Chương 33

Tuy nhiên, tất cả khán giả đều biết điều đó.Lần này, tổ chương trình tổ chức bữa tiệc, vì muốn thử thách tính cách của Lâm Phàm.

Hơn nữa độ khó của thử thách cũng dần dần tăng lên.

Nhất định đang muốn biết, rốt cuộc Lâm Phàm là kiểu đàn ông như thế nào, anh có thể giữ vững bản tính, dưới áp lực của rất nhiều con cháu nhà giàu, hay không.

Lúc này, khi Lâm Phàm lái siêu xe dừng trước cửa khách sạn.

Anh nghiễm nhiên trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Quản lý sảnh khách sạn cũng vội vàng dẫn theo một đám phục vụ, dàn hàng tiếp đón.

Không cần Lâm Phàm mở miệng, đã coi Lâm Phàm là người đứng đầu trong đám con cháu nhà giàu đó.

Điều này cũng khiến cho hai gã giàu nhất trong

đám con cháu nhà giàu do tổ dàn xếp hơi nhíu mày.

Lâm Phàm vừa đến đã cướp đi hào quang của hai người bọn họ.

Tân Sơn và Cao Dương nhìn nhau, đều thấy sự phẫn nộ trong mắt đối phương.

Nhưng nghĩ tới lời dặn dò trước đó của tổ chương trình, bọn họ cũng không dám tùy tiện hành động.

Lúc này cho dù rất khó chịu với Lâm Phàm, bọn họ chỉ có thể cố nén tức giận, còn phải cố gượng cười.

Đối mặt với đám con cháu nhà giàu này.

Giả Mạn Nhu cũng nhiệt tình giới thiệu cho Lâm Phàm.

Giống như việc ghi nhớ một văn bản, từng người làm gì trong gia đình và họ có bao nhiêu tài sản.

Ngay cả tên trên WeChat là gì, cô ta cũng thuộc nằm lòng.

Đối với Giả Mạn Nhu mà nói, đây chính là một trong những kỹ năng sống còn của cô ta.

Nhưng trong mắt khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, Giả Mạn Nhu lại trở thành nữ minh tinh có trí nhớ xuất chúng.

Nhiều khán giả nữ âm thầm coi Giả Mạn Nhu là đối tượng để họ phấn đấu nỗ lực.

Trong lòng nghĩ, mình một ngày nào đó mình cũng có thể giống Giả Mạn Nhu, trở thành người nổi tiếng chân chính.

Lúc này, đối với sự giới thiệu của Giả Mạn Nhu, Lâm Phàm lại có vẻ không để ý chút nào.

Khi anh phát hiện ra rằng không ai trong số những người này cảm ơn anh trước đó.

Thái độ của anh đối với đám con nhà giàu này có vẻ rất lạnh lùng.

Đối mặt với sự nhiệt tình giả vờ của người khác, Lâm Phàm cũng chỉ đáp lại cho qua.

Điều này cũng làm cho rất nhiều khán giả nữ trong phòng phát sóng trực tiếp nhíu mày.

“Lâm Phàm này cũng không biết điều gì cả! Chẳng lẽ anh ta không nghe thấy Giả Mạn Nhu đang giới thiệu hay sao?"

Chỉ là, đối với Lâm Phàm mà nói, nếu những người này đều là con cháu nhà giàu chân chính, sao anh dám có thái độ buông thả như vậy?

"Tôi cảm thấy Lâm Phàm này chắc chân là một người không có kiến thức, là một người không có chí lớn, nếu không nhất định sẽ không làm như vậy!"

“Những điều khác không nói làm gì, chỉ xét trên phương diện tố chất là tiêu chí đánh giá một người đàn ông tốt, anh ta chắc chắn đã thất bại!

Khán giả nam trong buổi phát sóng trực tiếp cho rằng Lâm Phàm đã làm đúng.

