Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Gặp Anh Là Điều Tốt Đẹp Nhất Đời Em

Chương 91: Kẻ chủ mưu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Màn hình chiếu lại hôm Hàn Vân Hy đến tìm đạo diễn Trương bàn bạc về kịch bản còn có Cung Đình Đình, Vân Hạ và một số người khác trong đoàn làm phim.

Cung Đình Đình hôm nay cũng tham gia họp báo, cô đứng lên phát biểu đôi lời chứng minh sự trong sạch của Hàn Vân Hy: “Ngày hôm đó chúng tôi quả thật là bàn bạc kịch bản trong phòng của đạo diễn Trương, do tập trung quá nên quên mất thời gian đến khuya muộn mới rời khỏi, hôm đó có tôi, Vân Hy và một số nhân viên khác của đoàn làm phim nữa chứ không phải như trong đoạn clip cắt cố tình gây hoang mang dư luận mấy ngày qua, cố tình làm ảnh hưởng đến hình ảnh của Vân Hy trong mắt công chúng”.

Các bằng chứng cộng thêm lời mà Cung Đình Đình nói đều đủ sức thuyết phục công chúng rằng Hàn Vân Hy trong sạch.

Không khí của cuộc họp báo đang loãng dần thì Ngự Huyền Lãng đột nhiên xuất hiện rồi nắm lấy tay của Hàn Vân Hy kéo đi theo mình: “Vân Hy à, đã đến lúc nào rồi mà em vẫn còn mặt mũi để họp báo vậy hả, mau theo rời khỏi đây đi”.

Hàn Vân Hy nhướng mày nhìn Ngự Huyền Lãng rồi lên tiếng hỏi: “Có gì phải sợ chứ? Hơn nữa tôi không có lý do gì để đi theo anh hết”.

Hàn Vân Hy gằng tay của Ngự Huyền Lãng ra tỏ vẻ lạnh nhạt với anh: “Ngự thiếu xin giữ tự trọng, trước mặt nhiều như vậy mà anh cứ lôi lôi kéo kéo không sợ lại dấy lên dư luận tôi có quan hệ lén lút với anh hay sao hả?”.

Ngự Huyền Lãng nhíu mày: “Vân Hy à, nếu em muốn làm diễn viên cứ đầu quân vào công ty Trung Hoàng đi em thích kịch bản nào anh liền đầu tư cho em giống như Ngọc Hân vậy cần gì phải bán mình như thế”.

Hàn Vân Hy trợn mắt lên nhìn Ngự Huyền Lãng bằng ánh mắt sắc lạnh hằn lên tia máu: “Anh vừa nói gì hả?”.

“Ngọc Hân đã nói anh nghe hết rồi, em vì ganh tị với cô ấy cho nên lầm đường lạc lối như thế này em nên dừng lại trước khi quá muộn…mấy ngày nay hai bác không ăn ngủ được gì hết khi nhìn thấy những lời chửi mắng em tràn lan khắp nơi”.

Hàn Vân Hy nhếch môi mỉm cười nhạt rồi nhướng mày nhìn Ngự Huyền Lãng sau đó lên tiếng hỏi: “Anh có biết vì ai mà tôi bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió như thế này không hả?”.



Ngự Huyền Lãng thở dài: “Đừng để lòng thù hận che mờ lý trí của em có được không hả?”.

Hàn Vân Hy tiến lên một bước đối mặt với Ngự Huyền Lãng rồi lên thẳng thừng lên tiếng: “Tất cả những lời mắng chửi sỉ vả tôi mấy ngày qua trên các trang mạng xã hội đều là do cô gái mà anh nghĩ là tốt đẹp nhất làm ra đó”.

Ngự Huyền Lãng cau mày: “Em nói vậy là có ý gì hả?”.

Hàn Vân Hy lạnh giọng đáp: “Người luôn ôm trong lòng sự đố kỵ ganh ghét luôn tìm mọi cách để hãm hại tôi chính là Hàn Ngọc Hân và mẹ của anh đó Ngự Huyền Lãng”.

Ngự Huyền Lãng liền lắc đầu không chấp nhận sự thật: “Chuyện này sao có thể chứ?”.

Hàn Vân Hy chỉ tay lên màn hình rồi nói: “Vậy thì xem những gì mà họ làm với tôi trước đi đã”.

Trên màn hình chiếu đoạn clip Hàn Ngọc Hân giao dịch với nhóm thủy quân để họ bôi nhọ danh dự và hình ảnh của Hàn Vân Hy trong thời gian vừa qua, Ngự Huyền Lãng cũng thấy rõ được bản chất độc ác ẩn sâu bên trong con người của Hàn Ngọc Hân.

