Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Game Từ Chối Tán Gái

Chương 49

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chuyện càng khiến khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp bất ngờ hơn nữa là nữ thần vừa du học từ nước ngoài trở về Hà Như này lại rất biết bắt ống kính máy quay.Sau khi cô ta nhận được thông báo bắt đầu quay của tổ chương trình, cô ta đã chủ động giao lưu với các khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp: "Xin chào, xin chào mọi người! Tôi là Hà Như, là một người phụ nữ đã du học nhiều năm và là người tài sắc vẹn toàn."

“Người ngồi bên cạnh tôi này chính là người hợp tác của tôi, cũng chính là người bạn cũ của mọi người, nữ thần trường học Từ Thanh Thanh!"

"Hôm nay chúng tôi sẽ hợp tác và khiến Lâm Phàm bị loại!"

"Các chị em trong phòng phát sóng trực tiếp, mong các bạn sẽ thích đòn tấn công này của chúng tôi!"

Tốc độ nói của Hà Như rất nhanh, mang phong thái của một người phụ nữ trưởng thành.

Từ Thanh Thanh ở bên cạnh lại càng trông giống một đứa trẻ con hơn. Dựa vào tuổi tác của hai

người thì có lẽ là chị em.

Nhưng thoạt nhìn qua thì lại giống như một cặp mẹ con hơn, hơn nữa cũng không có cảm giác xa lạ gì cả.

Sau khi nghe được những lời của Hà Như, các khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp vô cùng tò mò.

Rất nhiều khán giả muốn biết Hà Như này sẽ dùng cách gì để khiến Lâm Phàm bị loại.

Trong lúc mọi người còn đang thắc mắc, Từ Thanh Thanh ngồi bên hàng ghế phụ cũng phát biểu.

Chỉ thấy cô bĩu môi rồi nói với giọng hơi tức giận: "Cái tên Lâm Phàm đáng ghét này, hôm nay gặp nhóm chúng ta thì xem như anh ta xui xẻo."

"Nhưng mà chị Hà Như à, em vẫn chưa hiểu lầm về kế hoạch chính của chúng ta."

Nghe thấy cô thắc mắc như vậy, Hà Như cũng kiên nhẫn giải thích nói: "Rất đơn giản, đợi đến lúc chúng ta gặp Lâm Phàm rồi, em sẽ chỉ vào cây đàn dương cầm trong phòng khách của nhà anh ta và hỏi anh ta."

"Hỏi anh ta xem có phải là anh ta sính ngoại hay

không, tại sao phải đặt mua cây đàn dương cầm lớn và sang trọng như thế này mà không phải là đàn cổ tranh của nước Cửu Châu, châu Á!"

Giả sử như bạn thích đàn cổ tranh, thấy nhạc cụ của nước Cửu Châu, châu Á rất hay, đàn dương cầm chỉ là rác rưởi thì Lâm Phàm là một tên ngốc đã bị lừa.

“Em hãy nghĩ thử xem, em nói gì Lâm Phàm cũng ghét em, chứng tỏ anh ta bẩm sinh đã không có ấn tượng tốt với em rồi."

"Đến lúc đó, em nói anh ta sùng bái người nước ngoài, sính ngoại, thì chắc chắn anh ta sẽ có tâm lý phản nghịch."

Nói đến đây, Hà Như hơi dừng lại một chút, vén mớ tóc lòa xòa trước trán rồi nói tiếp:

"Sau đó chị sẽ đứng dậy một lần nữa và nói thay cho anh ta, nói rằng công nghệ của cây đàn dương cầm này cầu kỳ như thế nào, thương hiệu đẳng cấp như thế nào."

"Như vậy, anh ta chắc chắn sẽ cảm thấy chị đang đứng về phía anh ta."

"Sau đó anh ta sẽ tự nhiên làm theo lời chị nói thôi."

"Chỉ cần anh ta làm theo lời chị nói, thừa nhận đàn dương cầm tốt thì mục đích của chúng ta đã đạt được rồi."

“Chứng minh rằng anh ta là một người đàn ông sính ngoại! Và trò chơi đến đây là kết thúc!"

Nói đến đây, Hà Như nở nụ cười xảo quyệt.

Cô ta vừa nói xong kế hoạch, các khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều há hốc mồm.

Sao bọn họ không thể nghĩ ra Hà Như này lại có thể nghĩ ra kế hoạch độc ác này được chứ.

Theo lẽ thường thì các khách mời nữ sẽ chọc giận Lâm Phàm, là người phụ nữ đứng phía đối lập với Lâm Phàm.

