Trương Dạ Yến lời nói vừa dứt thì ngoài cửa bóng dáng Thẩm bá mẫu bước vào, hai cánh tay bà xách mang lỉnh kỉnh, Dạ Yến nhanh chân đứng lên đi ra giúp bà đem đồ vào nhà.
Nàng nhìn những thứ bá mẫu mới mua về nàng thắc mắc lên tiếng hỏi:
_" Bá mẫu người mua những gì mà nhiều vậy ạ?"
Thẩm Như Mai nở nụ cười hiền từ nhìn Dạ Yến đáp:
_" Ta đi chợ sớm để có thịt bò ngon mua về lát nướng cho con ăn cơm"
Dạ Yến cảm động nàng nhìn bá mẫu, đôi mắt nàng ngấn lệ giọng nhẹ nhàng nói: " con cảm ơn người đã nghĩ đến con, lát nữa con sẽ làm món bò đặt biệt cho người thưởng thức, người có đồng ý không? ".
Thẩm Như Mai vui vẻ gật đầu, bà đưa tay vuốt nhẹ mặt Dạ Yến liền lên tiếng: " thôi đi ra ngoài ăn sáng kẻo cháo nguội hết rồi " nói xong cả hai người cùng nhau ra bên ngoài bản ngồi xuống ăn.
Bữa ăn sáng cuối cùng cũng xong Thúy Nhi cùng Dạ Yến dọn dẹp rửa bát, Dạ Yến nhìn thùng nước xài có màu hơi đυ.c nàng nhìn Thúy Nhi hỏi:
_ " Nước này lấy ở đâu vậy em? "
Thúy Nhi nghe hỏi từ tốn trả lời: dạ em gánh ngoài sông lớn, phía ngoài thôn , Dạ Yến gật đầu lại hỏi tiếp:
_" Vậy nhà ta không có đào giếng hả em? "
Thúy Nhi thở dài lắc đầu khẻ nói: " dạ tại nhà em không có tiền tỷ ơi " nhà nào giàu mới có đào giếng, Dạ Yến gật gù trong đầu nàng lại đang suy nghĩ về một vấn đề, chợt nàng nhìn Thúy Nhi lại nói:
_" Rửa xong chị em mình đi ra dòng sông nha!" Thúy Nhi nghe vậy liền gật đầu, rồi cuối xuống rửa bát cho lẹ, cuối cùng hai nàng nhà ta đã rửa xong chén bát, Thúy Nhi nói với mẫu thân:
_" Mẫu thân con và tỷ tỷ ra bò sông chút sẽ về ngay ạ ".
Thẩm Như Mai vui vẻ gật đầu căn dặn hai đứa đi mau trở lại, cả hai cuối chào bà rồi nắm tay nhau rời khỏi nhà, Dạ Yến thân mặc y phục xanh nhạt, mái tóc cột cao gọn gàng, nước da nàng trắng mịn, gương mặt không phấn son, môi hồng tự nhiên, mày liễu thướt tha, đôi mắt phượng to tròn xinh đẹp, sống mũi cao tương xứng với gương mặt, vì nàng cột tóc nên để lộ ra chiếc cổ cao trắng mịn, mùi thơm hoa trên người nàng tõa ra huyện vào trong cơn gió, nàng đi đến đâu thì lập tức thu hút bao ánh mắt ngắm nhìn say mê của nam nhân tới đó.
Cuối cùng hai nàng cũng ra đến được dòng sông nàng nhìn những viên sỏi nằm trên cát, Dạ Yến lấy ra túi vãi đã được nàng chuẩn bị sẵn, nàng nhìn sang Thúy Nhi nói:
Em phụ với ta lấy đầy túi cát, còn ta sẽ nhặt sỏi , Thúy Nhi mặc dù không hiểu vì sao phải làm vậy, nhưng cô bé vẫn vui vẻ làm theo lời Dạ Yến nói.
Sao hồi lâu cả hai đã đều làm xong , Dạ Yến cười liền cùng nhau ôm số cát sỏi về nhà.
Để về được tới nhà hai nàng cũng mệt đứt hơi, Dạ Yến vết thương trước ngực lại trở đau, vì hai hôm nay nàng vận động khá nhiều rồi, nàng bỏ cái đau sang bên hai cánh tay ôm bao sỏi vào trong nhà, Dạ Yến nhìn bá mẫu đang ngạc nhiên khi hai nàng đem những thứ này về, nàng cười tươi nhìn bá mẫu nói:
_" Người cho con mượn một cái thùng sạch và một tấm vãi trắng ạ" bà không hiểu gì nhưng vẫn vui vẻ đi lấy cho nàng, Dạ Yến đi ra bẻ gãy một khúc thân Tre lấy dao chẻ đôi tre ra để sang bên, lúc này bá mẫu đã trở lại trên tay cầm những thứ nàng cần.
Dạ Yến bắt đầu lui khui làm việc, một lúc sau mọi thứ đã sẵn sàng, nàng bảo Thúy Nhi đi lấy nước đem đến đổ vào trong thùng nàng vừa làm xong, ở dưới gần đáy thùng có một cái ống đưa ra, Da yến lấy một cái thùng sạch khác để ngay ống đó mà hứng.
Khi Thúy Nhi đỗ nước vào thùng của Dạ Yến làm, thì từ cái ống nước liền chảy ra, nàng lấy chén hứng ít nước đưa cho bá mẫu nàng nói:
_" Người nhìn thử xem nước có trong sạch và ngọt không ạ?".
Thẩm Như Mai cầm lấy chén nước Dạ Yến đưa, bà nhìn vào nước bà liền giật mình ngạc nhiên, bà đưa lên miệng uống thử, bà uống liền một hơi hết cạm, miệng bà cười vui vẻ nhìn Dạ Yến hỏi:
_" Con làm sao mà hay vậy? Nước vừa trong vừa ngọt, nước giếng chắc sẽ không được như vậy, con thật là tài giỏi quá" Dạ Yến nhìn bá mẫu nàng cười nhẹ nói:
_" Dạ có tài giỏi gì đâu, cái đó do con học ở trường dạy thôi, nước này dùng nấu ăn rất tốt, không sợ bị dịch bệnh, nhà ta nhớ nấu sôi nước lên để nguội mà uống, như vậy sẽ tốt cho sức khỏe lắm, thôi giờ con đem vào bên trong bếp đặt, con đi nấu ăn đây ạ, mà người đừng nói ra ngoài nha , con sẽ làm tiếp những thùng này cho những nhà bà con nghèo trong thôn không có giếng, đừng truyền rộng rãi, những kẻ tham lam sẽ tìm và làm phiền đến con " Thẩm Như Mai gật đầu bà hiểu ý tứ của nàng.