Sau đó là đoạn clip đó Hàn Vân Hy đưa điện thoaị cho Ngự Huyền Lãng xem thêm đoạn clip Dư Hồng nói chuyện với Dư Chí về việc muốn ông ta làm cho Hàn Vân Hy mất mạng mà không để lại dấu vết gì vì bà không thích cô gả cho Ngự Huyền Lãng.

Ngự Huyền Lãng lắc đầu không dám tin những gì mà mình thấy đều là sự thật: “Không thể nào…mẹ anh không phải là người như vậy…Ngọc Hân cũng không phải là người như vậy”.

Hàn Vân Hy mỉm cười lên tiếng: “Phải hay không phải tôi nghĩ lòng anh đã rõ lắm rồi… Ngự Huyền Lãng tôi nể tình cũ cho nên không truy cứu mẹ anh thôi nếu không thì bây giờ bà ta có lẽ đang ngồi trong tù bốc lịch rồi cũng nên đó”.

Hàn Ngọc Hân nhìn thấy đoạn clip mà mình nói chuyện với nhóm thủy quân giao dịch bội nhọ Hàn Vân Hy xuất hiện trước mắt của

Ngự Huyền Lãng thì mặt mày tái méc.



Cả người của Hàn Ngọc Hân run rẩy trông thấy, cô ta lẩm bẩm một mình với vẻ mặt ngây dại: “Chuyện này sao có thể chứ, làm sao mà Hàn Vân Hy có được bằng chứng quan trọng như thế này….chắc chắn là cắt ghép mà thôi”.

Hàn Ngọc Hân liền rút điện thoại ra gọi cho người đã giao dịch với mình mà không hay biết rằng anh ta đang bị Vân Hạ giám sát điện thoại được kết nối với loa của phòng họp báo.

Tên kia nhận được cuộc gọi của Hàn Ngọc Hân thì Vân Hạ liền bắt hắn nghe máy: “Alo tôi nghe đây Ngọc Hân tiểu thư”.

Giọng của Hàn Ngọc Hân vang lên: “Tại sao đoạn clip tôi giao dịch với anh lại xuất hiện trong buổi họp báo của Hàn Vân Hy vậy hả? Tôi bỏ ra biết bao nhiêu tiền để thuê mấy người bội nhọ danh dự và hình ảnh của cô mà làm cũng không xong đừng hòng tôi chuyển khoản số tiền còn lại cho anh nữa”.

Hàn Vân Hy quay sang hỏi Ngự Huyền Lãng: “Bây giờ thì anh nghe rõ rồi chứ, đây chính là cô gái ngoan hiền tốt bụng luôn suy nghĩ cho người khác mà mấy người luôn ca tụng đó”.

Một người phóng viên tỏ vẻ tò mò lên tiếng hỏi: “Cho hỏi cô Hàn Vân Hy có phải là thiếu tá Hàn Vân Hy 3 năm trước chỉ huy trận giao tranh với tổ chức hắc bang Tartarus trên biển hay không? Tôi thấy gương mặt cô và cô ấy có rất nhiều nét tương đồng”.

Hàn Vân Hy hít một hơi thật sâu rồi lên tiếng đáp: “Tôi tự thấy bản thân không thể so bì với vị thiếu tá năm đó sẵn sàng từ bỏ mạng sống vì sự bình yên của tổ quốc, trong lòng tôi thiếu tá Hàn Vân Hy năm đó là một thần tượng còn tôi chẳng qua chỉ là một người cùng tên lại may mắn sở hữu gương mắt có nhiều nét tương đồng với cô ấy mà thôi”.

Ngự Huyền Lãng nghĩ Hàn Vân Hy đã muốn khép lại quá khứ để bắt đầu lại nên không can thiệp vào chuyện thân phận của cô nhưng anh không chấp nhận được sự thật bản chất xấu xa của Hàn Ngọc Hân và Dư Hồng nên liền rời khỏi buổi họp báo anh muốn đi tìm họ hỏi cho ra lẽ mọi chuyện.

Sau khi Ngự Huyền Lãng rời đi thì một phóng viên lên tiếng hỏi Hàn Vân Hy: “Xin cho hỏi cô và Ngự thiếu gia là mối quan hệ như thế nào?”.

Hàn Vân Hy liền đáp: “Tôi và Ngự thiếu vốn không có quan hệ gì hết, cũng có thể anh ấy thấy gương mặt tôi và vị hôn thê quá cố có nhiều nét tương đồng nên sinh ảo giác muốn bảo vệ che chở mà thôi”.
« Chương TrướcChương Tiếp »