“Tôi thấy Lâm Phàm bình thường đối xử rất lịch sự với một phục vụ, anh ta không phải là loại người không có phẩm chất."

"Tôi can đảm suy đoán rằng, chưa biết chừng Lâm Phàm đã phát hiện ra đây là đám con cháu nhà giàu giả! Cho nên thái độ của anh ta mới như thế."

"Nói như vậy, có khả năng là sự thật đấy! Dù sao Lâm Phàm có thể che giấu thân phận giàu có, kiến thức chắc chắn vượt xa chúng ta! Phát hiện ra một số chi tiết mà người bình thường không

thể phát hiện cũng là chuyện thường tình."

"Chưa biết chừng, Lâm Phàm nhìn đám diễn viên quần chúng này, đang cười nhạo trong lòng đấy!"

"Đám con cháu nhà giàu này cho rằng có thể lừa được Lâm Phàm, kết quả Lâm Phàm vốn không bị bọn họ lừa!"

"Đương nhiên, đây chỉ là những suy đoán của chúng tôi, chờ cho đến khi đám con cháu nhà giàu thực sự đến, mà Lâm Phàm vẫn giữ thái độ này, vậy thì có lẽ anh ta không phát hiện ra."

"Tôi cảm thấy Lâm Phàm chắc chắn không đơn giản! Đây là giác quan thứ sáu của một người đàn ông!"

"Chúa ơi, giác quan thứ sáu con mẹ nó! Sao anh không hóa thành siêu nhân đi cho rồi!"

Khi khán giả đang thảo luận trong buổi phát sóng trực tiếp, vậy Lâm Phàm có nhận ra thân phận thật sự của đám con cháu nhà giàu này hay không.

Mấy người bọn họ cũng đi tới phòng riêng do tổ chương trình đặt trước.

Đây là một phòng bao rất lớn.

Có mấy chục người ngồi vẫn rất thoải mái.

Đây là phòng lớn thường được sử dụng để tổ chức đám cưới nhỏ, hoặc một bữa tiệc sinh nhật.

Bên trong có thể chứa nhiều nhất một trăm người.

Chỉ riêng tiền thuê một ngày đã tốn hàng chục ngàn đồng của tổ chương trình.

Còn chưa tính đến chi phí ăn uống và chi phí nguyên liệu, v.v.

Vì để xây dựng tính chân thực, tổ chương trình cũng đã tốn rất nhiều công sức.

Lúc này, mấy chục người trong đám con cháu nhà giàu ngồi xung quanh một chiếc bàn lớn được ghép lại với nhau.

Đây là một cái bàn tròn khổng lồ.

Lâm Phàm và Giả Mạn Nhu ngồi cùng nhau.

Bên trái hai người bọn họ, là Tần Sơn và Cao Dương.

Những người khác ngồi vào ghế của mình.

Tất cả đều nhao nhao nhìn về phía hai gã đừng

đầu trong đám con cháu nhà giàu do tổ chương trình sắp xếp.

"Anh Tân, anh Cao, trong nhóm chúng ta, hai người giàu nhất, vậy hai người gọi món đi!"

"Đúng thế, anh Tân, anh Cao, hai người muốn ăn cái gì thì gọi cái đó, chúng tôi đều nghe hai người!"

"Vâng! Phải, phải! Nghe theo hai người!"

Cả đám bắt đầu ồn ào.

Mà hai người Tân Sơn và Cao Dương cũng rất đắc chí vì được người khác nịnh nọt.

Hai người bọn họ liếc nhìn nhau, cũng ngẫu nhiên nhìn thoáng qua Lâm Phàm.

Tần Sơn còn cố ý dùng giọng điệu của kẻ đứng đầu nói: "Lâm Phàm là người mới, nếu không chúng ta tôn trọng anh ấy, để cho anh ấy gọi món đi."

Lời này vừa nói ra, những người khác không đợi Lâm Phàm đáp lại lập tức xua tay cự tuyệt.

