Chương 109: Ngoại Truyện _3

Buổi sáng mát mẻ lúc này tại sương phòng của đôi phu thê đại tướng quân, sau một đêm kịch liệt chiến đấu cả hai ôm nhau ngủ say sưa, lúc này cửa phòng bị mở nhẹ và từ từ, một thân ảnh bé nhỏ trắng trẻo, béo ú bước nhẹ đi vào .

Đức nhi mở to cặp mắt tròn xoe nhìn chung quanh sương phòng của cha mẹ, bé kịp nhìn thấy mẫu thân đang nằm trên giường, bé vui vẻ đi đến nhẹ nhàng trèo lên giường kéo chăn muốn chui vào lòng mẫu thân mà nằm, nhưng bé kéo hoài mà không thể mở được tấm chăn bông, đôi mắt to tròn liền nheo lại không vui, cậu cố gắng tìm ra lý do vì sao lại như vậy .

Sao một hồi tìm hiểu cậu đã nhìn ra được lý do vì sao mà cậu không kéo cái chăn ra được, bé nhìn thấy được cánh tay phụ thân đang đặt lên trên tấm chăn, mà chăn thì được nằm trên người của mẫu thân nha .

Đôi mày bé châu lại không vui , hai bàn tay bé cầm lấy tay phụ thân bỏ sang một bên, thế là bé đã thành công chui vào chăn nằm trong lòng mẫu thân, nhưng không ngờ mẫu thân của bé lại không mặc áo làm lộ ra bầu sữa mà bé yêu thích nhất, miệng bé liền cười tươi chồm lên đưa miệng vào mυ"ŧ sữa một cách khoái chí, bàn tay tròn trịa đưa đến bầu sữa bên kia mà bóp nhẹ.

Trương Dạ Yến đang ngủ say, thì bỗng giật mình vì ngực mình đang bị ai đó trêu chọc thì phải, Dạ Yến liền mở mắt ý định của nàng là sẽ mắng cho tên phu quân sắc lang kia một trận mới được, nhưng khi nàng mở mắt ra thì hình ảnh phu quân trước mặt vẫn đang nhắm mắt ngủ say .

Dạ Yến liền giật mình và ngạc nhiên nàng tự hỏi " vậy là ai đang làm loạn kia chứ ?"

Mắt phượng nàng liền nhìn xuống nơi ngực mình, Dạ Yến liền cười tươi khi nhìn thấy con trai cưng đang say sưa bú sữa của mẫu thân .

Nhìn con trai như vậy trong lòng Dạ Yến thấy ấm áp trái tim tràn ngập niềm hạnh phúc, nàng vương hai cánh tay liền ôm chặt cả người hài tử, bàn tay đưa đến vuốt nhẹ lên tóc bé.

Đức nhi được mẫu thân ôm vào trong lòng cậu bé vui vẻ nhìn mẫu thân, miệng bé thả ra bầu sữa, cả người bé trèo lên nằm sắp lên người nàng, bé chu môi hôn lên môi mẫu thân, bé hôn thành tiếng chụt...chụt .

Vì bị động đậy mà Tước Thiên lúc này liền mở mắt tỉnh dậy, nhưng khi vừa mở mắt điều hắn thấy được là cảnh hai mẹ con ôm nhau mà còn hôn môi nữa chứ, còn đáng giận hơn là trên người nương tử không một mảnh vãi, mà cậu hài tử thì nằm thật hưởng thụ trên người mẫu thân, bàn tay bé xíu còn nắm lấy bánh bao tròn mềm mại của nàng.



Lúc này đây đôi mày kiếm hắn liền châu lại tỏ ý không vui, trong đầu Tước Thiên suy nghĩ " bánh bao đó là của hắn, thân thể của nương tử là của hắn, chỉ có một mình hắn mới được ôm, được sờ vào mà thôi, không có ai có quyền đυ.ng vào, dù cho đó là con trai của hắn cũng như vậy thôi " một mùi dấm chua lét dâng trào lên đến não bộ, Tước Thiên bực tức lên tiếng .

_ Đức nhi! Con mau trèo xuống khỏi người mẫu thân ngay đi, Dạ Yến nghe phu quân nói nàng liền đưa mắt nhìn sang phu quân, nàng thấy được vẻ mặt khó chịu của phu quân khi nhìn hài tử như là nhìn đối thủ vậy, Dạ Yến không vui lên tiếng .

_ Đức nhi! Con ngoan cứ nằm yên trên người mẫu thân, mẫu thân rất thích ôm con trong lòng đó, nàng vừa nói nhưng ánh mắt lại liếc sang phu quân mà khıêυ khí©h.

Đức nhi ngây thơ nào biết gì khi cậu nghe mẫu thân nói thích ôm mình, bé vui không thể tả, bé ôm chặt người mẫu thân, miệng bé xíu chồm đến bầu sữa mà bú ʍúŧ, bé nào hay biết kế bên mình, phụ thân bé nhìn cảnh này mặt đã đen giờ lại càng đen hơn, hắn tức giận muốn thổ huyết mà không dám lên tiếng nói, vì trong lúc này mẫu thân của bé đang trợn to mắt phượng mà nhìn phụ thân của bé như một lời cảnh cáo.

Tước Thiên tức giận nhưng không làm được gì, hắn liền lấy áo khoác mặc vào, xuống giường đi vào bên trong mà tắm rửa.

Dạ Yến thấy phu quân đi vào trong, nàng cũng vội vàng mặc áo rồi bế hài tử về phòng bé, nàng vào trong khóa trái cửa, nàng ôm hài tử cùng lên giường, hai mẫu tử ôm nhau ngủ tiếp.

Bên sương phòng khi tắm xong Tước Thiên đi trở ra, nhưng trên giường đã không còn ai, hắn đảo mắt nhìn chung quanh tìm nhưng vẫn không tìm thấy được nương tử cùng hài tử đâu cả, chân hắn liền nhanh bước sang sương phòng của hài tử .

Nhưng khi bàn tay hắn đưa lên muốn mở ra cánh cửa, thì lúc này hắn mới phát hiện ra nương tử đã khóa cửa ở từ bên trong, cơn tức giận lại một lần nữa bùng phát mạnh mẽ hơn, nhưng hắn vẫn không dám làm gì nương tử, cuối cùng hắn ôm sự bực tức đi đến phòng luyện võ mà luyện tập.

Cuối cùng người thê thảm nhất trong lúc này không ai khác là các hắc y vệ thân tính, cả đám bị chủ nhân giận cá chém thớt lôi cả đám ra mà trút giận một cách thê thảm .