Nhưng Hà Như này lại thay đổi tư duy và xuất hiện với thân phận là một người bạn.

Nhìn thì giống như giúp Lâm Phàm giải quyết sự ngượng ngùng và tức giận trước Từ Thanh Thanh.

Nhưng đồng thời cũng kéo anh rơi vào cái bẫy do cô ta dày công bày ra.

Có thể nói là hết vòng này đến vòng nọ, một chuỗi kế hoạch liên tiếp khó mà đề phòng cho

được!

Các khán giả nữ quyền trong phòng phát sóng trực tiếp nghe xong kế hoạch của Hà Như, bọn họ đều không khỏi vỗ tay tán thưởng: "Nói hay lầm! Mưu kế này quá hoàn hảo!"

"Quả không hổ là nữ thần vừa du học từ nước ngoài trở về, tính toán mưu lược và đối nhân xử thế luôn khiến người khác phải trầm trồ!"

"Cho dù Lâm Phàm có nghĩ như thế nào thì cũng sẽ không ngờ được kẻ địch của kẻ địch lại vẫn là kẻ địch!"

“Đàn ông là động vật suy nghĩ rất đơn giản, chắc chân anh ta sẽ trúng chiêu thôi!"

"Khó trách sao lại dần theo Từ Thanh Thanh, hóa ra là dùng để thu hút sự thù ghét của anh ta! Đỉnh thể!"

“Những người đàn ông lúc trước nhạo báng nữ quyền mở to mắt ra mà nhìn đi! Phụ nữ thông minh sẽ mạnh mẽ biết chừng nào!"

Đối mặt với tình huống này, những khán giả nam ủng hộ Lâm Phàm đều ngơ ngác.

Bọn họ cũng không ngờ người phụ nữ mà tổ chương trình tìm lần này lại có mưu tính như vậy.

Quả thật là đã phơi bày lòng dạ độc ác nhất của phụ nữ một cách tinh tế!

"Đồ đàn bà độc địa! Hà Như này là đồ đàn bà độc địa!"

"Kế hoạch này thật sự rất ác độc! Lâm Phàm sắp nản rồi!"

“Tôi còn tưởng rằng hai người ở tầng một, không ngờ bọn họ lại ở tầng khí quyển, bước nay tôi đi sai rồi!"

"Tôi không cam tâm đâu, vừa nghĩ đến Lâm Phàm sẽ thua trong tay người phụ nữ này là tôi đã thấy hận cô ta!"

“Chuyện tức giận nhất là người phụ nữ này lại điên cuồng sùng bái người nước ngoài và kiêu hãnh về nước ngoài nữa chứ! Loại người này cũng đáng kiểm tra Lâm Phàm à? Chỉ vì muốn loại Lâm Phàm mà tổ chương trình cũng phải hao tâm tổn huyết dữ quá!"

"Xem ra, vì để nữ quyền có lòng tin mà tổ chương trình đã cử thủ lĩnh tới rồi!"

“Lâm Phàm, tuyệt đối không thể bỏ cuộc, không thể hành động theo cảm tính được!"

Vào lúc các khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đang thảo luận.

Hà Như cũng nở nụ cười, bình tĩnh nhìn biệt thự lớn kiểu Trung đang xuất hiện trong tầm mắt.

Cô ta đã sính ngoại, sùng bái nước ngoài nhiều năm rồi nên trong lòng cũng có sự thay đổi.

Từ nhỏ cô ta đã hơi cáu kỉnh rồi, người khác càng nói nước ngoài không tốt thì cô ta càng phải chứng minh mặt trăng của nước ngoài là tròn nhất.

Bầu không khí ở nước ngoài cũng trong lành hơn, người nước ngoài cũng có tố chất hơn nhiều.

Trong lòng cô ta nghĩ, nếu so sánh Lâm Phàm với những tinh anh ở phố Wall của nước ngoài thì anh ta vẫn còn non như một con búp bê nhỏ vậy.

Đàn ông sao có thể không có khao khát gì như Lâm Phàm được?

Bọn họ nhất định phải chinh phục thế giới, ôm hết tất cả tài nguyên của toàn thế giới này vào trong tay mình. Đây mới gọi là thành công thực sự.

Cô ta cảm thấy, Lâm Phàm chắc chắn là một người có chút tiền rồi là không muốn cố gắng nữa mà thôi.

Có lẽ là vì đã từng trải qua những ngày tháng dốc hết sức làm việc quá mệt mỏi rồi, hoặc cảm thấy kiếm được vài tỷ là đã đủ rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »