Lúc mở cờ trong bụng, cho dù là bình thường cực kỳ chán ghét nước cà chua, vào lúc này cũng giống như rượu ngon hương vị tốt đẹp đến mức làm say lòng người, sau một ly còn có thể thêm một ly nữa, người không biết nhìn thấy, còn tưởng rằng anh sắp chết khát.
"Tôi cũng không biết cậu lại thích uống nước cà chua như vậy?" Hoắc Duyên Lãng để cây viết trong tay xuống, rời khỏi phía sau bàn làm việc đi tới sofa ngồi xuống.
"Nước cà chua ở chỗ này của anh đặc biệt ngon."
"Là vợ tôi quy định mỗi ngày tôi đều phải uống nước trái cây tươi mới, vừa mới bắt đầu rất khó chấp nhận, sau một thời gian, ngược lại cảm thấy cũng không tệ lắm." Hoắc Duyên Lãng cầm bình thủy tinh trên bàn trà lên giúp bản thân rót một ly nước cà chua, một hơi thấy đáy, thở ra một hơi, thỏa mãn lộ ra nụ cười hạnh phúc, anh đùa cợt nhíu mày với bạn tốt. "Cậu tới Đài Loan hơn một tháng, đây là lần đầu tiên cậu tới phòng làm việc của tôi, sao hôm nay có thời gian rảnh vậy?"
"Tôi đi đến trường học, thuận đường tới đây gặp anh."
"Đúng rồi, tôi cũng quên cậu đồng ý với người ta mở một khóa học đầu tư quản lý ở đại học."
"Nếu như không phải là nhận được điện thoại, chính tôi cũng quên." Vị học trưởng Tề Tán Hạo của đại học Columbia biết được kế hoạch bay tới Đài Loan nghỉ phép nửa năm của anh, vội vàng liên lạc với anh, nhờ anh đảm nhiệm mở khóa trình một môn ở đại học, anh nghĩ nghĩ, có chuyện để gϊếŧ thời gian cũng không tồi, đồng ý.
Hơi dừng lại, Hoắc Duyên Lãng có vẻ đăm chiêu vỗ vỗ cằm quan sát Sở Cách Phi, cho tới bây giờ chưa nhìn thấy qua tên này vui vẻ đến ánh mắt cũng đang mỉm cười như vậy, chắc hẳn có chuyện tốt.
"Cậu đi săn thành công rồi sao?"
"Đối với tình hình thực tế của Tần Tinh Tinh anh hiểu rõ bao nhiêu?" Ngược lại Sở Cách Phi hỏi, mặc dù ngày hôm đó Tần Tinh Tinh không có nói ra thân phận của người đàn ông trung niên kia, nhưng mà từ mức độ giống nhau trên trán của bọn họ, không khó đoán ra bọn họ là quan hệ cha con, có thể khẳng định là, người phụ nữ bên cạnh người đàn ông trung niên kia cũng không phải là mẹ Tần Tinh Tinh.
"Không rõ lắm, ngoài vợ ra tôi không có hứng thú với người phụ nữ khác, không có hỏi nhiều, nhưng mà ngược lại Tiểu Hỉ Nhi có đề cập qua cô ấy là một người theo chủ nghĩa độc thân, bằng không, sẽ không ở tuổi này rồi còn chưa từng kết giao bạn trai, nói thật, mặc dù lạnh như băng không quá dễ gần gũi, nhưng mà vẻ bề ngoài và gia thế bối cảnh đều là hạng nhất, nghe nói từ lúc quốc trung (THCS), đã có một xe con trai theo đuổi cô."
Chỉ bằng vào đôi mắt phượng quyến rũ người khác của Tần Tinh Tinh, kết hợp với dáng người như ma quỷ, cô chính là một miếng bánh ngọt làm cho người ta thèm thuồng, nhưng mà, người ta mê nhất chính là trong vẻ lạnh lùng mang theo khí chất cao quý của cô.
