Chương 24

Nhìn trận thế này, khán giả trực tiếp cũng vô cùng kinh ngạc.Đặc biệt là gương mặt của lão giả xuất hiện ở phòng livestream đầu tiên.

Có đại lão nhận ra thân phận của ông ta.

Này, này không phải là đại sư Smith, người đã phục vụ cho hoàng gia của quốc gia mặt trời mọc sao?

“Thật sự là ông ta! Nghe nói ông ta lớn tuổi nên đã về hưu, không nghĩ tới ông ta lại xuất hiện ở đây!"

"Trời ơi! Nói như vậy thì những thứ mà Lâm Phàm đang hưởng thụ chẳng phải là hoàng thất phục vụ?"

"Không chỉ có vậy! Mấy người phục vụ phía sau đại sư Smith cũng đều là những nhân vật lớn tỏng ngành thời trang!"

"Lấy lai lịch của bọn họ thì chắc là không cần làm học tò chứ! Khảng định là do nguyên nhân của đại sư Smith!"

“Không có biện pháp, cấp bậc đại sư này đã đủ là thần trong giới thời trang rồi!"

Ngay lúc khán giả xem trực tiếp nghị luận.

Phần lớn truyền thông ở weibo cũng bị tin tức này hấp dẫn.

Đối với bọn họ mà nói, người đàn ông có được danh hiệu thần phụ chế trang phục xuất hiện chính là một tin tức bom tấn.

Trải qua sự tuyên truyền của truyền thông bọn họ.

Nhiệt độ của chương trình "Rốt cuộc trên thế giới này có đàn ông tốt lại tăng vọt.

Rất nhiều nhân vật nổi tiếng cũng mộ danh đi vào phòng livestream này.

Sau khi bọn họ nhìn thấy vị trí của lâm Phàm cùng với tên cửa hàng.

Toàn bộ bọn họ đều lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Sau khi bọn họ nhìn thất mặt của người đàn ông đo đạc cho Lâm Phàm.

Bọn họ lại vô cung khϊếp sợ.

Nhưng Lâm Phàm là người khởi xướng hết thảy những chuyện này lại không hề có cảm xúc gì.

Anh nhìn lão giả trước mặt, chỉ cảm thấy động tác sau đó vô cung chuyên nghiệp.

Tuy la người ngoại quốc nhưng lời nói phương ngữ nước Cửu Châu của châu Á.

Hơn nữa lại còn nói tiếng phổ thông, không hề có khẩu âm của người nước ngoài.

Mỗi một từ cũng nói rất bình dân, căn bản không có cố tạo ra sự thần bí.

Cái gọi là đặt may một bộ tây trang chính là may từ đầu đến chân, từ tỏng ra ngoài.

Áo sơ mi, vest, suit, quần tây, cà vạt, kể cả giày, tất.

Ngoại trừ qυầи ɭóŧ thì cơ bản toàn bộ đều may hết.

Cách đo đạc không giống trong tưởng tượng của người bình thường, vị sư phụ này lấy số đo nhiều hơn một chút.

Cỡ cổ, cỡ ngang vai, cỡ ngực.

Kích thước cổ tay, chiều dài cẳng tay, chiều dài cánh tay, kích thước cánh tay.

Kích thước mắt cá chân, chiều dài bắp chân, chiều dài đùi, kích thước đường kính đùi.

Cơ hồ mỗi một chỗ trên người Lâm Phàm đều bị sư phụ đo một lần.

Thấy một màn như vậy, lúc này mọi người mới hiểu được cái gì gọi là đặt may tây trang.

Thật sự rất chi tiết.

Đương nhiên cũng có một số khán giả không hiểu sẽ cảm thấy rất kỳ lạ.

Đo nhiều chỗ nhỏ như vậy có ích lợi gì chứ? Chẳng lẽ quần áo còn có thể làm thành hoa?

Lúc này, một số đại lão hiểu biết về tây trang

đứng ra phổ cập kiến thức.

“Nếu các người không hiểu thì tôi phổ cập một chút kiến thức đơn giản về tiêu chuẩn đặt may tây trang."

“Phải biết rằng, khi cân nhắc yêu cầu cơ bản của một bộ tây trang là bốn thứ phải bất động."

"Ngồi xuống thì trước ngực áo bất động, nút áo tây trang rơi ra thì trước ngực áo cũng không thể động."

“Lúc cử động tay thì trước ngực áo cũng sẽ bất động."

"Lúc dùng sức kéo mạnh một bên quần thì phần quần áo bên còn lại sẽ không động."

“Bốn thứ bất động chính là yêu cầu cơ bản để xem một bộ tây trang có được may hoàn mỹ hay không!"

“Từng bộ phận thân thể của mỗi người đều không giống nhau, đặt may chính là làm một bộ quần áo chỉ thuộc về chính bạn."

"Trừ phi có số đo của bạn, không ai khác có thể may một bộ trang phục giống mới bạn được!"

Khóa học phổ cập kiến thức này cũng khiến cho khán giả xem trực tiếp tiếp thu thêm kiến thức.

Vốn dĩ bọn họ đều nghĩ là đặt mau tây trang chỉ cần đo ngực, thắt lưng, mông cùng với độ dài cánh tay, cánh chân là được.

Không nghĩ tới yêu cầu lại cao như vậy.

Nói như vậy cũng khiến cho mọi người hiểu được động tác của vị sư phụ này.

