Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Game Từ Chối Tán Gái

Chương 46

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc này, sau khi mọi người đi theo Lâm Phàm và đã đi vào cửa vào thứ hai, cuối cùng mọi người cũng đã nhìn thấy bố cục trang trí bên trong của căn đại biệt thự này.Chỉ riêng trần nhà cao bốn mét đã khiến cho mọi người tấm tắc lưỡi đầy kinh ngạc.

Những viên đá kỳ lạ ở ngay cửa vào huyền quan thì càng quý giá đến mức làm người ta kinh ngạc.

Cách trang trí bên trong của nó hoàn toàn là phong cách một nửa hiện đại hoá.

Hoàn toàn không phải vì phong cách kiến trúc cổ xưa của nó mà cố tình từ bỏ ưu thế của công nghệ cao.

Bởi vì cách bài trí và trang trí vô cùng xa hoa, những sản phẩm khoa học và công nghệ cũng được cất giấu kỹ càng nên mọi người cảm thấy rất dễ hòa mình vào không gian nơi này.

Vừa vào đến phòng khách, một cậu ấm ở sau lưng liền chỉ vào bộ đèn pha lê trên trần nhà và nói với giọng điệu đầy cảm thán.

"Đây không phải là đèn mà hoàng gia châu Âu dùng sao? Một bộ đèn lớn như vậy e là phải mấy triệu mất!"

Nghe được lời này, mọi người đều hít một hơi khí lạnh.

Một bộ đèn tiền triệu! Đắt đỏ quá!

Nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó.

Vừa rồi, bọn họ không thể hiểu được bố cục bên ngoài của cách bài trí theo kiểu Trung Quốc nhưng bây giờ đã bước vào thế giới nội thất hiện đại hoá, tất cả mọi người đã tìm thấy những điểm nổi bật của nó.

"Đây không phải là cây dương cầm nhãn hiệu Auguste, một thương hiệu dương cầm cao cấp hàng đầu thế giới hay sao?"

"Chắc hẳn đây là một sự phối hợp tốt nhất rồi còn gì, chỉ một cây đàn thép này thôi mà giá trị khởi đầu cũng đã lên đến hơn bốn trăm tám mươi triệu!"

"Đậu xanh, chẳng lẽ mọi người không phát hiện ra dưới chân chúng ta là gỗ cẩm lai hay sao? Cái này lỡ mà dầm hỏng một cái thì tôi thật sự không có khả năng để đền mất!"

"Hình như cái ghế sô pha kia là tác phẩm nổi tiếng quốc tế của nghệ nhân Milton, giá bán đấu giá khởi điểm cũng phải tầm ba trăm triệu rồi!"

"Bây giờ tôi cảm thấy dường như tôi đã trở thành bà ngoại Lưu vậy, cuối cùng thì tôi cũng hiểu được những gì mà năm xưa bà cụ ấy đã cảm thấy là như thế nào rồi."

Bình thường thì mấy cậu ấm và mấy cô mỹ nữ này cũng có hiểu biết rất rộng.

Nhưng khi mặt đối với phong cách trang trí xa hoa như vậy thì bọn họ cũng phải âm thầm tặc lưỡi.

Những khán giả đang xem buổi phát sóng trực tiếp thì lại càng mở to hai mắt ra, xem đến nỗi

tròng mắt trừng lên như muốn nổ tung vậy. Thật khó cho họ để tưởng tượng xem việc sống trong một căn biệt thự cao cấp này rốt cuộc là có cảm giác như thế nào.

Tất cả mọi người trông giống như một đứa trẻ mới tập tễnh biết đi.

Dường như đã đánh mất bản thân trong căn đại biệt thự này.

Kể ra thì bọn họ cũng không thể tưởng tượng ra được là một căn biệt thự mấy trăm triệu rốt cuộc

là như thế nào.

Trước khi nhìn thấy căn biệt thự này của Lâm Phàm, thậm chí bọn họ còn tưởng rằng một căn biệt thự đắt tiền chủ yếu là do đất ở lớp vỏ trên mặt đất.

Bây giờ, sau khi tham quan căn đại biệt thự của Lâm Phàm, bọn họ mới hiểu được cái thú của người có tiền, người bình thường thật sự không thể tưởng tượng ra được đâu.

"Ôi trời đất ơi! Lâm Phàm, anh cũng biết hưởng thụ quá! Có cho tôi sống ở căn biệt thự cả đời tôi cũng sẵn sàng!"

"Anh còn muốn sống ở đây cả đời cơ à? Anh làm công cả đời thì kiếm được bao nhiêu tiền mà đòi sống ở đây?"

“Những nữ võ sĩ trước đây đâu hết rồi? Ra đây mà chế giễu tiếp đi chứ? Làm sao, bây giờ cạn lời rồi chứ gì?"

"Ha ha ha ha ha! Có đổi lại là tôi thì tôi cũng cạn lời. Căn đại biệt thự này của Lâm Phàm quá xa hoa rồi, không có cơ hội mà lựa chọn đâu!"

"Nhanh đi tham quan phòng của bảo mẫu đi! Tôi nóng lòng lắm rồi!"

"Lâm Phàm! Anh ta chắc chắn là kẻ có tiền thần bí! Nhìn vào biểu hiện bình tĩnh của anh ta, nói không chừng vẫn còn rất nhiều tài sản lớn chưa được biết đến!"

“Người ta còn trẻ măng mà đã sở hữu được biệt thự mấy trăm triệu rồi, như vậy là quá thành công rồi!"

"Nhìn tình hình thì như vậy nhưng Lâm Phàm không phải là con nhà tài phiệt, mặc dù không loại trừ khả năng thân phận của anh ta có thể là giả tạo, nhưng con nhà tài phiệt cũng đâu có khả năng mua được loại biệt thự này đâu!"

"Tôi rất tò mò, rốt cuộc là Lâm Phàm dựa vào cái gì mà có thể kiếm được khối tài sản như thế này!"

Thêm một sự tò mò nữa!

Khán giả trong trường quay cũng nảy sinh một sự tò mò rất lớn về thân phận của Lâm Phàm.

Vì căn đại biệt thự kiểu Trung quốc này, sức nóng trong trường quay cũng tăng lên một cách chóng mặt.

Chỉ vỏn vẹn trong nửa giờ đồng hồ, từ bảy triệu sức nóng đã tăng đến mười triệu sức nóng.

Và sức nóng này vẫn đang tăng lên một cách nhanh chóng.

Sau khi tất cả mọi người vào trường quay, bọn họ đều đều kinh ngạc ngây người bởi sự trang hoàng xa hoa sang trọng trước mắt.

Trong số bọn họ, không ít người là người có tiền và là con nhà tài phiệt.

Nhưng sau khi chứng kiến căn đại biệt thự của Lâm Phàm thì bọn họ mới phát hiện ra rằng, cách trang hoàng trước đây của họ bình thường đến nhường nào.

Không phải so sánh đã chi tiêu bao nhiêu tiền mà ở đây phải nói đến loại mô hình.

Đại biệt thự của Lâm Phàm cho người ta một cảm giác chỉ đơn giản là mấy chữ to.

To, rộng, xa hoa, sang trọng!

Vào lúc này, Lâm Phàm đã dẫn mọi người đang dạt dào hứng thú đi quan sát bố cục ở lầu một.

Không hề có ý định dẫn tất cả mọi người đi lên.

Những người khác cũng biết rằng bên trên là không gian riêng tư của Lâm Phàm.

Bọn họ cũng sẽ không đi lên lầu một cách tuỳ ý.

Diện tích phòng khách ở tầng một này cũng lớn vô cùng.

Còn chưa kể phòng khách này còn được thông với đình viện bên ngoài kia.

Sức chứa cả bên trong và bên ngoài kết hợp lại thì đừng nói là năm sáu mươi người, ngay cả một hoặc hai trăm người cũng không thành vấn đề.

Nhưng đó là suy nghĩ trước khi bước vào căn biệt thự này.

Ngay bây giờ, sau khi bọn họ đã tham quan hết một phần cấu trúc của căn đại biệt thự này thì ý nghĩ muốn tổ chức một bữa tiệc ở đây đã hoàn toàn biến mất.

Không còn cách nào khác.

Thật sự là không dám phá bỏ quan niệm nghệ thuật ở một nơi tốt đẹp như thế này.

Đối mặt với căn đại biệt thự này, dường như bọn họ chỉ đang thưởng thức một đóa hoa chỉ nở trong một khoảng thời gian ngắn vậy, chỉ có thể nhìn ngầm từ xa mà không được xâm phạm đến.

Hơn thế nữa, chưa nói đến đồ đạc ở phòng riêng, ngay cả những đồ trưng bày trong phòng khách này, bọn họ cũng không nên tùy ý đυ.ng chạm.

Tất cả bọn họ đều biết điều đó.

Mặc dù căn biệt thự này mang một phong cách cổ điển, nhưng dường như tất cả hệ thống chống trộm lại có sự kết hợp công nghệ của các quốc gia hàng đầu.
« Chương TrướcChương Tiếp »