Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người

Chương 36: Chương 37 + 38

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 36: Chương 37 + 38









Giọng nói còn hơi non nớt của cậu bé trai như một tiếng sấm vang lên trong đám người. Những fan hâm mộ từ sớm đã chạy đến rạp chiếu phim kia vô cùng sốt ruột, chỉ mong có thể lập tức nhìn thấy thần tượng trong lòng. Cho nên, cậu ta vừa hô lên, mọi người lập tức rơi vào điên cuồng.



Hà Tư Ca vốn không để ý tới2việc trách móc cậu bé xui xẻo nhận nhầm người kia. Cô vội vàng cúi xuống, nhặt cái kính đen rơi trên mặt đất lên, hấp tấp đeo vào.



Kết quả, chỉ trong mấy giây này, những fan hâm mộ điên cuồng kia đã như phát hiện ra đại lục mới. Bọn họ gào lên: “Tử Hân!” Hà Tư Ca đeo kính đen lên nhìn rất rất giống Trương Tử Hân,8cộng thêm cô ăn mặc không tầm thường, khí chất xuất chúng, chỉ đứng ở đó thôi, trên người đã tản ra vẻ không giống với người bình thường rồi. Mười mấy cô gái trẻ tuổi xông đến, nhanh chóng vây quanh Hà Tư Ca.



Bọn họ vẫn giữ đủ loại đèn led trên tay, liều mạng nhét quà đã chuẩn bị từ trước vào trong lòng Hà Tư Ca.



“Tử Hân,6chị thật là đẹp! Da chị đẹp quá!” “Tử Hân, phòng bán vé nhất định sẽ bội thu!” “Tử Hân, đây là quà em tự tay làm.” “Tử Hân...” “Tử Hân...”



Từ trước đến nay Hà Tư Ca chưa từng gặp phải loại tình cảnh này, cô có người lại không ngừng tránh về phía sau, hoảng sợ kêu lên: “Đừng qua đây! Tôi không phải...”



Là fan hâm mộ, đặc biệt3là cái loại có cơ sở kinh tế nhất định đó, đều chạy theo minh tinh khắp nơi. Đám người này cũng không ngoại lệ, vừa nghe thấy tin tức, biết được hôm nay Trương Tử Hân sẽ đến thành phố Nam Bình, bọn họ cũng một đường đi theo, cùng fan hâm mộ vùng này tụ tập xuất hiện ở đây.



Bọn họ nhao nhao nói, tiếng Hà Tư Ca5hoàn toàn chìm nghỉm trong đó.



Những người đó vừa liên tục nói vừa chụp ảnh, động tác nhanh nhẹn, âm thanh càng lúc càng lớn, đồng thời cũng thu hút càng nhiều fan hâm mộ không biết chuyện đến hơn.



Trong nháy mắt đã có sáu, bảy mươi người vây lại, nam có nữ có, bọn họ ba tầng trong ba tầng ngoài vây chặt một mình Hà Tư Ca ở bên trong.







Phó Cẩm Hành trầy trật muốn chen vào đám người. Không ngờ, hắn lại bị một đại ca đầu trọc đeo dây chuyền vàng lớn đẩy sang bên cạnh.



“Đừng có chen lấn! Từ sáng chúng tôi đã đợi ở đây rồi!”



Đại ca đầu trọc bất mãn nói.



Đối với độ hot ngày càng tăng vọt của Trương Tử Hân, lần đầu tiên trong đời Phó Cẩm Hành sinh ra một loại kích động muốn oán trách.



“Đủ rồi! Các người nhìn cho rõ đi, tôi không phải là Trương Tử Hân! Tôi chỉ là một người đi đường A thôi!”



Bị đè nén, Hà Tư Ca gần như không thở nổi, cô khó khăn lắm mới tìm được một chỗ trống, kéo kính đen xuống, lớn tiếng nói.



Mọi người ngẩn ra.



Trong bọn họ có không ít người từ trước đến nay chưa từng tận mắt thấy Trương Tử Hân, cũng biết bây giờ là thời xinh đẹp lên ngôi, trang điểm là kỹ năng điêu luyện, nói không chừng người thật và trên ảnh tồn tại sự khác biệt nhất định.



