiêu Tiêu.

Fan hai nhà cãi nhau một trận lớn.

Rất nhiều người quay sang phê phán Hà Liễu Triêu Phong.

Bước chuyển quan trọng, chính là xế chiều ngày hôm ấy.

Có một bức ảnh khác được đưa ra, chứng minh rằng hai bức ảnh kia là do PTS mà thành, đồng thời cũng lớn tiếng lăng mạ Tiêu Tiêu.

Sau đó Tiêu Tiêu nhịn không được cũng đáp trả lại, cứ như vậy mà chiến tranh nổ ra.

Cuối cùng Tiêu Tiêu bị một nhóm fan nhân danh công lý mắng là làm vấy bẩy võng phối.

An Ninh biết chuyện này từ một người đáng ra không nên cùng cậu có bất kỳ liên hệ nào – à không, là trừ tình địch ra thì không nên cùng cậu có bất kỳ liên hệ nào.

Thật là Quân Duyệt, cái người muộn tao thích buôn chuyện này trong lúc trò chuyện với một người mới vào tên Tiểu Bạch, cứ như vậy mà tuôn ra hết. Rồi cũng cứ như vậy mà An Ninh nhìn thấy.

An Ninh tò mò hỏi Áo Giáp rằng Tiêu Tiêu đã xảy ra chuyện gì, Áo Giáp thao thao bất tuyệt thuật lại hết cho An Ninh nghe.

Đầu tiên là, một bức ảnh pts bị lộ ra – đoạn chat thị uy với Quy Ẩm.

Không biết thế nào mà bức ảnh pts kia lại đến tay Nhất Thể Cơ. Kỳ thực chuyện này chỉ có Nhất Thể Cơ mới biết, là do cô xem trộm máy tính của anh họ Văn Nhất Minh.

Đương nhiên, Nhất Thể Cơ – Văn Nhất Văn nhìn thấy liền đi chất vấn Tiêu Tiêu.

Tiêu Tiêu làm bộ dạng cô thực sự nghĩ tôi có khả năng làm sao? Quy Ẩm có không ít ‘chuyện tốt’ a. Thuận tiện kí©h thí©ɧ Nhất Thể Cơ một câu: “Có bản lĩnh thì mang ảnh chụp ra công bố đi.”

Vì vậy Nhất Thể Cơ quê quá hóa khùng đem đoạn ảnh chụp kia đến diễn đàn hường phấn, bày tỏ đôi cẩu nam cẩu nữ kia đã làm anh họ cô bị tổn thương sâu sắc.

Tin này lan rộng được một thời gian, chính Tiêu Tiêu lại hóa thân thành chính nghĩa, đưa ra bằng chứng bức ảnh kia là PTS, sau đó kéo theo Roi Da, Nha Nha cùng Áo Giáp, tự mắng chửi chính bản thân mình.

An Ninh nghe xong cái hiểu cái không, thực sự … quá thâm sâu..

Cậu mở trò chuyện riêng với Tiêu Tiêu ra.

Diệp Tử: Tiêu Tiêu, có ở đây không?

Tiêu Tiêu: Ở.

Diệp Tử: Tiêu Tiêu, sao lại làm vậy, lại tự khiến mình trở thành người xấu..

Tiêu Tiêu: À, vì một người thôi.

Diệp Tử: Hà Liễu Triêu Phong?

Tiêu Tiêu: Cái người kia, cho dù đã chết cũng không được an ổn, không biết kiếp trước đã nợ gì đây.

An Ninh sửng sốt, Tiêu Tiêu, chính là biết An Liễu đi, mới có thể.. biết em ấy đã không còn.

Tiêu Tiêu cũng không nói gì. Trong mắt Tiêu Tiêu, Diệp Tử chỉ là một người ngu ngốc ái mộ An Liễu. Có nói cũng không hiểu.

