Chương 3: Day 3
Trong ký túc xá, Jaejoong vừa hỏi xong liền nhận được sáu con mắt lóe sáng của ba người, như thể sói đói nhìn thấy thịt, có ngưỡng mộ, có hèn mọn bì ổi, có… khinh bỉ cậu ngốc.
Nhưng câu trả lời lại vô cùng nhất trí đến mức thần kì:
—— Tức Mặc là đại đại đại đại, đại thần.
Cái gọi là đại thần, có rất nhiều người như Jaejoong trong việc học tập không ai địch nổi, lúc nào cũng là đại thần trong học tập, có rất nhiều người như Mập mạp, loại sinh vật chuyên giả làm người bạn của phụ nữ, đại thần hèn mọn bì ổi, có rất nhiều như Junsu, loại người mà dù làm bất kì việc gì tuyệt đối đều trở thành đại thần đen đủi, dùng hình tượng cẩu huyết của nhân vật nam chính mà kết thúc việc.
Mà hiệp khách áo trắng ID Tức Mặc kia là đại thần trong server Sắc nước hương trời của《Phong Vân Online》train level cực nhanh, thao tác vô cùng chuẩn, làm người thì… Trầm mặc ít nói (Này
⊙﹏⊙‖∣°), trình độ xuất quỷ nhập thần đủ để cho người nhìn đã mắt.
Mập mạp ba người bọn họ không hề xóa nick, bắt đầu chơi từ lúc Phong Vân ra đời, liều sống liều chết chơi đến bây giờ, tuy còn chưa siêu việt đến mức đạt 100 cấp nhưng cũng coi là cao thủ trong trò chơi, ai nghĩ vị đại thần kia vừa lên cấp 20 liền bắt đầu ẩn mình, về sau ngắn ngủi nửa năm luyện lên cấp 147, trở thành đệ nhất cao thủ trong game, còn là bang chủ bang phái đệ nhất —— Hiệp cốt nhu tràng
[1].
“Anh ta nhất định là dùng auto.” Mập mạp cắn vải tức giận bất bình, “Hay thực chất anh ta chính là GM.”
(#‵′)
凸
Mập mạp, cậu rõ ràng là đang hâm mộ đến ghen tị nha!
Jaejoong oán thầm, cậu không hiểu sao lại rất có hảo cảm với vị hiệp khách áo trắng đã thuận tay cứu vớt cậu kia, theo lời Dae Chil nói thì đây đại khái là tình tiết chim non.
Bởi vậy, chẳng lẽ cậu đã coi đại thần Tức Mặc là mẹ rồi sao?
“Mập mạp, cậu gặm cái gì vậy?” Junsu cẩn thận nghiên cứu cả buổi cũng không nhận ra.
“Hẳn là…” Mập mạp nhìn nhìn, “Tất?”
“Tất của cậu… Hình tứ giác sao?” Dae Chil nói trúng trọng tâm, hai người khác liên tục gật đầu.
Bạn học Mập mạp – Người bạn của phụ nữ run rẩy mở thứ gặm cả buổi, một đóa cúc vô cùng lớn nở rộ trước mắt mọi người, nhìn cánh hoa màu vàng kim óng ánh, nhìn lá cây xanh mơn mởn, nhìn đoạn dây thun lộ ra…
Cái này rõ ràng là quần tứ giác siêu nổi tiếng của Mập mạp, nick name là “Tiểu cúc hoa” nha.
“KaO! Đây không phải là qυầи ɭóŧ của tớ sao!!”
“Vậy tớ đang mặc cái gì????”
“Có lẽ, cậu đang mặc tất nha, chắc là sẽ hơi rộng.”
Cho bên, tác dụng khác của tất thật ra là… Khụ khụ… Condom?
Dae Chil trầm mặc mỗi lần mở miệng đều tạo nên Kỷ nguyên hà, sau đó là tràng cười vang.
Buổi tối thứ sáu náo nhiệt cứ như vậy trôi qua trong lúc Mập mạp cùng Dae Chil cường bạo nhau rồi lại phản cường bạo.
Thứ bảy không có giờ, Junsu đến câu lạc bộ bóng đá, Mập mạp cùng Dae Chil vì còn chưa nộp luận văn môn triết nên sáng sớm đã bị mời đi uống trà, lúc Jaejoong rời giường, ký túc xá không còn một bóng người, ôm gối nằm trên giường một hồi, trong đầu không biết tại sao lại hiện ra hình tượng đại thần áo trắng bồng bềnh.
Lúc đại thần miểu sát con thỏ thật sự rất đẹp trai nha.
Tuy Mập mạp, Junsu, Dae Chil đều có thể giải quyết một con Thỏ điên chỉ có 10 cấp trong một giây đồng hồ, nhưng cảm giác lại không giống với đại thần.
Giống như kiểu trước mặt là một con quỷ Nhật Bản, đại thần một phát súng, hoa lệ thổi họng súng, giải quyết xong.
Mập mạp bọn họ thì lại hèn mọn cầm lưỡi lê, đâm đâm đâm, đâm cả buổi mới giải quyết quái vật kia.
Ma xui quỷ khiến bật máy tính lên, đăng nhập trò chơi, hình ảnh trước mắt liền chuyển thành con phố Thịnh thế Đại Đường, đây là khung cảnh ở Đại lục Đá vụn, chung quanh có đủ loại cửa hàng, có rất nhiều là do NPC mở, chuyên bán các loại trang bị, hồng lam dược cùng các loại nhu yếu phẩm trong trò chơi, còn có một số cửa hàng nhỏ do người chơi sinh hoạt không thích chém chém gϊếŧ gϊếŧ mở.
Đi dọc theo con phố một lần, bạn học Kim Jaejoong đã bị cuộc sống nói dễ nghe thì an nhàn, nói khó nghe thì là không có việc gì làm đả động.
Đây quả thực cuộc sống lý tưởng của cậu nha!
Lúc trời nắng thì lấy ghế ra nằm phơi nắng ngoài cửa, lúc trời mưa thì ngồi dưới mái hiên ngắm mưa, lúc tuyết rơi thì nằm trong phòng sưởi ấm, lúc bình thường thì uống trà, chơi chim, tốt nhất là có thể nuôi mèo, giống với Ji Ji trong ký túc xá của bọn họ, có thể dùng làm gối rồi dùng để sưởi ấm tay.
Vì sao cậu không thể biến thành mèo (-_-!)
Jaejoong vẫn còn sợ hãi trong lòng với việc thiếu chút nữa bị con Thỏ điên miểu sát liền quyết định trở thành một thành viên trong nhóm người chơi sinh hoạt, dù sao PK ngày nào cũng có, cậu tùy tiện chụp màn hình lại, photoshop một chút, đổi thành tên mình vậy là có luận văn để nộp rồi.
Hào hứng đăng nhập diễn đàn, tìm hướng dẫn mở cửa hàng, Jaejoong đọc nhanh như gió một lượt, đọc xong cả người liền đơ ra.
Phong Vân cũng không yêu cầu cao đối với người chơi sinh hoạt, level 5 trở nên, cậu đã đủ rồi; đã rời Tân thủ thôn, cậu đã ra khỏi đó; có hảo hữu ba người trở nên, cậu vừa vặn có ba hảo hữu; còn có cần ba món bảo bối của cửa hàng…
Những cái này đều không vấn đề, nhưng chết tiệt, sao lại cần phải có một nghìn vàng là thế nào!!!
o(>﹏_﹏