Hà Tư Ca không trang điểm, gương mặt mộc của cô đúng là có hơi khác Trương Tử Hân.



“Woa, mặt mộc!” “Nhìn gần như vậy còn không thấy một cái lỗ chân lông nào, đúng là nữ thần!” “Hình như không giống lắm, đây là làm phẫu thuật thẩm mỹ phỏng theo Tử Hân nhà chúng ta à.” Những fan hâm mộ kia lại rì rà rì rầm. Hà Tư Ca tức giận suýt ngất xỉu, đúng là đổi trắng thay đen!



Cuối cùng Phó Cẩm Hành cũng chen được vào. Hắn lạnh lùng, dùng sức chụp lấy cổ tay cô, muốn kéo Hà Tư Ca ra khỏi đám người.



Có người nhận ra hắn, phát ra tiếng hét chói tai: “Là Phó Cẩm Hành! Chính là Tử Hân, bây giờ Tử Hân đang ở bên cạnh anh ta!”



“Thật sao! Cùng Tử Hân đến Nam Bình! Đây có tính là xác thực tin đồn hai người yêu nhau không?”



“Công khai đi, công khai đi, chúng tôi có thể chấp nhận!” Bốn phía lại rơi vào một mảnh điên cuồng, vừa hô vừa cười, thậm chí còn có người dẫn đầu vỗ tay. Lập tức, một tràng tiếng vỗ tay như thủy triều vây quanh Phó Cẩm Hành và Hà Tư Ca. cả bát cẩu lương ân ái ném xuống thế này, fan hâm mộ ăn mà sắc mặt đỏ ửng, liều mạng cầm điện thoại, không ngừng chụp ảnh hai người bọn họ. Phó Cẩm Hành giơ một tay lên che trước người Hà Tư Ca, ra sức dẫn cô xông ra ngoài. Cô không nhịn được thấp giọng mắng: “Đây chính là chuyện vui của anh sao? Ngu đần!” Chưa đến mười phút, chuyện này đã bị người truyền lên mạng, sục sôi huyên náo!



Mặc dù nghe thấy lời của Hà Tư Ca, nhưng Phó Cẩm Hành vẫn mím môi như cũ, sắc mặt lạnh lùng, không nói gì.



Đúng lúc này, dưới sự hộ tống của trợ lý và vệ sĩ, đoàn người Trương Tử Hân đi ra khỏi thang máy.







Vì để tránh hành động quá mức điên cuồng của những fan hâm mộ, nội bộ trung tâm thương mại đã phối hợp với phía điện ảnh chuẩn bị ổn thỏa công tác bảo vệ, để bọn họ đi đường vòng đến rạp chiếu phim.



Kết quả, cả con đường này quả nhiên vô cùng thông suốt, ngay cả một con cá lọt lưới cũng không có. Từ xa Trương Tử Hân đã thấy có một đám người lớn đang vây quanh trước cửa rạp chiếu phim, phần lớn đều mặc quần áo màu hồng, nhất định là fan hâm mộ của mình.



Cô ta có chút kinh ngạc hỏi trợ lý: “Tại sao bọn họ lại tụ tập ở đó? Tôi còn chưa đến cơ mà.” Buổi gặp mặt điện ảnh hôm nay, trừ Trương Tử Hân ra, còn có đạo diễn, biên kịch cùng với đám người nam phụ. Bởi vì đang bận nên nam chính không đến được.



Cho nên, Trương Tử Hân chính là nhân vật chính tuyệt đối ngày hôm nay, bầu không khí ở hiện trường cũng phải do cô ta điều khiển, nếu không sẽ không náo nhiệt nổi.



“Kỳ quái thật, sao lại tụ tập thể nhỉ?



Trợ lý cũng nghi ngờ, nhìn về phía nhân viên nhiệm vụ đi theo.



Đợi bọn họ đến gần, vừa vặn, Phó Cẩm Hành lạnh lùng như băng kéo Hà Tư Ca mặt cũng y như vậy lao ra khỏi đám người.