"Ngược lại tôi rất là quen thuộc với cha của Tần Tinh Tinh, ông là ông trùm bất động sản, tài lực hùng hậu, "Thích đẹp" vợ của tôi cùng Tần Tinh Tinh kinh doanh chính là dựa vào ông mà thành lập, nhưng hoa danh cũng không kém, làm người ta không hiểu chính là, tình cảm của ông và vợ không tệ, ít nhất ở trước mặt người ngoài là như thế."
Quả nhiên như anh dự đoán, người đàn ông kia là cha của Tần Tinh Tinh.
"Hai người các cậu hiện tại tiến triển đến giai đoạn nào rồi?" Công việc quá bận rộn, lại bất tiện dò thăm tin tức từ chỗ vợ, anh còn không biết sau khi bọn họ gặp lại ở khách sạn đã tiếp tục phát triển.
"Quan hệ thân mật, mà lại giống như một chút quan hệ cũng không có." Mặc dù anh được như mong muốn ở dưới tình huống tỉnh táo chiếm lấy người của cô, thế nhưng cũng không có gì thay đổi, cửa lòng của cô vẫn đóng thật chặt như cũ, mặc dù anh nói bóng nói gió, cố gắng đào bới cái gì đó đang bị che giấu, chỉ là quá khó khăn, cô đề phòng anh mãnh liệt hơn bất kì kẻ nào, chuyện này là dĩ nhiên, sự tồn tại của anh uy hϊếp cô vượt qua xa những người khác, ở trước mặt anh, tính cảnh giác của cô cao hơn.
"Là ý gì?"
"Cô ấy hoàn toàn không muốn có liên quan đến tôi."
"Xem ra, cậu gặp phải một đối thủ siêu cấp khó chơi rồi!"
"Anh có vẻ cực kỳ vui sướиɠ khi người khác gặp họa!" Anh cố ý trừng mắt lông mày dựng ngược.
"Tôi là muốn để cho cậu chuẩn bị tâm lý trước, xem thử có muốn sớm hết hy vọng hay không, Charles kiêu ngạo của chúng ta sao có thể dễ dàng tha thứ cho bản thân mình bị một người phụ nữ giẫm ở dưới lòng bàn chân?"
"Sao anh vẫn thích dội nước lạnh vào tôi vậy? Chẳng lẽ không thể cố tình nói lời tốt đẹp sao?"
"Cậu rất có tự tin, nếu như mà tôi cổ vũ nữa sẽ khiến cậu kiêu ngạo, tôi sợ tương lai của cậu sẽ đáng lo."
Khoát tay áo, Sở Cách Phi trở lại chuyện chính. "Tôi không rảnh tán gẫu với anh nhiều như vậy, anh giúp tôi một việc, tôi muốn biết tất cả mọi chuyện về Tần Tinh Tinh." Gãi gãi đầu, Hoắc Duyên Lãng hao tổn tâm trí nói: "Nếu như hỏi quá nhiều, Tiểu Hỉ Nhi sẽ phát hiện, ban đầu tôi đề nghị cô ấy tặng ba ngày hai đêm nghỉ lại khách sạn làm quà sinh nhật, hoàn toàn là cạm bẫy."
"Nếu như cô ấy đứng về phía tôi, biết cũng không sao."
"Đúng vậy, phụ nữ thích chuyện lãng mạn, 99% vợ tôi sẽ đứng ở về phía cậu, nhưng tôi không thể thẳng thắn với cô ấy, cậu cho rằng cô ấy sẽ bỏ qua cho tôi sao?" Vợ chỉ ra lệnh chia phòng một tuần lễ, anh sẽ phải quỳ xuống đất kêu rên cầu xin tha thứ, anh cũng không có biện pháp chịu được một tuần lễ liên tục gặp ác mộng làm chất lượng giấc ngủ giảm xuống.