An Ninh thật hâm mộ An Liễu, em ấy có người vì em mà nguyện ý rời bỏ võng phối là Kiến Phùng Sáp Côn, có người thích em đến mức có thể tự lừa dối bản thân là Quy Ẩm, có người bạn luôn ở bên cạnh là Quế Hoa, còn có một người vì em ấy mà cố gắng hết thảy, cả việc tự biến mình thành người xấu cũng không màng. Em ấy có nhiều người ái mộ, lặng lẽ ở bên cạnh, bảo vệ em như thế.

Mấy em gái trong tổ kịch lúc nào cũng nói “giới võng phối rất loạn”, “nước rất sâu”.. Thế nhưng tại đây, nơi hỗn loạn nhất trong võng phối, lại khiến người ta bị cuốn hút đến vậy..

An Ninh đột nhiên cảm thấy vui vẻ, cậu lại có thể xuất hiện ở nơi này.

An Ninh cho rằng, quan hệ của Hà Liễu Triêu Phong và Quy Ẩm chỉ đành phải dứt khoát. Kịch của Hà Liễu Triêu Phong vẫn ra đều. Thời gian một năm cũng đã qua phân nửa, chỉ còn nửa năm nữa thôi là sẽ hết. Nửa năm này cậu sẽ chậm rãi phát từng ca khúc..

Thế nhưng kế hoạch tiếp theo lại ngoài suy đoán của cậu.

Trong kế hoạch viết, là một kịch mới

Tác giả tên là Phong Diệp. Chỉ viết hơn một chương, tựa hồ như kể lại. Cố sự không dài, bình luận rất nhiều. Tác phẩm bỏ đấy đã được 5 năm. Phía dưới không ít người muốn xin bản quyền, thế nhưng tác giả cũng không trả lời. Chỉ là trong thông cáo có viết, tác phẩm đã được ủy quyền phát hành.

An Ninh cũng chưa đọc truyện này, cậu đang gặp vướng mắc.

Không biết tìm ai.

Chính cậu là kế hoạch thì không thể, vốn An Liễu ghi rằng đi tìm “Tiêu Tiêu”, cô ấy sẽ giúp An Ninh tìm người hỗ trợ.

Thế nhưng danh tiếng Tiêu Tiêu mấy tháng trước đã bị phá hủy.

Diệp Tử hiện tại ở một nhóm, tên là Haha, cái tên rất là “ba trấm” thế nhưng những người ở đây bao gồm có Quy Ẩm, Hà Liễu Triêu Phong, Cá Chua Ngọt, Nhất Thể Cơ, Sawa. Đã từng hợp tác nên đều là những cái tên quen thuộc.

Trong đó, làm kế hoạch mà An Ninh thân nhất chỉ có hai người. Một là Châu Quang Bảo Khí, hai là Nhất Thể Cơ.

An Ninh suy nghĩ thật lâu, cuối cùng dùng thân phận Diệp Tử đi tìm Nhất Thể Cơ.

Diệp Tử: Cơ Cơ tỷ tỷ.

Nhất Thể Cơ: Chị đây, sao cậu lại cũng học cái thói xấu này vậy!!

Diệp Tử: Cơ tỷ, trong tay em có một tác phẩm đã được trao quyền, nhưng không có kế hoạch, truyện đã được sửa tốt rồi, tác giả cũng tương đối nổi, chị nhận không?

Nhất Thể Cơ: Gần đây chị hơi bận.. Mà thôi, xem chút rồi hẵng nói. Em gửi qua đây đi.

Diệp tử đem văn kiện tên ‘833747.txt” gửi cho Nhất Thể Cơ.

Nhất Thể Cơ thuận tay mở ra, liếc một chút.. liền kinh ngạc.

Nhất Thể Cơ: Mùa thu không có lá rơi!!!!!!!!!!!!! Phải là Mùa thu không có lá rơi không vậy!!!!!!!!!!!! Sao cậu lại được ủy quyền vậy!! Thật không khoa học!!!!!!!!! Cái này thật không khoa học!!!!!!!!!!!!!

Diệp Tử: Vậy… Cơ tỷ nhận sao?