Mấy người lập tức đều nhìn thấy đối phương.



Những fan hâm mộ kia vẫn muốn đuổi theo Phó Cẩm Hành và Hà Tư Ca, nào ngờ, Trương Tử Hân bất ngờ xuất hiện!



Bầu không khí lập tức trở nên quỷ dị, bọn họ cũng không ngờ, hóa ra Trương Tử Hân” vừa rồi đúng là giả, người vừa đến mới là thật.



“Hai người... sao hai người lại ở đây?” Trương Tử Hân phản ứng lại đầu tiên, mở miệng hỏi. Ánh mắt cô ta rơi lên hai bàn tay nắm chặt của Phó Cẩm Hành và Hà Tư Ca. Hai người bọn họ vì vừa rồi thoát khỏi vòng vây, bất đắc dĩ mới theo bản năng cầm lấy tay nhau. Bây giờ bị Trương Tử Hân nhìn một cái, Hà Tư Ca cũng phát giác ra. Cô vội vàng rút tay mình ra, còn dùng sức lau mấy cái lên váy, hiển nhiên là rất ghét bỏ. Thấy vậy, ánh mắt Phó Cẩm Hành rét lạnh. Hắn lại tóm lấy tay Hà Tư Ca, mắng cô: “Ngoan ngoãn chút đi! Cô vẫn muốn bị nhận nhầm nữa à?”



Những lời này quả nhiên có hiệu quả, chỉ thấy Hà Tư Ca mặc dù lộ ra biểu tình không cam lòng, nhưng lại không giãy giụa nữa. “Ngăn lại giúp Tử Hân chút, tình yêu của tôi và cô ấy không thể xác thực được, bên phía công ty vẫn chưa đồng ý, không thể hoàn toàn công khai.”



Phó Cẩm Hành nói nhanh một câu bên tai cô, khiến Hà Tư Ca bừng tỉnh hiểu ra.



Chẳng trách, hóa ra cô là bia đỡ đạn!



Hết lần này đến lần khác lên từ hot tìm kiếm, chỉ là vì độ nổi tiếng mà thôi, xem ra, giới giải trí đúng là nước sâu không đo lường được!







Hà Tư Ca bĩu môi, chắc chắn kính đen của mình sẽ không rơi xuống nữa rồi, lúc này cô mới quay đầu sang bên cạnh. “Vốn dĩ là muốn qua đây xem phim, không ngờ lại còn có buổi gặp mặt. Vậy ngày khác chúng ta hãy xem nhé.” Phó Cẩm Hành ung dung trả lời, sau đó, hắn kéo tay Hà Tư Ca, bước lớn rời đi. Ngay trước mặt nhiều người như vậy, Trương Tử Hân mấp máy môi, cuối cùng vẫn không nói gì. Dù sao cũng là nhân vật công chúng, nhất cử nhất động, một cái cau mày một nụ cười đều sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền không tưởng tượng được, cô ta vẫn rất yêu quý tiếng tăm của mình. Có lẽ là vì Trương Tử Hân đột nhiên xuất hiện, những fan hâm mộ trải qua sự kinh ngạc lúc đầu, rất nhanh đã lại một lần nữa rơi vào trong điên cuồng. Bọn họ giống như vừa rồi, vây chặt lấy Trương Tử Hân, hét chói tai, cùng cô ta đi vào trong phòng chiếu ở rạp chiếu phim. Nghe âm thanh truyền đến từ phía sau lưng, Hà Tư Ca hận không thể lập tức mọc thêm đôi cánh, có thể mang mình cách xa cái chốn thị phi này.



Cô đi rất nhanh, sợ lại xảy ra chuyện rắc rối gì. Đi thẳng vào thang máy, cô mới thở phào nhẹ nhõm. Phó Cẩm Hành cũng không ngờ, chẳng qua là xem một bộ phim điện ảnh mà thôi, lại sẽ gặp phải loại chuyện này! Chen lấn nửa ngày với đám fan hâm mộ kia, quần áo của hắn nhăn nhúm, giầy da bóng loáng cũng bị giẫm mấy cái, toàn thân nhếch nhác. Không chỉ như vậy, Hà Tư Ca còn cho rằng hắn cố ý. Mặc dù biết cô sẽ không tin lời mình, nhưng, Phó Cẩm Hành cảm thấy, hắn cần phải giải thích một chút. Nếu không, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được!