Ở trong mắt bọn họ, khẳng định Lâm Phàm càng hiểu rõ hơn so với bọn họ.

Nói không chừng, Lâm Phàm vừa liếc mắt một cái là đã nhìn ra thân phận của vị lão giả này.

Nhưng ngay cả như thế, Lâm Phàm đối mặt với nhân vật cấp bậc cỡ này mà thái độ của anh vẫn vô cùng bình tĩnh.

Không hề vì được hàng gia ngự dụng may quần áo cho anh mà cảm thấy kích động.

Phần lạnh nhạt này cũng khiến rất nhiều đại lão xem ngây người.

Phải biết rằng.

Cho dù là một đại lão với giá trị hơn 100 triệu

nhân dân tệ thì khi đối mặt với một cao thủ tầm cỡ này, anh ta cũng sẽ ít nhiều thể hiện sự phấn khích.

Dù sao thì đây cũng là thợ may hoàng gia ngự dụng.

Loại thợ may này lại tự mình may tây trang cho bạn, bản thân chính là một loại tượng trưng cho thân phận cao thượng.

Càng đừng nói tới loại vài dệt này cùng với thương hiệu.

Cả quá trình đo đạc đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của mọi người.

Ngay từ đầu, thợ may hoàng gia ngự dụng này dùng thước mềm đo đạc đơn giản số đo của Lâm Phàm.

Sau đó, ông ta kiền bắt đầu lấy ra một ít vải dệt trực tiếp làm mâu chi Lâm Phàm ngay tại chỗ.

Phải biết rằng, ngay cả loại cửa hàng quần áo suy mô như thế này cũng không thể dùng loại vải cuối cùng để làm quần áo chi khách.

Ngay từ đầu đã dùng loại vải có chất kiệu tương tự để làm bộ mẫu trước.

Chờ sau khi mặc lại sửa chi tiết nhỏ một chút mới có thể dùng vải dệt thực sự để bắt đầu may tây trang.

Thái độ công tác của vị sư phụ này còn rất thật thà.

Mấy người trợ lý ở bên cạnh vội trong vội ngoài, cả cửa hàng đều đang quay xung quanh Lâm Phàm.

Vì để Lâm Hoàn không cảm thấy nhàm chán nên trong quá trình chủ cửa hàng cùng nói chuyện phiếm với anh, còn nói về lai lịch của những bộ tây trang.

"Lâm tiên sinh, bộ trang phục của hoàng tử xứ Wales cũng rất thú vị."

“Năm đó, vào thời điểm đang chết tạo nó, nó đã phổ biến trong số những người nổi tiếng hàng đầu và sau đó nó được đưa vào ngọn lửa bởi Công tước Windsor, trở thành công nghệ may hàng đầu được mọi người săn đón."

"Tên được lấy theo tên của hoàng tử xứ Wales."

“Công tước Windsor, người mặc trang phục này là anh trai của ông nội để quốc nữ vương."

"Công tước Windsor tại vị gần ba trăm hai mươi lăm ngày liền bởi vì một người phụ nữ mà thoái vi!"

“Mặc dù ông ta đang không hợp mắt của hoàng gia nhưng trong mắt đại chúng thì ông ta thực sự là một quân nhân."

Đây là một đoạn truyền kỳ lạ nhỏ nhỏ trong truyền thuyết.

Cũng nghe được tiếng khán giả đang xem trực tiếp sửng sốt.

Cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa nghe qua có nhân vật như vậy.

“Anh trai của ông nội nữ vương đất nước mặt trời mọc? Đây cũng là đại lão cao nhất mà!"

“Nói như vậy, đó không phải là anh trai của George VI sao? Không ngờ rằng có những người đàn ông không yêu giang sơn mà yêu mỹ nhân!"

"Đây là ông tổ của ngành công nghiệp thời trang. Nhiều bộ quần áo vẫn còn phổ biến ngày nay đã được mặc bởi lão giả này!"

"Một trăm năm trước, ông ta chính là người đan ông biết cách ăn mặc nhất, bây giờ cũng là thần tượng trang phục nam!"

"Nhưng những loại vải mà Lâm Phàm sử dụng bây giờ so với cái này còn lợi hại hơn!"

"Nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của Lâm Phàm giống như công tước Windsor cũng chỉ có thế, đây mới là thái độ mà phú hào nên có!"

"Bây giờ tôi càng nhìn Lâm Phàm lại càng cảm thấy Lâm Phàm là phú hào lánh đời! Là loại đại lão chuyên môn thể nghiệm cuộc sống của người thường!"

"Chắc là đại lão muốn sống cuộc sống khiếm tốn, lại trong lúc vô ý bị chúng ta bắt gặp, chuyện này cũng quá trùng hợp rồi!"

"Ha ha ha! Tôi đoán những nữ quyền sư này đều trợn tròn mắt rồi! Cái gì gọi là phú hào thực sự! Mở to hai mắt ra mà nhìn đi!"

Nhìn đến cảnh tượng mà thường ngày khó gặp này, khán giả xem trực tiếp đều vô cùng hưng phấn.

Cũng bởi vì thái độ lạnh nhạt kia của Lâm Phàm làm cho càng nhiều khán giả hoài nghi, Lâm

Phàm chính là vị phú hào thần bí nước Cửu Châu ở châu Á trong miệng tổng giám đốc Pagani.

Có thể làm cho tổng giám đốc Pagani chủ động tặng siêu xe.