Editor:
Wave Literature
"Mời uống trà, meo meo."
Mèo đen Ba La cầm một cây trà hoa cúc máu phóng tới Địa Tinh nghèo túng trước mặt, sau đó liền đặt mông ngồi ngay bên cạnh hắn.
"Có thể đem chuyện cũ của ngươi kể lại lần nữa được không?"
Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư mang vẻ mặt nặng nề, nói với Địa Tinh như vậy.
"Nhưng ta đã nói một lần rồi."
Địa Tinh kia ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn Phỉ Ni Khắc Tư, Mèo đen Ba La bên cạnh đó nhanh chóng nâng móng vuốt và nói:
"Meo, người đừng hiểu lầm, chúng ta không phải là không có gì liền kiếm chuyện, chủ yếu là chuyện cũ của ngươi thật sự là rất tinh tế....Meo, ý tứ của ta là câu chuyện rất buồn, meo."
Rất buồn sao, cho nên muốn nói lại lần hai ư? Địa Tinh tuy rằng không hiểu lắm, nhưng đã đi tới quốc gia ngầm Vĩnh Hằng, nghe theo lời của bọn họ mới có thể tìm kiếm sự giúp đỡ tốt hơn.
Địa Tinh hít sâu một hơi, sau đó nói:
"Ta từng là cháu trai của một địa chủ nông trường ở một vùng nông thôn bình thường, cho đến khi trước thời điểm nông trường của ông nội ta bị ma vương Mã Mông xâm lấn....."
"Cười khúc khích!"
Phỉ Ni Khắc Tư phát ra thanh âm cổ quái:
"Có chuyện gì vậy?"
Địa Tinh kia ngừng lại, sau đó ngạc nhiên nhìn về phía Phỉ Ni Khắc Tư.
"Ngại quá, vừa rồi ta nghĩ tới một chuyện rất vui vẻ a"
"Có phải lão bà của ngươi sinh con phải không?"
Địa Tinh còn chưa nói gì, Mèo đen Ba La đã giành nói trước một bước.
"Ngươi làm sao mà biết? Gần đây ngươi cũng xem " mỹ nhân ngư "à?"
"Tất nhiên là ta đã xem qua a, thời điểm Hạ Lạc Khắc đại nhân đang xem phim đó, ta đã ở đằng sau coi được, meo."
"Ta đùa ngang ngạnh thế nào, có phải rất hoàn hảo không?"
"Không được đâu, meo, đừng kiêu ngạo, tiếp theo ngươi xem của ta đi, meo."
Mèo đen Ba La cùng Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư vùng dậy nói chuyện về bản thân mình, cuối cùng vẫn là Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư phát hiện Đia Tinh bên cạnh đang trợn mắt há hốc nhìn lại. Nó liền hạ hai cánh phịch thật mạnh, ho khan một tiếng, nói:
"Xấu hổ quá,
Nói chuyện nào, ngươi tiếp tục đi"
Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư bảo vậy, Địa Tinh mới tiếp tục nói.
"....Mã Mông đã nguyền rủa hại chết ông nội ta, sau đó tiến hành lừa đảo thương mại đoạt đi nông trường mà ông nội lưu lại cho ta. Gần đây, ta mới biết được, phía dưới nông trường của ông nội ta là một bảo tàng to lớn, Mã Mông chính là coi trọng bảo tàng bên dưới ấy, cho nên mới nhìn chòng chọc nhà của ta a...."
"Ha ha ha ha, meo!" Mèo đen Ba La liền nằm cười lăn lộn trên mặt đất.
"Mã Mông, tên ma vương tham lam Mã Mông kia coi trọng nông trường của hắn, còn nguyền rủa ông nội hắn chết, rồi lừa đảo mua bán đối với hắn, ha ha ha ha!"
"Ha ha ha ha!" Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư cũng nằm lăn lộn trên mặt đất giống vậy, hắn vỗ phịch đôi cánh, còn muốn gắng quay về chỗ cũ, nhưng cố gắng vài lần vẫn không thành công, miệng vẫn tiếp tục cười:
"Mã Mông không có tiền phải không? Túng quẫn đến mức phải sử dụng biện pháp này sao? Ha ha ha ha!"
"Đừng cười, tại sao các ngươi lại cười nhạo ta? Chỉ cần các ngươi đuổi tên Mã Mông kia đi, đoạt lại tài bảo của ta, ta liền đem đất nông trường tặng cho các ngươi mở đường cho liên minh nghiệp đoàn."
Địa Tinh lớn tiếng hô, nhưng mèo đen Ba La cũng Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư vẫn không dừng lại ý định cười nhạo hắn. Bởi vì theo như lời nói của Địa Tinh, Ba La cùng Phỉ Ni Khắc Tư xem ra, chuyện theo lời nói của hắn căn bản là nói dối. Mã Mông là ai? Là một trong bảy ma vương, thống trị địa ngục, tuy rằng hắn rất thích tiền của nhưng hắn bị hạn chế bởi Ủy ban chế ước. Hắn sẽ không lí do mà chiếm lấy tài bảo của một nông trường. Chẳng lẽ hắn không sợ sự trừng phạt của Ủy ban ác ma sao?
"Có chuyện gì vui vẻ vậy?"
Ngay tại thời điểm Mèo đen Ba La cùng Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư nằm cười không ngừng trên mặt đất, Hạ Lạc Khắc xuất hiện ở cửa hội trường lĩnh chủ, liền hỏi bọn hắn.
"Ngươi...... Ngươi hãy kể lại chuyện tình lúc nãy đi, ha ha ha ha!"
"Ngươi yên tâm đi, chúng ta sẽ tiến hành điều tra kĩ càng, thân là người của bang hội phiêu lưu chuyên nghiệp, chúng ta chấp nhận mọi nhiệm vụ ủy thác. Tuy nhiên, ngươi phải kí vào hợp đồng trước, đợi đến khi chúng ta trợ giúp ngươi giải quyết vấn đề, dựa theo ước định, chúng ta sẽ đoạt lại nông trường và tất cả kiến trúc, vật phẩm, gia cụ, rương trong bảo khố liền trả lại cho ngươi."
Hạ Lạc Khắc vừa nói vừa chỉ dẫn Địa Tinh đi ra ngoài.
"Ai mang vị này đi thành nội của Lâm Đông Thành tìm Mị Ma Y Phù Lâm kí hợp đồng."
Một người chơi đang vây xem hưng phấn hô:
"Nằm mơ rồi, nhiệm vụ này nằm trên đầu ta a."
Những người chơi bên cạnh cũng rất hâm mộ:
"Trời ạ, chuyện may mắn như vậy mà cũng có thể gặp được, thật hâm mộ a."
"Lợi hại, lợi hại a."
"Ta rõ ràng dựa vào tiền trước đó, nhưng tại sao nhiệm vụ này không đến với ta? Nhiệm vụ bất ngờ này hãm hại ta rồi."
"Kỳ ngộ nhiệm vụ chính là như vậy a, xem ra đều dựa vào khuôn mặt."
"Mẹ kiếp, chưa bao giờ gặp một kỳ ngộ từ bài kiểm tra thứ hai đến bài kiểm tra công khai. Nếu có thời gian ngồi chờ kì ngộ, không bằng ngươi đi bang hội mạo hiểm, cũng sẽ có lúc nhận được nhiệm vụ mạo hiểm, phần thưởng so với kì ngộ đều tốt như nhau."
"Vậy tại sao ngươi không đi bang hội mạo hiểm, còn ngồi ở đây chờ đợi nhiệm vụ a?"
"Đời người chung quy vẫn có chút mộng tưởng, vạn nhất ta được nhận một kì ngộ nhiệm vụ thì sao?"
Những người chơi này vẫn trò chuyện như thường lệ ở bên kia, mà Hạ Lạc Khắc cũng không quản việc này, lúc sau, đưa Địa Tinh quay về đại sảnh lĩnh chủ bên trong.
Vào thời điểm cửa phòng đóng cửa, thanh âm bên ngoài đều bị cản lại, Địa Tinh trong đám Dã nhân thú cường thế đang vây xem, dần dần rời xa.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, Địa Tinh kia rất khả nghi a, tuy rằng chuyện của hắn thực sự buồn cười, nhưng chắc chắn không có ý tốt, ta để nghị trực tiếp đánh chết hắn, meo."
Mèo đen Ba La lập tức đi lên, sửa lại bộ dáng cười không ngừng lúc nãy, nghiêm túc đề nghị với Hạ Lạc Khắc, Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư cũng biểu hiện sự thân mật, bay đến trên vai Hạ Lạc Khắc, dùng ngữ khí nghiêm tức nói:
"Mã Mông đi cướp đoạt đồ của hắn? Thật là nực cười, một đại ác ma như vậy lại đi công khai chém gϊếŧ một người bình thường sao? Hạ Lạc Khắc đại nhân, ta cảm thấy hắn đi thỉnh cầu chúng ta giống như là đang cười nhạo chúng ta có chỉ số thông minh thấp giống nhau. Ta cũng đề nghị trực tiếp đánh chết hắn, nhiệm vụ này thỉnh ngài giao cho ta đi."
Mèo đen Ba La cùng Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư đều đề nghị mạnh mẽ như vậy. Nhưng Hạ Lạc Khắc không tiếp thu ý kiến đề nghị của bọn hắn.
"Bất kể hắn có lừa gạt chúng ta hay không, nhưng nếu hắn đã ký hợp đồng thì chỉ cần chúng ta đuổi những người chiếm nông trường của hắn, nông trường cùng bảo tàng dưới lòng đất chính là của chúng ta. Đương nhiên, nếu không có bảo tàng và nông trường như trong lời nói của hắn, vậy thì ép hắn tiến hành bồi thường như trong hợp đồng. Cho dù thế nào, chúng ta cũng không phải chịu thiệt."
Hạ Lạc Khắc vừa mới nói xong, Mèo đen Ba La kinh ngạc nói:
"Từ từ đã, Hạ Lạc Khắc đại nhân, chẳng phải ngài vừa nói rương trong bảo khố cho hắn sao? Chúng ta lấy nông trường phải không?"
"Đúng vậy, rương trong bảo khố cho hắn a."
Mèo đen Ba La ngây ra một lúc mới phản ứng:
"Thật không hổ là Hạ Lạc Khắc đại nha a."
"Vì cái gì chúng ta dùng đèn ma thạch tìm kiếm lãnh địa, biến thành nhiệm vụ của người bang hội mạo hiểm a? Thật tức chết ta rồi! Trò chơi này đang đùa giỡn chúng ta sao?"
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư tức giận đến nỗi mấy sợi lông xanh trên đỉnh đầu đều dựng thẳng lên, lý do nàng tức giận cũng dễ hiểu thôi. Á Sắt tốn 100 ma thạch đăng tin trên báo chí, muốn tìm một khối lãnh địa giá cả vừa phải. Có người đến đây, nhưng đối phương lại cùng Hạ Lạc Khắc đại nhân ký kết hợp đồng. Lãnh địa này trở thành phần thưởng của nhiệm vụ phiêu lưu của bang hội nhà thám hiểm. Không chỉ như vậy, nhiệm vụ này còn được đánh dấu là độ khó cấp "S".
Việc phân loại nhiệm vụ không chỉ phụ thuộc vào độ khó khăn của nhiệm vụ mà quan trọng hơn là còn căn cứ vào phần thưởng của nhiệm vụ. Phần thưởng nhiệm vụ càng phong phú, cấp bậc của nhiệm vụ càng cao, cũng càng cần nhiều tiền chi để đặt cọc ngày càng nhiều.
Tuy nói là tiền đặt cọc, nhưng số tiền đặt cọc sẽ không được hoàn trả lại.
"Ta cũng không có biện pháp gì, có lẽ đây chính là sự trừng phạt đối với chúng ta đi. Dù sao chúng ta cũng chỉ là làm chui qua lỗ hổng của hệ thống quy tắc. Tuy vậy, còn hơn bang hội thành Trường An nhiều, bọn họ bị báo chí chỉ trích. Còn chúng ta, chỉ là lỗ 100 ma thạch mà thôi."
Thiêu Đốt Lông Ngực an ủi, nhưng Mai Xuyên Khốc Tử liền nói rất nhanh:
"Thật ra, ta tình nguyện chúng ta bị báo chí chỉ trích còn hơn, lỗ hơn một trăm ma thạch, khoản đó quá lớn rồi a."
Mai Xuyên khốc Tử nói xong, những người khác cũng gật gật đầu, hiển nhiên là đều đồng ý với suy nghĩ của hắn.
Một trăm ma thạch, thật ra cũng là một khoản tiền không nhỏ.
"Tuy nhiên, nhiệm vụ hiện tại còn đang công khai, nhất định phải đạt được trước tiên, nhiệm vụ này giống như là lệnh thành lập băng đảng đầu tiên a!"
Gặt Lúa vẻ mặt khẩn trương nói xong, hắn đã rất chú ý đến hệ thống của bang hội mạo hiểm, sẽ chờ nhiệm vụ cấp "S" này được công bố, sau đó, liền đoạt nhiệm vụ này đầu tiên.
Giống như Gặt Lúa nói, phần thưởng này là nhiệm vụ của bang hội Người mạo hiểm trong phần lớn lãnh thổ của liên minh, quả thực nó gần giống với lệnh xây dựng trật tự băng đảng trong các trò chơi trực tuyến truyền thống, nhưng nó lại là lệnh thành lập trật tự băng đảng đầu tiên.
Trình độ cướp đoạt nhiệm vụ kia sẽ vô cùng kịch liệt, nếu không phải vì không được gϊếŧ những người chơi tại Lâm Đông thành, UU đọc sách
TruyenHD nơi này sẽ biến thành một chiến trường khốc liệt.
Các liên minh lớn. Tuy đều có cứ điểm thành trì bang hội của chính mình, ngoài ra còn có các cứ điểm bang hội rải rác bên ngoài, nhưng đều chỉ là những kiến trúc cố định mấy trăm thước vuông, cũng chẳng có quan niệm về lãnh địa. Hệ thống lãnh địa đã bắt đầu hoàn thiện từ bản cũ 09, bây giờ đo đạc công khai mới di chuyển tới hệ thống lãnh địa cuối cùng. Nhưng lại cần trả một lượng lớn ma thạch cho Hạ Lạc Khắc đại nhân hoặc Lị La. Điều này là không thể thực hiện được trong khoảng thời gian này. Mà hiện tại, người chơi ở quốc gia ngầm Vĩnh Hằng đã có phương pháp để trực tiếp thu hoạch lãnh địa. Cái này có phải cũng giống như lệnh thành lập trật tự băng đảng sao? Không, đó là lệnh xây dựng cả một quốc gia a!
Không chỉ các liên minh lớn, những người chơi tự do cũng rất chú ý. Nhưng với những người chơi mới gia nhập trò chơi, dù rất hứng thú đi nữa, cũng không có cách nào tiến đến Lâm Đông Thành vây xem. Số lượng những người chơi mạnh mẽ tiến vào đây cũng không phải số lượng nhỏ a. Hạ Lạc Khắc cũng không có để bọn họ ra vào Lâm Đông thành tự do như vậy. Những người chơi có cấp bậc độ uy tín không đạt đến cấp năm thì không thể tiến vào thành. Đa số bọn họ chỉ có thể ở trên diễn đàn hoặc ở quảng trường chính, nghe người khác nói chuyện phiếm, xem bài post, chú ý đến những sự tình mới nhất mà thôi.
Thật ra, người chơi Duy Đa Lợi Á cũng muốn tiến vào Lâm Đông thành, nhưng bọn họ cũng không có cách nào vào được. Vì vậy họ phải tìm đến người phục vụ khách hàng là Cẩu Đản, liền trải qua một phen khiếu nại điên cuồng.
Dù sao, thông báo nhiệm vụ mạo hiểm sẽ kết thúc rất nhanh. Theo sau chính là nhiệm vụ cấp "S" của bang hội mạo hiểm. Nhưng ở thời điểm mọi người tính toán cướp nhiệm vụ này, lại trợn tròn mắt.