“Khụ khụ!”



Hắn họ một tiếng, kêu gọi sự chú ý của Hà Tư Ca. Cô không hề phản ứng, hai mắt nhìn chằm chằm nút ấn thang máy. Phó Cẩm Hành chỉ đành mở miệng: “Tôi thật sự không biết hôm nay cô ấy cũng ở đó. Mặc dù cô sẽ không tin, nhưng tôi vẫn phải thanh minh”



Hà Tư Ca hừ hừ, mặt đầy vẻ khinh thường: “Anh không cần thanh minh với tôi, dù sao anh là loại người gì, tôi đã sớm rõ rồi. Khuyên anh một câu, bây giờ tốt nhất là anh lấy điện thoại ra xem tin tức trên mạng trước đi.”



Được cô nhắc nhở, Phó Cẩm Hành cũng ý thức được tính nghiêm trọng của tình hình.



Hắn vội vàng mở weibo ra, phát hiện đã có người đăng tải chuyện vừa rồi lên trên mạng, thậm chí còn dán cả ảnh của hắn và Hà Tư Ca, cùng với một đoạn video ở hiện trường.



Càng đáng sợ hơn là mới có mấy phút mà thôi, lượng người xem đã trên một vạn lượt rồi! Như thể vẫn chưa đủ, lượt share cũng tăng chóng mặt, đồng nghĩa với việc lượt xem còn tăng cao hơn thế nữa!



Phó Cẩm Hành vừa mở wechat ra, tin tức trên wechat của hắn cũng ùa vào.







Thang máy đến nơi, hắn kéo Hà Tư Ca bước nhanh ra khỏi trung tâm thương mại này, đồng thời lập tức gọi điện thoại cho Tào Cảnh Đồng, bảo cậu ta đến đón mình.



Mấy phút sau, Tào Cảnh Đồng đích thân lái xe đến tầng hầm để xe của trung tâm thương mại, chắc chắn không có paparazzi đi theo, lúc này Phó Cẩm Hành mới lên xe.



Thắt chặt dây an toàn rồi, hắn không nhịn được thấp giọng oán hận: “Đúng là đám điên rồ!”



Không đi làm, không đi học, ai cũng chạy đến đây theo đuổi minh tinh! Tào Cảnh Đồng vừa để ý tình hình giao thông, đề phòng paparazzi theo dõi, vừa đề nghị: “Anh Phó, chúng ta rút lui khỏi mục tìm kiếm hot trên mạng đi, ảnh hưởng lớn quá.” Mục tìm kiếm hot liên tục một tuần liền sắp bị bọn họ thầu hết rồi!



Phó Cẩm Hành ấn một tay lên thái dương, phiền não nói: “Tôi là một thương nhân, lại không phải là minh tinh, sao suốt ngày chạy lên trang giải trí thế?”



Hà Tư Ca ngồi ở bên cạnh cũng lấy điện thoại ra, đọc vô số cộng đồng mạng bắt đầu tiến hành dùng ngòi bút làm vũ khí tấn công mình. Bọn họ coi cô thành bạn gái Phó Cẩm Hành mới qua lại, nói cô cố ý vì ghét Trương Tử Hân mới đến rạp chiếu phim, chỉnh sửa thành cái vẻ đức hạnh đó, còn dám khıêυ khí©h. Chửi mắng và nguyền rủa ùn ùn kéo đến làm Hà Tư Ca khó chịu. Cô đặt điện thoại xuống, căm hận hỏi: “Phó Cẩm Hành, bây giờ anh hài lòng rồi chứ?”



Hắn ngẩn ra, sau đó cướp lấy điện thoại của Hà Tư Ca, quét mắt qua màn hình.







