Gặp Em Là Niềm Hạnh Phúc Của Đời Anh

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Có lẽ... Nên dừng lại thôi... Yêu làm gì khi người ta không yêu mình...! Có lẽ… Phải buông tay thôi... Đã quá xa để níu giữ lấy bàn tay ai đó...! Có lẽ…Đã đến lúc phải học cách quên 1 người... Đừng nh …
Xem Thêm

Chương 2: Những anh chàng định mệnh
Thấy tình hình không ổn, Uyển Nhã và Song Thư liền gọi cho Tú Vy và chị Diễm Kiều ra đón (Vy và Kiều về trước) . Tranh thủ lúc đợi thì 2 cô tìm cách chuồn thoát.

Bỗng…

“Bụp”

“Bốp”

“Ái…” – một loạt âm thanh hỗn độn vang lên

_ Nè anh kia…bộ anh bị đui hả?!! – Uyển Nhã vừa xoa cái bàn tọa vừa nói

_ Ê…câu đấy phải là tôi nói mới đúng chớ!!! – anh chàng kia cũng không vừa, đốp lại luôn

_ Giỏi ra phết!! – Uyển Nhã cùng anh chàng đó đứng dậy phủi phủi quần áo rồi đứng cãi nhau loạn xạ

_ Là anh làm tui ngã…

_ Là cô làm tui ngã…

_ Là anh…

_ Là cô…

_ Là anh…

_ Là cô….

…bla…bla…

Còn Song Thư và một anh chàng khác thì đứng, mắt gườm ghè nhau, long lên sòng sọc như muốn ăn tươi nuốt sống nhau…

_ Hahahaaa…tui là Uy Khoa…rất vui được làm quen với cô!!! – anh chàng thứ 3 nói, đưa 2 tay ra, mắt đầy tia nguy hiểm

_ Hôhôhôôôô…còn tui là Tú Vy…rất buồn khi được làm bạn với anh!!! – Vy cũng nhìn lại, mặt nguy hiểm không hơn không kém không bằng. Nói rồi cô nhìn sang phía 2 cô bạn mình đang chiến tranh với 2 anh chàng đẹp trai, cao ráo nhưng hoàn toàn xa lạ @@.

_ TẤT CẢ DỪNG LẠI NGAY!!! – Tú Vy và Uy Khoa đồng thanh tập 1

_ SAO ANH/CÔ BẮT CHƯỚC TUI?!! – đồng thanh tập 2

_ VÔ DUYÊN VỪA VỪA THUIII!!! – đồng thanh tập 3

_ ANH/CÔ NGHĨ ANH/CÔ LÀ AIII?!! – đồng thanh tập 4

_ HỪ…ĐỪNG BẮT CHƯỚC TUI NỮA!!! – đồng thanh tập 5

_ Thôi dừng lại…tí về chị cho đi ăn kem!!! – Diễm Kiều từ đâu tới, giảng hòa

_ AAAAA….KEMMMM… – bọn nó nghe tới kem thì mắt sáng hết cả lên

_ Cả tụi em nữa hả chị…Uiii…yêu chị quá!!! – Thiên Vũ từ đâu chạy tới, ôm cổ Kiều

_ Chị ấy có nói là cho các anh đâu!!! Nhận vơ… – Thư gân cổ lên cãi

_ Thôi về đi…còn đi ăn kem nữa… – Nhã thôi chửi Thiên Ân, quay sang gọi

_ Chuẩn…không chấp bọn hách dịch…

_ Chuẩn không cần chỉnh nhưng thêm một chữ vào nào là cần phải chỉnh!!! – Thiên Ân thản nhiên nói, nhìn bọn nó đang bỏ đi

“Phù…vù…”

Một cơn gió thoảng tới, làm bay tờ giấy địa chỉ trong túi Nhã

_ Êk tụi mày…ra xem cái gì nè!!! – Uy Khoa ngoắc tay

_ Gì…gì…

_ Ồhhhhhh…tờ địa chỉ nhà!!! Nhặt được của rơi đồng thời đút túi!!! – Thiên Vũ nói vớ vẩn, bị Ân cốc một cái vào đầu rồi dúi đầu Vũ xuống

_ Bàn kế hoạch đê!!!...Bla…bla…

_ Hay đấy, thực hiện luôn… – Thiên Vũ ngẩng đầu lên, cười sang sảng

_ Thằng quỷ sứ này…nghe tiếp đi…nói ít thui…

_ Sao anh cứ ấn đầu em thế nhỉ?!! Em làm phổi anh bị ám dập nát bây giờ!!!

_ Ám nó mới ra chất xám…chấp nhận!!!



_ Thôi xong rùi đấy!!! Giờ tìm cách thoát khỏi bọn kia đi!!! – Uy Khoa nói rồi nhìn về phía bọn con gái đang nhìn mình với ánh mắt thèm thuồng mà thở dài



Thêm Bình Luận