Chương 16: Gặp gỡ số mệnh

“ Có được không?”

“ Ừm.”

Mới vừa vào cửa, Tư Ngữ Ngưng đã bị áp đổ lên trên tường, nghênh đón cô là nụ hôn nóng bỏng của Đào Vũ Sâm, hai đôi môi quấn quít trằn trọc mυ"ŧ lấy nhau, Đào Vũ Sâm đưa đầu lưỡi của mình vào trong khoang miệng khuấy đảo, liếʍ láp vòng quanh đầu lưỡi của cô.

Tư Ngữ Ngưng nắm chặt lấy quần áo của Đào Vũ Sâm, bị ép ngẩng đầu nghênh tiếp sự cuồng nhiệt của anh, trong miệng tất cả đều là mùi vị quen thuộc, bàn tay thô ráp của Đào Vũ Sâm không ngừng an ủi vuốt ve lưng cô, côn th*t phía trong quần đều đã ngẩng cao đầu, dán chặt vào hoa huy*t Tư Ngữ Ngưng. Một chân của Đào Vũ Sâm chen vào giữa hai chân Tư Ngữ Ngưng, chân phải của Tư Ngữ Ngưng quấn lên bắp đùi của anh, Đào Vũ Sâm đè chặt lấy cô, dùng bộ phận nhô ra cố hết sức ma sát xuống hoa huy*t.

“ Ừm... Ân hừ...”

Hôm nay Tư Ngữ Ngưng mặc một chiếc váy ngắn, qυầи ɭóŧ đã ướt nhẹp một mảnh, màu đen của sỉ mao mơ hồ có thể thấy được, Đào Vũ Sâm để cho hai chân của cô kẹp chặt lấy anh, ôm cô đi về phía phòng ngủ.Hai người cùng nhau nằm ngã xuống giường, hai đôi môi không ngừng truy đuổi lấy nhau, nhiệt độ không khí xung quanh kịch liệt lên cao.

Đào Vũ Sâm đứng dậy cởi bỏ quần áo trên người, Tư Ngữ Ngưng lập đi tới, hôn liếʍ yết hầu, một đường đi xuống, ở hõm vai của anh hút một cái, hô hấp của Đào Vũ Sâm trở lên nặng nề, Tư Ngữ Ngưng học theo động tác của anh một hồi hút, một hồi khẽ cắn.Đào Vũ Sâm giúp Tư Ngữ Ngưng cởi bỏ quần áo xuống, đầy thâm ý liếc nhìn hoa huy*t ẩm ướt, gương mặt của Tư Ngữ Ngưng lập tức đỏ ửng.

Đào Vũ Sâm mỉm cười nói: “ Rất vừa người.”

Hiện tại quần áo của cô đều do Đào Vũ Sâm chuẩn bị, sáng sớm nay thay quần áo thấy trong túi đã chuẩn bị sẵn nội y, cô e lệ cầm lấy, hơn nữa mặc ở trên người cô hoàn toàn vừa.

Đào Vũ Sâm quỳ trên giường, Tư Ngữ Ngưng cởi bỏ thắt lưng của anh, cởϊ qυầи dài xuống, liền lộ ra qυầи ɭóŧ bao vây lấy vật nam tính thô tô, hình dạng thật dọa người. Khuôn mặt của cô liền tiến sát tới gần, Tư Ngữ Ngưng lột qυầи ɭóŧ của anh xuống, vật cứng rắn lập tức đánh tới trên mặt cô, hơn nữa còn kèm theo một cỗ hơi thở nam tính, lúc này côn th*t đã sưng đỏ tới cực hạn, gân xanh nổi lên rõ ràng còn kèm theo cả mạch máu nhỏ li ti.

Tư Ngữ Ngưng hít một hơi, hai tay cầm lấy côn th*t ve vuốt, đầu côn th*t liền hiện ra một chút dịch thể trong suốt, cô dùng đầu lưỡi liếʍ qua một cái. Đào Vũ Sâm thoải mái gầm nhẹ, nhịn không được đong đưa hạ thể, thoải mái ma sát. Tay cũng không nhàn rỗi, anh cởi nút thắt áσ ɭóŧ của Tư Ngữ Ngưng, mất đi sự ràng buộc hai nhũ hoa liền nhảy lên, anh cầm lấy một bên liên tục vuốt ve.

“ Ừ a... Ừ...”

Trong miệng Tư Ngữ Ngưng lầm bầm, cô ngậm lấy côn th*t trước mặt, tận lực vận dụng đầu lưỡi liếʍ láp. Đồng thời nắm lấy hai viên tròn tròn cẩn thận xoa bóp chúng, dùng đầu lưỡi liếʍ dọc theo côn th*t sau đó hút chặt lấy rồi lại nhả ra “Ba” một tiếng vang lớn. Đào Vũ Sâm nhào nặn hai nhũ hoa trước ngực Tư Ngữ Ngưng, lôi kéo hai điểm màu hồng, khiến cho cô rất vui vẻ, giữa hai chân lại không ngừng có cảm giác ngứa, mật dịch cuồn cuộn không ngừng chảy ra. Cô nhịn không được kẹp hai chân lại ma sát lên xuống, nhưng làm như thế nào cũng không lấp đầy được khoảng trống.

Đào Vũ Sâm mang theo du͙© vọиɠ khàn khàn hỏi: “ Muốn sao?”

“ Muốn...”

“ Cho anh xem một chút tiểu huyệt đã chuẩn bị xong chưa?” Đào Vũ Sâm gạt váy ngắn cùng qυầи ɭóŧ của cô sang một bên, khàn giọng nói: “ Tách hai chân ra.”

Tuy rằng Tư Ngữ Ngưng cảm thấy e lệ, nhưng vẫn nghe theo.

“ Tách lớn một chút”

Hôm nay toàn thân cô đều nổi lên một tầng hồng nhạt, nhát gan đem tiểu huyệt của chính bại lộ trước tầm mắt của anh.