Nhìn rõ những gì viết bên trên, trong mắt Phó Cẩm Hành cũng không tránh được mà lóe lên một tia kinh ngạc, hắn không nhịn được buột miệng nói ra: “Đều là con gái trẻ tuổi, sao có thể ăn nói ác độc như vậy?”







Những thứ kia đều là fan hâm mộ trung thành của Trương Tử Hân đang điên cuồng bình luận, nội dung thật sự quá khó coi.







Mà một số lời tục tĩu còn bị hệ thống tự động ẩn đi, nếu không, sẽ càng khó nghe hơn. “Anh không biết à, từ xưa tới nay, đồng hành là oan gia. Thật bất hạnh là, phụ nữ chính là người đồng hành lớn nhất, người làm khó phụ nữ thường đều là phụ nữ.” Hà Tư Ca cười lạnh một tiếng, đích thân giáo huấn Phó Cẩm Hành một bài. Hắn im lặng, trả điện thoại lại cho cô. “Trợ lý Tào, liên hệ với bên bộ phận quan hệ xã hội giúp tôi, bọn họ hẳn sẽ biết làm thế nào.”







Phó Cẩm Hành trầm giọng nói.







Hắn không phải là một người để ý đến cách nhìn của người khác, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là hắn thích bị người khác khoa tay múa chân.







“Da!”







Tào Cảnh Đồng đang đợi câu này của hắn. Cậu ta lập tức đeo tai nghe lên, nhanh chóng gọi điện thoại cho giám đốc bộ phận quan hệ xã hội, nói rõ ý đồ.







Đáng tiếc, kết quả không hề lạc quan...







“Trợ lý Tào, thật ra chúng tôi đã trao đổi với bên truyền thông rồi, nhưng bởi vì tốc độ lan truyền trên mạng quá nhanh, chỉ xóa thôi thì hiệu quả không lớn. Đơn giản mà nói, chính là bến này xóa, bên kia đăng lên. Hơn nữa, bởi vì bản thân hình ảnh và video không trái với quy định liên quan đến nội dung mạng, có thể lập tức thông qua xét duyệt...”







Người phụ trách bộ phận quan hệ xã hội sứt đầu mẻ trán nói.







Phó Cẩm Hành giơ tay ra: “Để tôi nói chuyện với anh ta.”







Hẳn nhận lấy điện thoại, bình tĩnh mở miệng: “Tôi là Phó Cẩm Hành, cho dù các anh áp dụng biện pháp gì, tôi muốn nhìn thấy thành quả nội trong nửa tiếng nữa.” Nói xong, Phó Cẩm Hành trực tiếp cúp điện thoại.







Bọn họ trở lại chung cư, Hà Tư Ca vì phiền não nên đi tới đi lui trong phòng khách.







Phó Cẩm Hành rót cho mình một ly champagne, nhấp hai ngụm, không nhịn được nói: “Cô có thể ngồi xuống không?” Bóng dáng cô không ngừng lắc lư làm hắn cảm thấy tâm phiền ý loạn. Đối với Phó Cẩm Hành mà nói, đây là một loại thể nghiệm cực kỳ hiếm thấy.







Hắn trước giờ luôn không bị tác động bên ngoài làm mệt mỏi, không ngờ cũng có lúc ngoại lệ. “Nếu như anh dấn thân vào sự nghiệp biểu diễn, nhất định có kỹ xảo tốt nhất!” Hà Tư Ca dừng lại, cô đứng tại chỗ, mặt đầy vẻ chế giễu. Nâng ly rượu lên, Phó Cẩm Hành cúi người lấy một cái ly khác ra, chủ động đưa cho cô: “Cảm ơn đã khen.”







Cô tức giận nhận lấy ly champagne, ngẩng đầu uống một hơi cạn sạch. Hắn chặc lưỡi: “Trâu uống mẫu đơn, lãng phí rượu ngon của tôi.” Tuy nói như vậy, Phó Cẩm Hành vẫn rót cho cô một ly nữa. Hà Tư Ca giận đến nỗi bật cười: “Anh có chú ý đến biểu tình trên mặt Trương Tử Hân hôm nay lúc cô ta nhìn thấy tôi không?”