"Vậy thì không được, làm sao có thể để một người mới chủ trì chứ? Vẫn là anh làm thì tốt hơn!"

"Ngày hôm qua anh ấy... Quên đi, không nói thì tốt hơn, tránh làm mất hứng."

"Là anh nói nhiều, Lâm Phàm, chúng tôi không có ý đó, mời uống trà."

Cả đám con cháu nhà giàu anh một câu tôi một câu, đem những lời Lâm Phàm muốn nói, có thể nói, nói ra hết.

Diễn vai chính diện thì chịu trách nhiệm làm chính diện, diễn vai phản diện thì chịu trách làm nhân vật phản diện.

Phối hợp vô cùng ăn ý.

Nhưng sắc mặt của Lâm Phàm lại có vẻ rất bình tĩnh khi đối mặt với việc những người cố ý gây khó dễ này.

Anh bưng tách trà trước mặt lên và nhẹ nhàng nhâm nhi một ngụm.

Ánh mắt híp lại, không biết đang suy nghĩ gì.

Mọi người thấy Lâm Phàm không hề tức giận, cũng cảm thấy hơi kinh ngạc.

Bọn họ không nghĩ rằng tính tình Lâm Phàm lại tốt như vậy, bị đối xử như thế mà cũng không tức giận.

Vì vậy, kế hoạch thứ hai bắt đầu.

Đó chính là khoe giàu.

Tất nhiên, bọn họ không khoe mức độ giàu có của chính mình.

Thay vào đó, họ khoe sự giàu có của gia đình không tồn tại của họ.

"Anh Trương, tháng trước nhà anh và nước Hải Đăng đã nhập một lô hải sản, kiếm được không ít chứ?"

"Cũng chỉ là giao dịch giá ba trăm triệu tệ, kiếm được nhiều tiền lắm, còn nhà các anh hợp tác với nước Bổ Kình buôn bán chắc kiếm được nhiều hơn chứ?"

"Ai nha, chỉ là năm trăm triệu tệ mà thôi, trừ đi các loại chi phí có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Không đáng nhắc đến, không đáng nhắc đến!"

"Than ôi! Lần trước anh Lý mua một lô vodka thượng hạng từ nước Bạch Hùng, khi nào lấy ra để các anh em nếm thử?"

"Nói tới chuyện này để làm gì? Nên trò chuyện về vụ kinh doanh lớn của gia đình bạn và đế quốc

Mặt Trời không bao giờ lặn đi, chắc là tuần sau chính thức hợp tác rồi! Nghe nói vốn đầu tư ban đầu đã tốn 2 tỷ!"

Đám con cháu nhà giàu bốc phét cũng rất thật.

Người không biết, còn nghĩ rằng gia đình bọn họ đều giao dịch thương mại quốc tế.

Hơn nữa, vì để Lâm Phàm cảm thấy khó chịu, họ đã nói chuyện không ngừng gần nửa tiếng.

Mà không có ai hỏi nhà Lâm Phàm kinh doanh gì.

Nhưng đối mặt với tình huống xấu hổ này, Lâm Phàm lại có vẻ vô cùng lạnh nhạt.

Sắc mặt của anh vẫn bình tĩnh, vẫn luôn nghĩ đến sự tình, không hề bị phân tâm bởi sự quấy nhiễu bên ngoài.

Tính cách này của Lâm Phàm cũng khiến khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp tấm tắc khen ngợi.

Phải biết rằng.

Tổ chương trình cố ý tổ chức bữa tiệc như vậy, để thử thách Lâm Phàm.

Mà đến bây giờ, Lâm Phàm vẫn chưa từng lộ ra vẻ thất thố hay khẩn trương gì.

Khiến cho nhiều khán giả nam âm thầm gật đầu.

Lâm Phàm không hổ danh là người đàn ông mà bọn họ coi trọng, quả nhiên không tầm thường.