Nhất Thể Cơ: nhận nhận nhận nhận nhận nhận nhận nhận nhận nhận nhận nhận!!!!! Đương nhiên là nhận rồi! Chị xin quyền tác phẩm này lâu lắm rồi. Em không biết chị đi xin bao nhiêu lần đâu, lần nào cũng viết bình luận rất dài!

[Không biết đã không tìm chị..] An Ninh có hơi phúc hắc một chút.

Nhất Thể Cơ: Ha ha ha, thật cao hứng quá, muốn khóc quá đi thôi!

An Ninh có chút nghi hoặc, không phải truyện bl thông thường sao? Làm gì đến mức như vậy?

Diệp Tử: Được rồi, tác giả nói có thể trao quyền, nhưng cô ấy có hai điều kiện.

Nhất Thể Cơ: Điều kiện gì? Chẳng lẽ là.. người đó thèm muốn.. chị… từ lâu rồi sao?

Diệp Tử: Ặc, cái gì vậy? Tác giả nói, đầu tiên, chị phải tìm được một nhóm tốt nhất nhận kịch này, thứ hai, chủ dịch thụ, tác giả đích thân yêu cầu phải là Hà Liễu Triêu Phong.

[ Bất quá, nếu thực sự em ấy không được, có thể thay đổi người, nhưng phải đảm bảo kịch làm thật tốt.] Những lời này An Ninh không có đánh ra. Cậu nhìn ra được, đây là tác phẩm mà An Liễu vô cùng yêu thích..

Nhất Thể Cơ: …………

An Ninh có chút khẩn trương, cậu biết Nhất Thể Cơ có đôi chút thành kiến với Hà Liễu Triêu Phong.

Diệp Tử: Không được sao? Hà Liễu Triêu Phong…….

Nhất Thể Cơ: Không phải, cậu ấy rất được, thực sự rất được, hai yêu cầu này vô cùng hợp lý. Chị cũng định chọn Triêu Phong giống Phong Diệp vậy. Chỉ là chị đang suy nghĩ, Trần Thu có nên dùng anh ấy hay không.

Diệp Tử: Anh ấy?

Nhất Thể Cơ: Được rồi Diệp Tử! Chị nhận, em vẽ banner đi nha, banner lần này đừng nghĩ cứ vẽ là qua cửa nha, chị là, dùng tính mạng mình để làm kịch này đấy!

Ngày hôm sau, An Ninh rốt cuộc hiểu được “Dùng tính mạng để làm bộ kịch” nghĩa là như nào.

Nhóm tốt nhất trong mắt Nhất Thể Cơ chính là như này.

Staff:

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ

Đạo Diễn – Roi Da Khỏa Thân

Biên Kịch – Phong Diệp

Trang Trí – Diệp Tử

Giám Sát – Áo Giáp Nhập Trận

Hậu Kỳ – Dã Cúc

Ed – Hà Liễu Triêu Phong

Tuyên Truyền – Tiêu Tiêu

Cast

Phong Diệp – Hà Liễu Triêu Phong

Trần Thu – Quy Ẩm

Cha Trần – Trường Minh

Cha mẹ Phong Diệp – Thuật Hồn, Nhạc Nhạc

Dẫn truyện – Cá Chua Ngọt

Niếp Do Cẩm – Thật là Quân Duyệt.

Dương Liễu – Cử Bộ Vô Song

Ông chủ Hàn – Kiến Phùng Sáp Côn

Phong Diệp hồi trẻ – Nói Mớ

Dương Liễu hồi trẻ – Quế Hoa Liên Tử Cao

Trần Thu hồi trẻ – Nhạc Nhạc

Ông cụ, ông chủ tòa soạn báo, nữ bí thư, mẹ Trần, Mập Mập Quang Vinh, em gái nhỏ, em trai nhỏ – Thanh Minh

Cầm đầu nhóm côn đồ – Lưu Manh Giáp

Tổ kịch đầy tinh anh xuất chúng cứ thế ra đời.