Hắn hồi tưởng lại, phát hiện mình lại không có chút ấn tượng nào.







Trong tình hình lúc đó, chuyện duy nhất Phó Cẩm Hành muốn làm chính là nhanh chóng đưa Hà Tư Ca rời đi, để tránh những fan hâm mộ không có mắt kia làm ra hành động gì không tưởng tượng được với cô. Ví dụ như, bị cậu con trai lỗ mãng đó cưỡng hôn, hoặc là bị tên đại ca đầu trọc kia chấm mυ"ŧ.







“Ánh mắt cô ta nhìn tôi, giống như tôi là người phụ nữ xấu cướp chồng cô ta ấy.”







Hà Tư Ca phẫn nộ nói. Phó Cẩm Hành vừa định nói, bên phía bộ phận quan hệ xã hội lại gọi điện thoại tới. “Anh Phó, mặc dù độ hot của chuyện ở rạp chiếu phim đã tạm thời được áp chế, có điều từ góc độ của đoàn thể chúng tôi, nếu như có thể, tốt nhất là anh ra mặt trả lời một chút. Bởi vì đã có người tung ra một số chuyện liên quan đến cô Hà ở trên mạng rồi, anh xem...” Hắn suy nghĩ một chút: “Để tôi nghĩ xem” Đặt điện thoại xuống, Phó Cẩm Hành cau mày lại, nhìn Hà Tư Ca, không nói năng gì. Cô ngồi trên sofa, may mắn duy nhất chính là, từ trước đến nay mình chưa từng công khai tài khoản weibo, chỉ có một tài khoản nhỏ để hóng chuyện bát quái.







Bởi vì tài khoản nhỏ không có gì cả, cho nên, nó tạm thời vẫn chưa bị ai bới ra.







Một khi bị bới ra, có lẽ sẽ có hơn nghìn bình luận và inbox chửi rủa cô. Quả nhiên ứng với câu nói kia, đi đêm lắm ắt có ngày gặp ma!







Trước kia hóng chuyện bát quái của người khác, bây giờ mình cũng trở thành bát quái cho người khác xem!







“Đã có người nhận ra người phụ nữ trong ảnh là cô, bắt đầu đoán bừa về cô rồi.” Phó Cẩm Hành quay đầu lại nói, thành công làm Hà Tư Ca mở to miệng.







Cô lên mạng xem, quả nhiên là như vậy.







Là một nhà kế hoạch có chút danh tiếng trong nghề tổ chức tiệc cưới, Hà Tư Ca trẻ tuổi xinh đẹp, làm việc nghiêm túc, đương nhiên lộ diện rất nhanh.







Những người thích hay không thích cô bây giờ đều hưng phấn, dù sao nói chuyện ở trên mạng lại không cần chịu trách nhiệm, thật vui sướиɠ.







May mà bình thường Hà Tư Ca trù không thân với mọi người ra, bọn họ cũng không nói ra suy đoán xấu gì. Cứ đến mỗi cuối tuần hoặc là ngày lễ, trung tâm tổ chức tiệc cưới Ái Độ đều sẽ tổ chức các hoạt động tụ tập hoặc là team building, mà Hà Tư Ca luôn có thể từ chối thì từ chối, vì cô muốn ở nhà với Tân Tân.







