Editor:
Wave Literature
"Xác định được địa vị của Trung Khoa Đại kia chưa "
"Là người của công ty hay là bang hội nào sao."
"Sao trước đây chưa từng nghe thấy nhân vật này thế?"
"Không biết được, quá mạnh mẽ, bất tri bất giác đến khinh khí cầu cũng làm ra được!"
"Cái gì mà khinh khí cầu, đó là phi thuyền!"
"Cái gì mà phi thuyền, đó là tàu tuần dương hạng nặng Kirov trên không!"
Ở thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, các người chơi trong đại sảnh công trình ma năng để học tập kỹ thuật đang sôi nổi trò chuyện, cảm khái đại chiến trận doanh mới kết thúc không lâu trước đó, người chơi Duy Đa Lợi Á dựa vào phi thuyền giống như công nghệ đen, lợi dụng chiến thuật nhảy dù, cuối đạt được thắng lợi.
Mà nguyên lý của phi thuyền này thật ra không ít người biết đến, thậm chí nếu người chơi có tài liệu và thiết bị liên quan đến chuyên ngành, hoàn toàn có thể tự mình làm ra được.
Thế nhưng không ai nghĩ đến làm vũ khí như vậy để phục vụ cho chiến đấu.
Giống như Ma Thằng Lý Công, phần lớn người chơi học giỏi đều tập trung lực chú ý vào trong trò chơi, có được ký hiệu và những kiến thức ma năng, dù sao so với khoa học, mấy thứ này đã đủ để kích phát hiệu quả của lực lượng ma năng, so với khoa học thì còn tiện lợi hơn nhiều.
Nhưng bọn họ lại bỏ quên, có vài thứ khoa học còn đơn giản hơn cả lực lượng ma pháp, không có hạt nhân phi thuyền, trước sử dụng nguyên lý bay lên trời đơn giản của khinh khí cầu để chế tạo phi thuyền, ngược lại cho bọn họ đả kích trí mạng.
Điều này làm cho không ít người chơi một lần nữa đặt lực chú ý vào môn khoa học tự nhiên bị bọn họ xem nhẹ.
Các người chơi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ biết thẹn sau đó mới dũng cảm, quyết chí tự cường, thậm chí cũng bắt đầu nghiên cứu cả máy hơi nước.
Đương nhiên, đây không phải chuyện nói miệng hai câu là có thể làm được, có quá nhiều tài liệu cần phải học.
Thế nhưng nếu thật sự có thể làm ra, vậy nó sẽ rất khủng khϊếp, cơ sở của nền công nghiệp cận đại chính là thứ này.
Ma Tỉnh Lý Công cũng từng muốn hoàn thành động cơ máy hơi nước, làm thành dây chuyền sản xuất, thậm chí còn lợi dụng ký hiệu ma pháp và tri thức ma năng, chế tạo súng ống đơn giản, nhưng bởi vì hao tổn quá nhiều, hơn nữa công nghệ chế tạo rườm rà và phí tổn quá lớn, cuối cùng cũng không được mở rộng, đương nhiên các người chơi cũng không có khả năng tiếp thu được vũ khí đắt tiền như vậy.
Khiến người chơi hoàn thành cuộc đua khoa học kỹ thuật, chạy đua vũ trang cũng chỉ có trò chơi này mới có loại mị lực này.
Mà trên thế giới mặt đất trên, quân đội Thần Quốc kéo dài không dứt đã theo sự chỉ huy của tướng lĩnh bọn họ, đi về phía thành phố tự do Duy Đa Lợi Á.
Nhưng khi đại quân còn chưa đi được một nửa, liền nhận được thư của nữ vương thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, ít nhất trên phong thư viết như vậy.
"Lúc này nữ vương Duy Đa Lợi Á gửi thư tới là có ý gì? Lẽ nào ngài ấy đã nhận được tin chúng ta sắp đến Duy Đa Lợi Á sao "
Bá tước Thiêu Mại đứng bên cạnh một quan chỉ huy toàn thân đều là áp giáp hoàn mỹ hỏi, quan chỉ huy kia tên là (tướng quân Sử Đan).
Tướng quân Sử Đan cũng không trả lời Bá tước Thiêu Mại, mà là cầm bức giật giật ngón tay, ông ta đã xem xong nội dung trong phong thư.
Nội dung không phức tạp, cũng không nhiều, chỉ một câu nói: (Đưa tiền là được, người không cần tới.)
Có ý gì, đưa tiền là được người cũng không cần tới, có tiền là có thể đánh bại quái vật thế giới ngầm, còn muốn đại quân làm gì.
Đây là vũ nhục!
Dường như quan chỉ huy kia nghĩ đến điều này trước tiên.