"Tôi cũng không biết anh lại sợ vợ như vậy." Sở Cách Phi đùa cợt nhíu mày.
"Hết cách rồi, vợ luôn quan trọng hơn mọi thứ." D Đ lê quý đôn
"Anh là thiên tài, chỉ cần nghĩ một phương pháp biết được mọi chuyện từ trong miệng cô thôi."
Hoắc Duyên Lãng đứng dậy đi tới quầy rượu nhỏ trước mặt, trên quầy rượu có ấm giữ cà phê nóng, anh rót một ly, đi tới phía trước kính thủy tinh trong suốt, lặng im suy nghĩ uống cà phê, chốc lát, vẻ mặt anh cứng lại xoay người hỏi bạn tốt: "Cậu cứ cố chấp với Tần Tinh Tinh như vậy, không thể không có cô ấy sao?"
Sở Cách Phi cũng đứng dậy đi tới quầy rượu nhỏ rót một ly cà phê, anh vừa uống, vừa cười khanh khách đi tới bên cạnh bạn tốt, từ nơi này nhìn ra bên ngoài Đài Bắc thật là bận rộn, khắp nơi đều có cao ốc đang thi công. "Không phải anh cũng rất cố chấp với Âu Dương Hỉ Nhi, không thể không có cô ấy sao?"
"Không thể đánh đồng tình huống của hai chúng ra, tôi không phải giống như cậu chỉ gặp mặt một lần ở nước Mỹ."
"Chúng tôi ở nước Mĩ có hai lần duyên phận."
"Cho dù là vài lần duyên phận, làm sao cậu có thể xác định cô ấy chính là người phụ nữ cậu muốn?"
"Đây là số mệnh."
"Số mệnh gì?"
"Chuyện này không quan trọng, nói tóm lại, cô ấy rất quan trọng với tôi, giống như tầm quan trọng của Âu Dương Hỉ Nhi đối với anh."
"Tôi cũng không muốn dội nước lạnh vào cậu, nhưng thành thật mà nói, tôi thật sự vô cùng lo lắng cậu sẽ bị đυ.ng cho bể đầu chảy máu." Biết Charles xấp xỉ mười năm rồi, anh đã sớm biết Charles rất cố chấp, nhìn thấy anh điên cuồng mê luyến Tần Tinh Tinh như vậy, không khỏi khiến người khác lo lắng.
"Tôi còn không lo lắng bị đυ.ng cho bể đầu chảy máu, anh không cần lo lắng thay cho tôi."
Liếc mắt một cái, Hoắc Duyên Lãng cố ý lớn tiếng nói: "Nếu như không phải cậu tới nơi này của tôi làm ầm lên... tôi cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi lo lắng tình yêu của cậu có thể thuận lợi hay không như vậy, làm ơn, cũng không còn là chàng trai trẻ tuổi, dù sao cũng sẽ không vì một người phụ nữ mà nửa sống nửa chết đi."
"Chuyện nửa sống nửa chết làm sao có thể xảy ra ở trên người tôi? Tôi sẽ trực tiếp dùng dây thừng trói người lại mang về nước Mĩ." Mặc dù là nói giỡn, lại cho thấy anh rất có quyết tâm.
Nghe vậy, Hoắc Duyên Lãng thoáng yên tâm, Charles là một người mạnh mẽ, không có chuyện gì có thể làm anh suy sụp.
"Nếu như cậu dám dùng dây thừng trói người, chỉ sợ Tần Tinh Tinh sẽ không hiền lành bỏ qua cho cậu thôi."
"Đó là kế sách cuối cùng, anh giúp tôi tìm hiểu ở chỗ vợ anh, tôi chỉ muốn biết cô ấy đang suy nghĩ gì."
"Tôi biết rồi, tôi sẽ làm hết sức."
"Cảm ơn!" Sở Cách Phi lấy cà phê thay thế rượu uống cạn.