Còn về chuyện riêng của cô, trước giờ cô không nói nhiều, các đồng nghiệp càng không biết hóa ra Hà Tư Ca còn có một đứa con trai. Nếu không phải Tưởng Thành Hủ đến công ty đón cô mấy lần, mọi người đều không biết đại thiếu gia của nhà họ Tưởng tiếng tăm lừng lẫy lại là bạn trai của Hà Tư Ca. “Chị họ tôi làm cùng công ty với cô ấy, chính là cái trung tâm tổ chức tiệc cưới đắt đỏ dọa chết người đó, tổ chức một bữa tiệc cưới phải mất mấy chục vạn. Chị họ tôi nói với tôi, bạn trai của Hà Tư Ca chính là Tưởng Thành Hủ, hai người rất tình cảm nồng nàn”. “Lầu trên +10086! Tôi cũng nghe nói vậy! Còn tưởng là cô ấy sẽ gả vào nhà giàu có...” “Haiz, phụ nữ xinh đẹp đều đứng núi này trông núi nọ! Ai có tiền ngủ với người đó, phi!” “Mấy người nào đó thật là trăng hoa, đáng đời độc thân cả đời, để cho gen chất lượng kém bị đào thải đi!” Một cái chủ đề nhanh chóng bị đẩy lên, có người bạo gan đoán mò, có người vạch trần, cực kỳ náo nhiệt.







Không thể không nói, câu nói sát thủ cũng có bạn tiểu học vô cùng chính xác.







Cho dù Hà Tư Ca có sống khép kín thể nào, dù sao cô cũng đã sống ở Nam Bình năm năm, không thể nào không để lại bất cứ dấu vết gì được. Vì vậy, một dòng tin tức “Hà Tư Ca vốn yêu cậu ấm nhà họ Tưởng ở Nam Bình nhưng không có cách nào gả vào nhà giàu có được, cho nên căm phẫn tiến ra Bắc quyến rũ người quản lý của Phó thị” nhanh chóng lan truyền, Bề ngoài cực kỳ giống nhau của cô và Trương Tử Hân cũng gây ra chấn động không nhỏ, không ít beauty blogger chiêng trống rùm beng ghép ảnh của hai người lại với nhau, so sánh nghiên cứu ai đẹp hơn. “Nhìn đi, đây mới là phụ nữ xấu.”







Phó Cẩm Hành sờ cằm, cười như không cười chỉ tin tức bát quái trong máy tính, nghiêng đầu nhìn về phía Hà Tư Ca. Trong một tiếng đồng hồ, cô đã từ căm hận dần dần chuyển thành ngoảnh mặt làm ngơ.







“Tôi sẽ đăng một tin thanh minh, nói rõ quan hệ của tôi và cô.”







Hắn suy nghĩ rất lâu, cũng đã có kết luận.







Nghe thấy lời này, Hà Tư Ca lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, anh nói cho rõ đi, tránh cho Trương Tử Hân cứ thấy tôi là lại dùng cái loại ánh mắt ai oán đó nhìn tôi, cứ như tiểu bạch thỏ không bằng!”







Rõ ràng là hồ ly nghìn năm, còn ra vẻ cái gì chứ!







Chỉ có đàn ông mới không nhìn ra, cho rằng Trương Tử Hân mềm yếu, Hà Tư Ca nghĩ đến là lại cảm thấy tức giận.







Phó Cẩm Hành cười, không nói gì. Qua một lúc lâu, người phụ trách của bộ phận quan hệ xã hội lại gọi điện thoại đến: “Anh Phó, đã đăng ký tài khoản xong rồi, cũng đã tiến hành chứng thực cá nhân, tôi lập tức gửi tên đăng nhập và mật khẩu qua cho anh.”







Lúc này Hà Tư Ca mới biết, hóa ra Phó Cẩm Hành cũng không dùng mạng xã hội, lại còn là tạm thời đăng ký. Phó Cẩm Hành nhớ rồi, cúp điện thoại, mở trang web ra đăng nhập. Mặc dù là lần đầu tiên sử dụng, nhưng thao tác của hắn không hề tỏ ra vụng về.







Chỉ có điều, đối với nội dung của dòng trạng thái weibo này, hình như Phó Cẩm Hành cân nhắc rất lâu. Chỉ thấy hắn gõ mấy chữ, lại xóa mấy chữ, gõ gõ xóa xóa, lề mà lề mề. Hà Tư Ca không có hứng, cầm điện thoại lên, quay lại sofa. Cô không muốn xem mấy thứ trên mạng, nhưng làm sao cũng không nhịn được, giống như không tự chủ, lại đăng nhập vào tài khoản nhỏ, đi đọc mấy bình luận kia. Hai mươi phút sau, cuối cùng Phó Cẩm Hành cũng thở dài một tiếng, di chuyển con chuột, click vào nút “tải lên”.







