Chương 39: Rất Mong Chờ Thể Hiện Tay Nghề Và Xem Thành Quả Của Mình



Chương40.Rất Mong Chờ Thể Hiện Tay Nghề Và Xem Thành Quả Của Mình

Chương40.Rất Mong Chờ Thể Hiện Tay Nghề Và Xem Thành Quả Của Mình

Bạch Mai Trúc đảo mắt xung quanh như cảm nhận được bản thân vừa trở về từ cõi chết, ngả đầu sang nhìn gã “anh không đến công ty sao?”

“Ai là người khiến tôi không thể đi hả?” gã vừa dứt câu thì điện thoại bên trong túi gã đổ chuông.

“Chuyện gì?” gã tai nghe điện thoại còn mắt thì vẫn chằm nhìn cô.

“Cao Tổng, phu nhân đang đợi anh” Cao Trí Đức thở ra, gật đầu rồi cúp máy, bước chân xoay ra đến cửa chưa vội bước ra, giọng kiên quyết vang ra sau lưng đến bên cô “sau khi khỏe lại tôi sẽ cho em biết sự quyến rũ của em có hại đến mức nào”

Tiếng đóng cửa, gã đã rời đi, Bạch Mai Trúc thở phào, định nằm xuống nghỉ ngơi thế nhưng một giọng nói quen thuộc lại lọt vào tai, chầm chậm xuống giường, mắt ti hí nhìn qua khe cửa, bóng dáng rõ ràng của Tần Yến Trinh thu vào mắt, Bạch Mai Trúc cũng vì tò mò muốn biết ả làm gì ở đây liền theo sau.

Thế nhưng không đi theo thì đã không có cảm giác bức bối trong lòng, Tần Yến Trinh thực sự có thai, ấy vậy mà chưa buồn được bao lâu, Bạch Mai Trúc tâm trạng liền vui vẻ trở lại, cô thấy ả sau khi ra đến sảnh ngoài bệnh viện đã đến cạnh một người đàn ông “chúng ta đi thôi”



Chương40.Rất Mong Chờ Thể Hiện Tay Nghề Và Xem Thành Quả Của Mình

Bạch Mai Trúc cố giương mắt nhìn và người đàn ông này không lạ mặt với cô là bao “Lãng Quy?” vội bịt miệng lại vì vừa nói ra tên một người bạn của gã, chỉ thắc mắc tại sao bạn của Cao Trí Đức lại đưa vợ của Cao Trí Đức đi khám thai? Nụ cười hiện rõ trên môi lộ ra hai núm má, đôi mắt bỗng trở lên sâu hơn, hớn hở quay về phòng.

“Mẹ đến có gì muốn căn dặn” Cao Trí Đức ngồi vào bàn làm việc, miệng nói nhưng mắt không nhìn.

“Nói bận không đưa vợ đi khám thai là bận bên cạnh âu yếm cô ta à” Trịnh Thúy Mỹ đứng lên, rời đi. Hóa ra bà ta đến đây là để kiểm chứng xem gã có thực sự bận như lời gã nói hay không.

Bạch Mai Trúc đi qua đi lại suy nghĩ lí do của chuyện này, đột nhiên nhìn thấy cánh cửa đang dần được mở ra, giật mình vội vàng nhảy nên giường nằm, chùm đầu kín mít.

“Vẫn ngủ sao?”

Bạch Mai Trúc thở phào khi giọng nói vang lên không phải giọng của gã, từ từ ngồi lên đối mặt với Nam Phong.

“Thế nào? cũng muốn chửi tôi à?”



Chương40.Rất Mong Chờ Thể Hiện Tay Nghề Và Xem Thành Quả Của Mình

Bạch Mai Trúc lắc đầu, ngập ngừng “Lãng Quy và Tần Yến Trinh là mối quan hệ gì vậy?”

Nam Phong nhìn cô khó hiểu “không có quan hệ gì cả, sao cô lại hỏi thế?”

Bạch Mai Trúc thầm vui trong suy nghĩ, nếu như là không hề có quan hệ gì như lời Nam Phong nói thì bọn họ chính là đang lén lút sau lưng để qua lại và đứa bé trong bụng Tần Yến Trinh chưa chắc là con của Cao Trí Đức. Vẫn là đang thắc mắc tại sao yêu nhau lại không đường đường chính chính, vả lại ả sao lại muốn cưới gã trong khi đã có con với người khác.

Bạch Mai Trúc chính là không thể nhìn thấu tình huống này.

“Nam Phong, anh có thể hướng dẫn tôi dùng máy ảnh không?”

“Được thôi, nếu cô muốn”

Vài ngày sau khi đã trở về từ bệnh viện, Bạch Mai Trúc hàng ngày hàng đêm chuẩn bị mọi thứ cho kế hoạch đã được định sẵn. Khi Màn đêm buông xuống sau khi đã thoát được ánh mắt giam cầm của Cao Trí Đức, mặc vào một bộ đồ da đen ôm sát người, bịt kín khuôn mặt, thật khẽ bước chân, ra khỏi phòng tắm sau khi đã thay đồ.



Chương40.Rất Mong Chờ Thể Hiện Tay Nghề Và Xem Thành Quả Của Mình

Bạch Mai Trúc tay bấm mật khẩu nhưng mắt phải theo dõi động đậy của gã, đã chắc nịch gã không thức giấc sau khi bản thân đi mới yên tâm. Ấy nhưng gã đã tỉnh từ khi cô rời khỏi giường. Cao Trí Đức mở mắt, đứng trên lan can từ phòng nhìn xuống gót chân đang lén lút của cô, cánh cửa lớn đóng lại gã mới tiếp bước theo sau.

Gã chỉ nhìn thấy cô lên một chiếc xe khuất phía xa cổng, không thể nhìn rõ biển số, rốt cuộc là cô đang toan tính chuyện gì sau khi mới ra khỏi viện không lâu vậy? Chỉ còn làn bụi đang tan dần trong đêm tối, Cao Trí Đức quay trở về phòng tiếp tục ngủ, gã dường như đã mệt mỏi khi cứ phải chạy theo sau những chuyện cô làm, bấy giờ trong đầu gã chỉ đang có duy nhất hình bóng của dáng người chuẩn từng cm trong bộ đồ ôm sát.

“Sau khi chuyện này kết thúc tôi sẽ đãi anh một bữa thật lớn coi như lời cảm ơn” Bạch Mai Trúc háo hức với chiếc máy ảnh trên tay.

Nam Phong nhìn cô không chớp mắt, từng sợi tóc bay phấp phới trước anh càng tôn nên gương mặt góc cạnh xinh đẹp, không rung động là nói dối. Nam Phong lắc đầu để suy nghĩ đang hiện diện biến mất, tiếp tục tập trung lái xe.

Dừng trước nhà Tần Yến Trinh, Bạch Mai Trúc thắc mắc quay sang hỏi “tại sao anh biết giờ này cô ta sẽ đi đâu?”

Dừng trước nhà Tần Yến Trinh, Bạch Mai Trúc thắc mắc quay sang hỏi “tại sao anh biết giờ này cô ta sẽ đi đâu?”

“Tôi gọi điện hỏi Lãng Quy xem đêm nay có thể cùng đi uống rượu không? Cậu ta từ chối và nói đêm nay có việc quan trọng cần phải làm”

Bạch Mai Trúc thực sự rất mong chờ để thể hiện tay nghề và xem thành quả từ chính tay của mình.