Người Duy Đa Lợi Á vừa mới đánh bại công tước Ước Khắc, lòng tự tin của bọn họ phồng lên là chuyện có thể hiểu được, thế nhưng đối mặt với quái vật dưới lòng đất, vậy mà lại từ chối quân viện trợ đến từ Thần Quốc, còn đối xử với vô cùng thô lỗ, điều này làm cho quan chỉ huy cảm thấy khó chịu.
Nếu như có thể lựa chọn, quan chỉ huy rất muốn hiện tại liền mang theo quân đội đi đánh thành phố tự do Duy Đa Lợi Á này, kéo nữ vương ngạo mạn của Duy Đa Lợi Á kia ra ngoài, hỏi thật kỹ xem rốt cuộc ai mới là vương giả chân chính.
Nhưng hiển nhiên ông ta không thể làm như vậy, quốc vương của Thần Quốc đã ra lệnh cho ông ta. Hơn nữa kẻ địch bọn họ đối mặt là quái vật đến từ thế giới lòng đất, đây cũng không phải là thời gian để ý ân oán cá nhân.
"Mặc kệ bọn họ, chúng ta tiếp tục đi tới, bất kể người Duy Đa Lợi Á có tiếp nhận chúng ta viện trợ hay không, chống lại quái vật của thế giới dưới đất là chuyện chúng ta nên làm vì nhân loại."
Tướng quân Sử Đan ra lệnh cho đội quân của mình tăng hết tốc độ tiến về phía trước, không để ý cảnh cáo của nữ vương Duy Đa Lợi Á, trực tiếp tiến vào lãnh địa Duy Đa Lợi Á, ông ta là vì toàn bộ loài người chống lại quái vật thế giới ngầm, điểm này người Duy Đa Lợi Á không thể ngăn cản được.
Đội quân cũng vì tướng quân Sử Đan ra lệnh nên tăng tốc hành quân, chỉ có Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại có chút lo lắng sốt ruột.
Hai người bọn họ là người duy nhất từng giao thủ với người Duy Đa Lợi Á.
Nhưng bây giờ ngoại trừ ở bên cạnh nhìn, cũng không thể làm chuyện gì khác, chỉ có thể gửi hy vọng vào người Duy Đa Lợi Á có thể tiếp thu thiện ý của Thần Quốc.
"Cái gì, ngươi nói quân đội của Thần Quốc đã đi vào lãnh địa của chúng ta "
Nữ vương Duy Đa Lợi Á ngồi trong đại sảnh thành chủ Duy Đa Lợi Á, nhìn con hamster thông báo trước mặt, sau khi nghe hamster thông báo liền trầm ngâm một lát, sau đó nói với hamster:
"Chưa gửi thư cho bọn họ sao? Không phải đã bảo bọn họ đừng tới lãnh địa của chúng ta rồi sao. "
Lị La
vừa dứt lời, hamster lão đại liền nghi ngờ nói:
"Lị La
tiểu thư, tôi đã đưa thư của ngài cho đội quân, nhưng hình như bọn họ không nghe theo đề nghị của ngài."
"Vậy sao, vậy gϊếŧ sạch bọn họ là được rồi."
Lị La
nhíu mày một cái nói, thế nhưng hamster lão đại nhanh chóng ngăn cản nói:
"Đợi đã Lị La
tiểu thư, dựa theo kế hoạch của Hạ Lạc Khắc đại nhân, chúng ta bây giờ hẳn là liên hợp với Thần Quốc, mà không phải chiến đấu với bọn họ, phiên bản hiện tại là trận doanh chi chiến, dựa theo phân chia trận doanh, Thần Quốc và thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chúng ta là cùng một trận doanh."
"Chậc."
Sau khi nghe thấy hamster lão đại nói, Lị La nhíu mày một cái, nhìn qua rất bất mãn.
"Vậy cảnh cáo bọn họ một chút, không có mệnh lệnh của ta không cho phép tiến vào phạm vi thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, bọn họ có thể hoạt động ở lãnh địa công tước Ước Khác và trấn Thiển Kim, đây đã là nhân từ lớn nhất của ta, nếu như bọn họ vẫn không màng mệnh lệnh của ta, để người Duy Đa Lợi Á tấn công bọn họ."
Lị La
vẫy vẫy tay, để hamster lão đại lui xuống thi hành mệnh lệnh.
Nhưng hiển nhiên, hamster lão đại lại một lần nữa gửi thư cho đội quân, nhưng vẫn bị tướng quân Sử Đan làm lơ.
Trong mắt tướng quân Sử Đan, người duy nhất ông ta nghe lệnh chính là quốc vương của Thần Quốc, mà không phải mệnh lệnh của một nữ vương Duy Đa Lợi Á không biết từ đâu nhô ra.
Muốn tấn công thế giới ngầm, nhiệm vụ quang vinh như vậy, làm sao ông ta có thể bởi vì mệnh lệnh của nữ vương Duy Đa Lợi Á nữ mà dừng ở bên ngoài biên giới Duy Đa Lợi Á được?