Cùng lúc đó, trên điện thoại của Hà Tư Ca cũng có thêm hai chấm đỏ nhỏ.







Một cái là có thêm người quan tâm, một cái là có người mới tag mình.







Cô bị dọa cho giật mình, tài khoản nhỏ của mình chuyên dùng để xem bát quái, bình thường dăm bữa nửa tháng cũng chẳng có thêm ai quan tâm.







Mang theo tâm trạng lo sợ bất an, Hà Tư Ca mở thông báo có thêm người quan tâm ra trước. Ảnh và tên Phó Cẩm Hành bất ngờ xuất hiện ở trước mắt.







Ngoài ra, tài khoản của hắn còn có chứng thực nói rõ: Tổng tài tập đoàn Phó thị, Phó Cẩm Hành. Bảo đảm chắc chắn là bản tôn, không phải ai giả mạo. “Sao anh lại biết đây là tài khoản của tôi?”.







Hà Tư Ca ngẩn ra, cô chưa từng tiết lộ với bất cứ ai.







Vả lại, tài khoản của cô là một chuỗi chữ cái, nhìn qua rất giống tài khoản ảo.







“Không phải vừa rồi cầm điện thoại của cô xem chút sao, tôi nhớ thôi. Cô nên biết, trí nhớ của tôi trước giờ rất tốt.” Phó Cẩm Hành nhe răng với cô, cười có chút quái đản. Cô không còn gì nói nổi.







Trong mấy giây này, điện thoại của Hà Tư Ca bắt đầu không chịu khống chế rung lên.







Cô cúi đầu nhìn một cái, con số màu đỏ điên cuồng tăng lên trên màn hình!







Vốn dĩ chỉ có hơn bốn mươi người quan tâm, trong nháy mắt đã thành hơn nghìn người!







Một đống bình luận và thông báo cũng chạy ra, điện thoại rung lên không ngừng, khiến cô suýt nữa ném đi!







Hà Tư Ca chậm rãi mở ra, phát hiện trong trạng thái mới đăng của Phó Cẩm Hành lại còn @ số tài khoản của mình vào!







Hắn mới là kẻ đầu sỏ!







Mà trạng thái đầu tiên trong weibo của Phó Cẩm Hành lại chỉ có một câu...







Chào mọi người, đây là vợ tôi, Hà Tư Ca -

[email protected] Ảnh đính kèm phía dưới chắc là hắn tùy tiện tìm trên mạng, hai con chó Golden, trong đó con chó đực mặc âu phục đeo nơ, con cɧó ©áϊ thì mặc váy cài khăn cổ dâu, cả hai đều cười thì hết cả lưỡi ra, không nhìn thấy mắt đâu cả.







Nhìn rõ hàng chữ, Hà Tư Ca có một loại cảm giác bị đập mạnh vào đầu.







“Anh, anh, anh... anh điên à...”







Cô chỉ Phó Cẩm Hành, đến một câu hoàn chỉnh cũng không nói ra được. “Không phải anh nói muốn thanh minh sao?”







Hà Tư Ca run giọng hỏi. “Đây chẳng lẽ không phải là thanh minh à?” Phó Cẩm Hành hỏi ngược lại. Trong lúc nói chuyện, tài khoản của hai người hoàn toàn lộ ra trong tầm mắt công chúng. Những người theo dõi kia lập tức xông lên, người gửi tin thì gửi tin, người tìm chứng cứ thì tìm chứng cứ. Ba chữ “Hà Tư Ca” lại dùng một loại tốc độ kỳ tích nhanh chóng chiếm cứ tìm kiếm hot đầu trang. Mà xếp thứ hai chính là “Phó Cẩm Hành công bố tin kết hôn”. Là bạn gái tin đồn của hắn, Trương Tử Hân cũng thành công đứng ở vị trí thứ ba.







“Lần này xong rồi...”







Hà Tư Ca nhìn cái điện thoại đang nóng lên, lẩm bẩm nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »