Chương 15

Nguyên nhân tại sao cô lại chạy tới đây sớm như vậy cũng rất đơn giản, bởi vì trong phòng phát sóng trực tiếp, tất cả khán giả và đạo diễn của tổ chương trình đều cho rằng chiếc xe này do Lâm Phàm thuê.Nếu như là thuê thì dựa vào tâm lý bình thường của những kẻ tầm thường, chắc hẳn anh sẽ luôn lái xe đi để khoe khoang.

Dù sao mỗi một phút mỗi một giây đều là dùng tiền mua được.

Đương nhiên anh phải trân trọng mỗi một phút mỗi một giây, khoe khoang bản thân có siêu xe đẳng cấp cho toàn thế giới biết.

Nhưng khiến cho tất cả khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp không ngờ là Lâm Phàm mãi vẫn chưa xuống.

Thật giống như việc lái siêu xe đẳng cấp này đi khoe khoang không có sức hấp dẫn quá lớn với anh.

Trái lại, điều này khiến cho Từ Thanh Thanh

buồn rầu.

Lúc này.

Từ Thanh Thanh thật giống như mấy người si mê đợi nữ thần xuống tầng, chỉ có thể đau khổ chờ đợi, hoàn toàn không dám rời khỏi nửa bước.

Cứ như vậy.

Nửa giờ trôi qua.

Một giờ trôi qua.

Ba giờ trôi qua.

Cô vẫn luôn đợi đến mười giờ sáng.

Ngay lúc Từ Thanh Thanh đứng nhiều đến tê cả chân, mọi người đều nhanh chóng tuyệt vọng.

Bóng dáng Lâm Phàm rốt cuộc xuất hiện trong mắt mọi người.

Chỉ thấy Lâm Phàm mặc đồ bình thường, vẻ mặt bình tĩnh, thờ ơ đi về bên này.

Bước chân của anh không nhanh không chậm, mí mắt híp lại, hình như anh đang tự hỏi cái gì đó.

Xem ra dường như anh muốn đi ra ngoài, nhưng

cũng không bởi vì muốn lái siêu xe đẳng cấp đi khoe khoang mà bước nhanh hơn.

Dường như trong mắt anh, cái siêu xe đẳng cấp này cũng chỉ có vậy.

Điều này cũng khiến cho rất nhiều khán giả cảm thấy khó hiểu.

Tại sao cái này lại khác hoàn toàn so với những gì bọn họ tưởng tượng.

Nó giống như Lâm Phàm đã có được mấy chục cái siêu xe đẳng cấp như thế cho nên anh mới thờ ơ với nó như vậy, khác hoàn toàn với cảm giác đi thuê siêu xe đẳng cấp.

Lúc này.

Từ Thanh Thanh rốt cuộc chờ được Lâm Phàm, cô cũng hơi kích động quá mức.

Cô vội vàng vẫy tay với Lâm Phàm, kêu to rồi chạy đến.

"Lâm Phàm! Lâm Phàm! Cuối cùng tôi cũng đợi được anh rồi!"

Lâm Phàm nghe được âm thanh này mới từ trong suy nghĩ phục hồi lại tinh thần, đưa mắt nhìn sang.

Đây không phải là Từ Thanh Thanh anh muốn tìm sao.

"Tại sao cô lại ở đây?" Lâm Phàm hơi nghi ngờ hỏi.

"Hờ hờ, anh cũng không cần quan tâm, bản lĩnh của tôi đây rất lớn."

"Hơn nữa, Zonda Pagani của anh nổi bật như vậy, muốn tìm anh còn không dễ sao?"

Từ Thanh Thanh không nói rõ, cô tùy tiện tìm một lý do qua loa.

Cùng lúc đó, cô nói tiếp: "Lâm Phàm, tối hôm

qua tôi thật sự vừa nhìn thấy anh đã yêu, nhưng tôi sợ anh là một tên cặn bã."

"Vì vậy tôi tạo một cái thân phận giả, chính là muốn thăm dò anh."

"Thực ra nhà tôi có rất nhiều tiền, tôi cũng không phải là cô nàng nổi loạn gì đó, mấy cái hình xăm kia đều là giấy dán, rửa đi là hết rồi."

"Không tin thì anh xem cánh tay và chân của tôi này."

Từ Thanh Thanh vừa nói, vừa đưa cho Lâm Phàm xem những chỗ trước kia có hình xăm.

Quả nhiên giống như lời cô nói, hình xăm lúc trước đều đã biến mất, thay vào đó là nước da trắng như tuyết.

Dường như Từ Thanh Thanh muốn thông qua cách này quyến rũ Lâm Phàm, còn cố ý lấy ngón tay chọc vào, chỉ cho Lâm Phàm xem tất cả những chỗ đã từng có hình xăm.

Nhưng Lâm Phàm lại không hề để ý mấy cái này, anh nhìn Từ Thanh Thanh, bây giờ, trong lòng anh chỉ nghĩ đến một vấn đề.

Anh phải làm như nào mới có thể kích hoạt phần thưởng của hệ thống.

Lúc này, Từ Thanh Thanh thấy Lâm Phàm vẫn luôn im lặng không nói, cho rằng Lâm Phàm đang giận cô.

Vì vậy cô vội vàng cười dịu dàng và nói xin lỗi: "Ôi chao, lúc trước đều là lỗi của tôi, như này đi, tôi mời anh ăn cơm."

"Anh thấy như thế nào?"

Nghe được lời này, trong lòng Lâm Phàm khẽ rung động, có lẽ tạm thời anh sẽ không biết cách kích hoạt.

Nhưng chỉ cần luôn qua lại với Từ Thanh Thanh thì có thể nâng cao tỷ lệ kích hoạt phần thưởng.

Nghĩ vậy, Lâm Phàm gật gật đầu: "Được, vừa hay quán ăn gia đình gần đây có các món xào rất ngon, đầu bếp trưởng là một ông già..."

Nhưng Lâm Phàm còn chưa nói xong đã bị Từ Thanh Thanh cắt đứt.

"Đi ăn món xào cái gì, đi ăn cơm nước Pháp í, mùi vị đồ ăn của nhà hàng kia cực kỳ tuyệt!"

Cô vừa nói xong, Lâm Phàm đã im lặng, anh vẫn luôn không có thiện cảm với mấy nhà hàng nước

ngoài.

Nhưng có mấy nhà hàng có mùi vị đồ ăn quả thật không tệ, nhưng hầu như các nhà hàng đều dựa vào danh tiếng để đi gạt tiền, làm thịt khách hàng.

Nếu mùi vị đồ ăn ngon thì cũng thôi, bây giờ, Lâm Phàm cũng không phải người thiếu chút tiền nhỏ này.

Nhưng mùi vị cũng bình thường, giá tiền lại đắt.

Nói trắng ra chính là làm thịt, lừa gạt những đôi tình nhân đang yêu đương nồng nhiệt.

Lâm Phàm đã sống trong xã hội nhiều năm như vậy, đương nhiên anh hiểu rõ ràng cách thức của bọn họ.

"Hay là vẫn đi ăn đồ ăn gia đình nhé, ba mươi năm trôi qua, mùi vị đồ ăn nhà ông ấy đều là đẳng cấp có một không hai." Lâm Phàm bình tĩnh nói.

Ý định ban đầu của anh chỉ là không muốn đối xử tệ với cái bụng của mình.

Nhưng anh im lặng, thêm vào đó bây giờ mới giải thích khiến cho Từ Thanh Thanh và khán giả

trong phòng phát sóng trực tiếp đều hiểu lầm.

Kết hợp với liên tưởng trước đó, bọn họ đều cho rằng vì Lâm Phàm không có tiền nên anh mới không muốn đi nhà hàng cao cấp.

Rất nhiều nữ võ sư đều nở nụ cười.

"Đàn ông ở nước Cửu Châu châu Á chính là như vậy, đãi khách không bao giờ vào nhà hàng cao cấp, không có tí đẳng cấp nào!"

"Đúng vậy, cũng không phải ngày nào cũng cho bạn ăn, sao phải keo kiệt đến mức này!"

"Nếu như tôi sinh ra ở nước ngoài thì tốt, ngày nào tôi cũng có thể ăn ở nhà hàng Tây rồi."

"Lâm Phàm chính là một người nghèo thích khoe khoang, giống với hầu hết đàn ông ở nước Cửu Châu châu Á, không hề biết tâm lý của phụ nữ!"

"Sao anh ta có thể đưa người đẹp đẳng cấp như Từ Thanh Thanh đi ăn quán ăn gia đình được? Đây không phải là mất giá sao?"

Nhưng khán giả nam lại không hiểu nổi.

"Chẳng lẽ không phải ăn cơm thì điều quan trọng nhất là đồ ăn ngon sao? Tôi thật không biết các cô đang suy nghĩ gì!"

"Ngay cả Vương Tiểu Thông cũng ăn đồ nướng ven đường, tôi cũng không biết các cô đang giả vờ cao quý cái gì!"

"Tôi thấy mấy nữ võ sư này chính là cảm thấy mặt trăng ở nước ngoài đều tròn, các cô ước gì ngày nào cũng được nghe người nước ngoài đánh rắm!"

"Không có cách nào, bây giờ giá trị quan của phụ nữ chính là bị mấy nữ võ sư này làm cho lệch lạc, rõ ràng không có lý lẽ, sao cứ phải miễn cưỡng phá vỡ quy tắc."

Ngay lúc trong phòng phát sóng trực tiếp đang xảy ra tranh luận.

Từ Thanh Thanh lại một lần nữa nói muốn đi nhà hàng Pháp: "Coi như anh thương tôi, đi với tôi nhé."

"Nhà hàng kia thật sự là nhà hàng ngon nhất mà tôi biết, tôi đãi khách, xem như là lời xin lỗi của tôi!"

Nghe lần giải thích này, Lâm Phàm gật đầu.

Nếu như mùi vị hảo hạng, vậy anh cũng có thể thay đổi khẩu vị.

"Đi thôi, tôi lái xe, cô chỉ đường."

Cứ như vậy.

Hai người lái Zonda Pagani tới nhà hàng Pháp.

Bởi vì hai người Lâm Phàm lái siêu xe đẳng cấp đến nên khi vừa mới xuống xe, quản lý nhà hàng đã đi ra ngoài tiếp đón.

Nhân viên phục vụ cũng đều chia ra hai bên, rất hoành tráng.

Nhưng Lâm Phàm lại không để ý những thứ này, anh tới đây chủ yếu là để ăn cơm.

Cho dù đặt các thiết bị xa hoa, thái độ phục rất tốt thì cũng phải xem chất lượng đồ ăn như thế nào.

Vẻ mặt anh bình tĩnh, đưa Từ Thanh Thanh đi tìm một vị trí ngồi xuống.

Bởi vì Lâm Phàm chưa từng tới nhà hàng này nên để cho Từ Thanh Thanh gọi món trước.

Người sau nhìn menu, cũng không quan tâm đồ ăn có ngon hay không, trực tiếp chọn mấy món đắt tiền.

Chỉ một lúc, cô đã chọn bảy tám món ăn và một bình rượu vang đỏ quý.

Đến lúc Lâm Phàm gọi món, anh chỉ yên lặng gọi cho mình một suất bít tết phô mai Kobe.

Lúc ăn cơm, quả nhiên như Lâm Phàm nghĩ, TỪ Thanh Thanh gọi rất nhiều đồ ăn nhưng ăn cũng rất ít.

Mỗi món ăn cô chỉ nếm thử một miếng thì thôi, bò bít tết cuối cùng cũng chỉ ăn một phần tư.

Ngay cả nửa non ly rượu vang đỏ cô cũng không uống hết.

Sau khi ăn uống no say, nhân viên phục vụ chậm rãi đi tới: "Chào hai ông bà, xin hỏi trong hai người, ai là người tính tiền ạ?"

Lâm Phàm chỉ vào Từ Thanh Thanh: "Cô ấy đãi khách, cô ấy tính tiền."

"Xin chào bà, chi phí tổng cộng hết ba mươi sáu ngàn bốn trăm, bà muốn quét thẻ hay dùng tiền mặt ạ?" Nhân viên phục vụ vô cùng lễ phép hỏi.

Từ Thanh Thanh lại sững sờ.

Cô nghe Lâm Phàm nói như vậy, cả người đều choáng váng.

Theo quan điểm của cô, chỉ cần đi ra ngoài tiêu tiền thì đàn ông sẽ là người tính tiền.

Còn cô nói đãi khách cũng chỉ là tùy tiện nói như vậy để cho Lâm Phàm chút thể diện.

Nhưng lúc này, Lâm Phàm lại trực tiếp bảo cô tính tiền, trong chốc lát cô cũng không biết nên nói cái gì mới phải.

Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả nữ quyền anh càng nổi giận.

"Lâm Phàm này có hiểu lòng phụ nữ không vậy? Đàn ông không tính tiền thì cần đàn ông làm gì?"

"Như thế nào? Ba mươi ngàn tệ cũng không cho nổi? Nghèo như vậy sao?"

"Đàn ông ăn nhiều hơn, đáng ra đàn ông nên trả tiền, đây không phải điều hiển nhiên sao?"

"Đàn ông bây giờ đều làm sao vậy? Lại còn muốn để phụ nữ tính tiền, ôi trời ơi! Tam quan

của tôi sụp đổ rồi!"

Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả nam nhìn thấy những cơn mưa đạn này, bọn họ cũng đều trợn tròn mắt.

"Lâm Phàm nói không sai mà? Từ Thanh Thanh bảo đãi khách, chẳng lẽ Từ Thanh Thanh không nên tính tiền?"

"Ai nói đi ra ngoài chơi thì chắc chắn đàn ông phải tính tiền? Tao là ba mày?"

"Ông trời ơi..! Còn có nhiều mưa đạn như vậy, bọn họ cảm thấy Lâm Phàm làm sai sao! Tam quan của tôi vừa sụp đổ rồi!"

Trong nhà hàng, Từ Thanh Thanh nhìn hóa đơn khổng lồ mà nhíu mày.

Cô hỏi Lâm Phàm: "Chẳng lẽ không phải anh tính tiền sao?"

Cô còn cố ý nói nhỏ, dường như muốn dùng cách này giữ chút thể diện cho Lâm Phàm.

Nghe được câu này, Lâm Phàm suýt chút nữa đã cười ra tiếng.

Đây là lần đầu tiên anh nghe nói, được người khác đãi khách mà mình còn phải tính tiền.

Nếu Từ Thanh Thanh đã cứng rắn kéo anh đến đây, còn nói mình đãi khách, đương nhiên Lâm Phàm sẽ không tính tiền cho cô.

Lúc Lâm Phàm đang muốn từ chối.

Cùng lúc đó.

Trong đầu Lâm Phàm vang lên âm thanh của hệ thống.

[Leng keng! Chúc mừng kí chủ kích hoạt thành công hành động ẩn lần này.]

[Thưởng một trăm ngàn cho việc kí chủ giận dữ mằng loại quan điểm đàn ông phải đãi khách của đối phương, nếu chấm điểm đạt tới cấp S, Pagani sẽ đổi thành vĩnh viễn, thưởng một triệu và một cơ hội rút thưởng!]

[Hệ thống sẽ căn cứ vào tình huống cụ thể để tiến hành cho điểm, cho điểm càng cao, ban thưởng càng tốt!]