Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Game Mô Phỏng Thần Linh

Chương 17: Bộ lạc man rợ (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày hôm sau, khi công ty sắp tới giờ tan tầm.

- Em có nghe nói không? Ngày hôm qua tên biếи ŧɦái cởϊ qυầи áo lại xuất hiện đấy.

Chị Bành hưng phấn kể:

- Vẫn là ở ký túc xá khu Cửu Viên của em. Chị đã nói là rất nguy hiểm đúng không? Cũng may là hôm qua em ngồi xe của chị, nếu không gặp tên biếи ŧɦái kia, thì quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Để cảm ơn, Lục Nghiêu gọi một chiếc bánh ngọt và một ly cà phê từ bên ngoài về cho chị ấy.

Sau khi tan làm, hắn lên một chiếc xe điện, suốt quãng đường đều phóng nhanh như bay. Lục Nghiêu tính toán, đi xe điện sẽ có cái lợi hơn đi xe buýt, không bị tắc đường, có thể đi đường tắt để về nhà, trên lý thuyết nó là công cụ giao thông nhanh nhất.

...

Về đến nhà, Lục Nghiêu gấp gáp ngồi trước máy tính.

Trên màn hình, mùa Đông ở thế giới pixel đã trôi qua. Tuyết đọng ở trên cây cối và mặt đất lúc này đã biến mất không còn dấu vết, thay vào đó là những chồi non và cỏ xanh.

Những người tí hon của bộ lạc Tỏi vẫn đang tiếp tục khai khẩn đất đai, người tí hon của bộ lạc Rừng Sâu bắt đầu săn thú khắp nơi, mọi người trở lại cuộc sống quen thuộc của mình.

Nhìn những cánh đồng lúa được sắp xếp gọn gàng chỉnh tề, không ngừng mở rộng ở trên mặt đất, ngay cả thần linh Lục Nghiêu này cũng cảm thấy hạnh phúc.

Tiên tri và Shaman đang đứng ở bên ngoài đền thờ, có vẻ như đang nói chuyện riêng.

Thỉnh thoảng ở trên đầu của hai người tí hon đều lộ ra khuôn mặt tươi cười, thoải mái dễ chịu.

Shaman nói:

- Tổ tiên của bộ lạc Rừng Sâu từng là tín đồ cũ của thần Rừng, nhưng mà đó cũng chỉ là một câu chuyện được những người già truyền lại, nghe nói đó là đã xảy ra từ kỷ nguyên trước.

- Những người già nói rằng, trước khi thần Rừng biến mắt, khu rừng rậm này bao phủ hơn một nửa thế giới. Khi đó, tất cả muông thú đều là bạn của bộ lạc Rừng Sâu, những ác quỷ tàn bạo đều bị thuần phục trở người hầu của con người. Mỗi một người của bộ lạc Rừng Sâu đều có tuổi thọ rất lâu, sống cộng sinh cùng sinh với cây cối và sở hữu sức mạnh được ban tặng bởi các vị thần.

- Nhưng mà điều đó đã là quá khứ rất xa xôi, xa tới mức chúng ta không thể nào chắc chắn được trong đó điều gì là thật điều gì là giả.

- Từ thời kỳ Shaman đầu tiên, bộ lạc Rừng Sâu thường xuyên thiếu thức ăn, mùa đông ngày càng lạnh, động vật ngày càng ít, mưa cũng không nhiều. Bóng dáng của những tín đồ ác ma bắt đầu lảng vảng, cánh rừng rậm này đang dần khô héo.

- Bạn của tôi ơi, bây giờ chúng tôi cần phải đưa ra một quyết định rất khó khăn. Chúng tôi phải rời khỏi Rừng Sâu, cung phụng thần điện, Nghiêu Thần có thể tiếp nhận bộ lạc Rừng Sâu không?

Một dấu chấm than xuất hiện trên đầu Tiên tri, tiếp đó bóng đèn sáng lên:

- Chỉ cần là tín đồ trung thành, thì đều nhận được sự che chở của Nghiêu Thần. Bộ lạc Tỏi chào đón các bạn!

Cùng lúc đó, trong hình hiện ra lời nhắc nhở.

[Bộ lạc Tỏi và bộ lạc Rừng Sâu sát nhập, điểm tín ngưỡng tăng lên một chút.]

[Ban ân hoàn thành, lúa mì đã dung nhập thế giới.]

Lục Nghiêu vội vàng nhìn về phía góc trên cùng bên phải.

Điểm tín ngưỡng từ 79 điểm tăng lên 237 điểm, dân số cũng tăng từ 38 người lên 196 người.”

Lục Nghiêu không nhịn được đấm một cú vào không khí.

Hoàn thành rồi!

Sự đầu tư ban đầu và sự kiên nhẫn chờ đợi giờ phút này đã được đền đáp.

Sau khi hai bộ lạc chính thức dung hợp, người của bộ lạc Rừng Sâu lần lượt rời khỏi Rừng Rậm, bọn họ cũng học tập cách xây dựng nhà tranh giống như bộ lạc Tỏi, khai hoang canh tác, bắt đầu trồng lúa mì và tỏi.

Về phương diện khác, nhóm thợ săn của bộ lạc Rừng Sâu vẫn giữ nguyên như cũ. Bọn họ thường xuyên vào rừng để săn bắn, mang về thịt và da mà bộ lạc Tỏi còn thiếu.

Dần dần, người dân của bộ lạc Tỏi cũng mặc áo choàng thuộc da, người khác nhìn từ bên ngoài hoàn toàn không nhìn ra được sự khác biệt giữa hai bộ lạc này.

Bộ lạc Tỏi mới đang vui sướиɠ hưởng thụ, nhưng hai anh em heo cá lại đang gặp rắc rối.

Không biết bắt đầu từ khi nào, bọn họ kết bạn với nhau, bước vào khu vực xa nhất của Rừng Sâu, nơi đó được bao bọc bởi những ngọn núi nối tiếp nhau.

Lúc này bọn họ đều phát ra tiếng cảnh báo, chạy thẳng về phía bộ lạc:

- Có kẻ thù ở trong Rừng Sâu!

- Kẻ thù đang tấn công!

- Báo động, báo động!

Sự phát hiện ra hai anh hùng khiến cả bộ lạc bắt đầu hành động.

Được dẫn dắt bởi nhà tiên tri và Shaman, các thợ săn lần lượt cầm lấy giáo gỗ, bày sẵn trận địa đón quân địch.
« Chương TrướcChương Tiếp »